1 Hôm nay cô lại đến, vẫn ngồi vào vị trí cố định đó, vẫn là vẻ mặt quen thuộc đó. Cô đổi năm mươi tệ tiền xu chơi game, xem chừng hôm nay quyết định sẽ “ngâm” cả tối.
2 Trước khi gặp cô, Vũ Minh không biết thứ gì gọi là nỗi nhớ. Hắn luôn lập luận rằng, chỉ có những người ủy mị sướt mướt mới lấy điều đó để làm cái cớ cho việc sa sút tinh thần của mình.
3 Hôm nay là cuối tuần, cũng là cuối tháng. Cô gái đó vẫn ngồi y nguyên chỗ cũ, mặc chiếc áo màu hồng hở vai, có sợi dây nhỏ thắt phía sau cổ, để lộ ra một phần lưng trắng bóc.
4 Tất cả mọi thứ đã trở lại bình thường, chí ít là biểu hiện bên ngoài. Vũ Minh cũng không từ chối mấy cô em xinh đẹp đến bắt chuyện, hay đám muội muội thỉnh thoảng đứng trước cửa tiệm đợi lúc hắn tan ca, hắn cũng không lạnh lùng quay đầu đi ngược lại nữa.
5 Cuối tháng qua đi, đầu tháng lại về. Rốt cuộc mùa hè cũng chính thức đến, nhiệt độ hàng ngày đều từ ba mươi lăm độ trở lên, ngay cả buổi tối cũng không có chút gió nào, thậm chí dù chỉ ngồi yên thì quần áo cũng sẽ bị ẩm vì mồ hôi.
6 Cô ngước đôi mắt vẻ tội lỗi nhìn vào gương mặt Vũ Minh, sau đó lại lúng túng nhìn vào tay hắn, đang định cất lời xin lỗi thì hắn đã buông tay ra, áp sát vào mép khe hở nhìn theo dáng mấy tên kia đang khuất dần ở góc đường, vậy là an toàn rồi.
7 Thì ra hắn có nhà, lúc bước vào căn hộ của hắn, cô cảm thấy khó tin rằng hắn còn trẻ thế mà có thể sở hữu một căn hộ với một phòng khách và một phòng ngủ thế này.
8 Cô kéo cái váy ướt sũng, vì để có thể lau mồ hôi trên người, cô đành dùng tay ướt thò vào bên trong áo. Mặc dù cơ thể cảm thấy mát mẻ hơn một chút nhưng lại khiến cho bộ váy dính nhẹp nước, bó sát vào cơ thể, tạo nên những đường cong duyên dáng ẩn hiện sau lớp vải.
9 Chẳng biết qua bao lâu, mà có lẽ do cô quá mệt mỏi, '“'cũng có thể là do cô quá sợ hãi, cô vẫn đứng thế, cứ để hắn ôm chìm sâu vào giấc ngủ. Cô đã quên mất cơn điên cuồng vừa nãy của hắn, quên mất hậu quả sẽ đáng sợ như thế nào, mặc cho hắn ôm.
10 Trời vừa rạng sáng, cô giật mình, hàng mi như cây quạt nhỏ màu đen khẽ lay động. Khát quá, không chịu được An An liếm liếm đôi môi đã khô, cô muốn uống chút nước.
11 Hắn tiến sát đến, muốn ôm cô vào lòng, nhưng chưa kịp chạm vào thì cô đã đẩy mạnh ra, người càng dính sát vào tường. “Không sai, đêm qua tôi không ổn nhưng không có nghĩa là chuyện giữa chúng tôi có vấn đề.
12 Cuối cùng An An cũng có thể thở phào từ tốn ngồi xuống uống nước. Gần đây do nhu cầu mở rộng kinh doanh nên công ty có tuyển một lượng lớn sinh viên đại học và sáng sớm hôm nay có buổi đào đạo nhân viên mới, từ chín giờ đến tận mười một giờ.
13 Cô không muốn tiếp tục tranh cãi với hắn nữa: “Tốt thôi, nếu như cậu muốn can thiệp vào cuộc sống của tôi, tôi sẽ không ngăn cản. Có một anh chàng đẹp trai theo đuổi, đi đến đâu cũng rất hãnh diện.
14 An An càng ngày càng quen với việc có thêm một cậu đẹp trai. Sáng sớm mỗi ngày Vũ Minh gọi điện đánh thức cô dậy, hắn biết cô hay thích ngủ nướng, khi đồng báo thức kêu lên cô thường tắt đi tiếp tục ngủ, kết quả là ngày nào cũng vội vội vàng vàng bắt taxi đi làm.
15 Vừa bước vào hiệu sách An An đã nhìn thấy hắn đứng gần một quầy hàng xem xét chiếc đĩa nhạc đang cầm trên tay. Hôm nay Vũ Minh đeo một cặp kính râm, nhìn nghiêng thấy sống mũi rất thẳng, vô cùng đẹp.
16 Đáng thương cho An An, ngồi trong xe mà cảm thấy bên tai càng ngày càng nóng. Cô đưa tay xoa xoa, trong lòng lo lắng, cuối cùng cũng xảy ra chuyện rồi.
17 Đêm qua khó ngủ, sáng nay lúc Vũ Minh gọi điện thoại chuông reo năm, sáu lần cô mới bắt máy. Nhìn hai con mắt thâm quầng trong gương An An vội vã trang điểm lên, Trời ơi, sắp tới rồi, trước sau gì cũng phải đến thôi.
18 Cô ngồi trong quán ăn, gọi một phần cơm chiên Thái, một ly nước ép dưa hấu. Lúc giải quyết được nửa suất thì cô quyết định gọi điện cho hắn. Hừ, cô vì hắn mà bị bao vây truy hỏi thế này sao có thể để hắn thảnh thơi được, cũng phải để hắn áy náy lương tâm chứ.
19 Màn đêm đen kịt, trong căn phòng yên tĩnh, An An mình cuộn tròn trên sô pha, thẫn thờ nhìn vào khoảng trống tối om ngoài cửa sổ, nó giống như trái tim cô hiện giờ.
20 Cả đêm suy nghĩ vẩn vơ, quả thật là phải “trả giá”. Hai quầng mắt đen sì lồ lộ trên gương mặt. Ôi, không xong rồi, cả ngày phải đi cùng Tiểu Vũ, phải vui vẻ lên, đẹp hơn một chút.