1 Bò!Một giây trước, âm thanh to lớn vang vọng trên cánh đồng hoa Ba Tư. Horsens ngồi trên chiếc xe phân phối lớn, hưởng thụ không khí dọc theo con đường thẳng tắp.
2 Tố Hinh. Hai ký tự tiếng Trung được khắc không theo một quy tắc nào trên tấm ván gỗ. Tấm ván cũng không lớn, nhưng lại được treo trên cánh cửa gỗ trơn nhẵn, tạo nên vẻ lịch sự và tao nhã.
3 Thời gian ăn sáng, không khí trên bàn ăn có chút ngượng ngùng. Bữa sáng đơn giản lại đẹp mắt, Horsens ăn khá ngon miệng, Anh đã thay quần áo mới, một đêm ngon giấc, bây giờ cả người tràn đầy sức sống.
4 Tố Hinh chưa từng nghĩ đến những thứ mà mình lưu giữ lại có thể làm anh chú ý đến vậy. Anh luôn miệng khen không ngớt phong cảnh xinh đẹp, đồ ăn ngon miệng trên thị trấn nhỏ bé này, nhưng thứ chiếm đến phân nửa sự chú ý của anh lại là những bộ phim anh từng đóng, chung quy vẫn là những thứ thuộc về điện ảnh.
5 Thế giới của Horsens tràn ngập ngũ quang thập sắc, tia sáng huỳnh quang đảo qua đảo lại liên tục cùng với hành trình được lên lịch dày đặc kĩ càng thật khiến người ta khó thở.
6 “Con người thật của Horsens. ”Tựa đề này cùng với bức ảnh, chỉ trong vài ngày ngắn ngủ, đã chiếm mọi trang bìa của giới truyền thông. Nội dung chính là ca ngợi Horsens, nói rằng sau khi hành trình viếng thăm kết thúc, anh lại thầm quay trở lại cô nhi viện, giữa các em nhỏ tàn tật, diễn lại một câu chuyện cổ tích vô cùng hay, khiến các em vô cùng thích thú.
7 Đa số mọi người vẫn còn ngồi tại nhà ăn, trên hành lang, ngoài cô ra, không còn ai khác. Sảnh khách sạn và phía sau nhà ăn, ánh đèn đều chói lòa, dưới góc tường, nơi cô đang đứng, lại ảm đạm đến vậy.
8 Horsens nắm tay cô, dẫn cô rời khỏi hành lang, trên đường trở về phòng khách sạn. Cô để ý thấy anh nhìn qua đồng hồ, sau khi xác định thời gian, dưới ánh trăng mờ nhạt, mới dẫn cô ra khỏi hành lang đi đến chỗ khác.
9 Một lúc lâu sau, anh mới gọi phục vụ, đặt cơm trưa thịnh soạn mang đến phòng. Bông hồng xinh đẹp được cắm trong chiếc lọ thủy tinh đặt trên bàn ăn. Vì hoan ái mà toàn thân Tố Hinh yếu ớt, mặc chiếc áo trắng tinh vào, rồi mới ngồi xuống bên cạnh anh, ăn món trứng xào (1) nóng hổi, uống một ngụm sữa nóng, còn có thịt bò lúc lắc, bò sốt chua ngọt, bò bít tết.
10 Tố Hinh không thể ngừng run. Cho dù Horsens ôm cô, về đến phòng khách sạn, chỉ còn hai người một chỗ, cô vẫn như rơi vào vực sâu của núi băng, run run kịch liệt.
11 Mới đầu, Dương Tố Hinh và anh, chỉ là đam mê điện ảnh. Về sau, anh coi cô là bạn, một người bạn tốt, sau đó mới thành người yêu. Horsens biết mình thích cô.
12 Con mắt xanh thẳm nhìn cô. Người phụ nữ trẻ tuổi thuần khiết dừng bước bên đường, nhìn người đàn ông kia. Trên đường, người qua người lại, chỉ có cô là yên lặng bất động, nhìn tấm áp phích trước mặt, cổ họng không thể phát ra tiếng.
13 Tường Tường đang ngủ. Đôi mắt xanh giống Horsens, tuy đã nhắm lại khi ngủ, nhưng hình dáng khuôn mặt nhỏ nhắn, vẫn có nét giống Horsens. Đứa bé này, cho dù là hình dáng hay tính tình, càng lúc càng giống anh.
14 Tất cả mọi chuyện thật đáng sợ. Mặt Tố Hinh trắng bệch, ôm miệng, liên tục run rẩy, không có cách nào nhúc nhích. Horsens hiểu lầm cô. Anh cho là cô bỏ anh, nghĩ cô nghe thấy anh bị tai nạn xe, liền xoay người bỏ trốn.
15 Mưa to không ngừng. Cô sốt rất cao, giống như thanh sắt bị nung chảy. Luật sư gọi vị bác sĩ ở trấn trên, vừa đến, chỉ lấy ra một ít thuốc cảm và thuốc hạ sốt, dặn dò nếu sốt cao liên tục thì phải đưa vào viện.
16 Kể từ khi Tố Hinh chạy khỏi đây, không khí trong phòng rơi vào trầm lặng. Sophie khẽ cắn môi, ngồi dậy, dùng chăn mỏng bao lấy thân thể lõa lồ. Cơ thể tinh tế này, là niềm tự hào lớn nhất của cô, cô cũng chưa bao giờ tiếc rẻ để cho kẻ khác thưởng thức.
17 Một quyền kia, đánh đến Horsens, trước mắt biến thành màu đen, trước miệng rỉ máu tươi. Bị đánh nhưng không có phản ứng, ngược lại, người đánh là Xuân Kiều, nắm bàn tay nhỏ bé ửng đỏ, đau đến giật cả mình, liên tục vung tay.
18 Vì sao? Vì sao?Không phải hận cô sao? Không phải coi thường cô sao? Vì sao còn vẽ cô?Chiếc đèn đầu giường, khẽ lóe ánh sáng, rải sáng đầu gối cô và trên giường, những nét than chì, phác trong bức tranh.
19 Một ngày nào đó, hai năm sau, quay phim cho đến khi trờ sáng, Horsens trở về nhà. Anh rón rén đi vào phòng ngủ, Thấy người phụ nữ yêu dầu cuộn mình trên giường lớn.