1 Tôi Như Ánh Dương Rực Rỡ – Chương 01 Chương 1 – Những chuyện phải nhớ (1) Cuối tháng 3 của năm tư, tôi kết thúc thời gian làm kế toán thực tập tại một công ty ở Vô Tích, quay trở về đại học ở Nam Kinh.
2 Tôi Như Ánh Dương Rực Rỡ – Chương 02“Bồ cái đồ đầu heo. ”Người lên tiếng chính là lão đại, xem ra người có loại ý nghĩ này không chỉ có mình tôi. Tư Tịnh cười thấp, quay về trọng tâm câu chuyện: “Ngày 1/5 tới ở Thượng Hải có hội tuyển dụng, Dung Dung bồ có đi không?”“Sao lại hỏi thế, tất nhiên sẽ đi.
3 Tôi Như Ánh Dương Rực Rỡ – Chương 03Chương 3 Tôi chỉ ở lại nhà cậu một đêm rồi quay về đại học A, vì luận văn của tôi có khả năng sẽ không kịp hoàn thành.
4 Tôi Như Ánh Dương Rực Rỡ – Chương 04Chương 4 Tôi sửng sốt, chậm rãi quay đầu lại, thấy Trang Tự biểu hiện giọng nói cũng vẫn lãnh đạm như trước. Bàn ăn nhất thời yên tĩnh, không khí vui vẻ vừa nãy chớp mắt biến mất không còn gì.
5 Tôi Như Ánh Dương Rực Rỡ – Chương 05Chương 5 Kết quả, tôi chuẩn bị cả nửa ngày, khi đến Thượng Hải, một chút cũng chẳng cần dùng. Quản lý Lý phụ trách phỏng vấn đối với tôi vô cùng khách sáo, một câu Nhiếp tiểu thư hai câu Nhiếp tiểu thư, cái gì cũng chẳng hỏi, chỉ cùng tôi ngồi trò chuyện khách khi một tiếng đồng hồ, sau cùng còn nói chào mừng Nhiếp tiểu thư gia nhập công ty.
6 Tôi Như Ánh Dương Rực Rỡ – Chương 06Chương 6 Thì ra, thế giới này có chuyện thích không vì lí do gì, cũng có chuyện ghét không vì lí do gì cả. Giống như tôi thích anh, và anh ghét tôi.
7 Tôi Như Ánh Dương Rực Rỡ – Chương 07Chương 7Cuộc sống của tôi lại quay về quỹ đạo yên tĩnh. Bây giờ gần như chẳng đến lớp nữa, thỉnh thoảng tôi mới đến thư viên trường, tìm thông tin cho luận văn, sau đó photocopy lại rồi mang về nghiên cứu.
8 Tôi Như Ánh Dương Rực Rỡ – Chương 08Chương 8Vui lòng không mang truyện ra khỏi blog! Vừa bước đến cổng trường đã gặp phải Tư Tịnh, hiếm khi cậu ấy dùng đến giọng nói vô cùng mất hình tượng thục nữ của mình mà lớn tiếng gọi, lớn đến mức tôi nghĩ cậu ấy tưởng tôi bị điếc.
9 Tôi Như Ánh Dương Rực Rỡ – Chương 09Chương 9Bắt đầu vào tháng sáu, thời tiết Nam Kinh đột nhiên trở nóng. Sống ở Nam Kinh gần bốn năm, cảm giác nhiều nhất là nơi này giống như không có mùa xuân và mùa thu, không nóng thì là lạnh, có thể đột nhiên đang mắc áo khoác lông dày chuyển sang áo thun cộc tay ngay.
10 Tôi Như Ánh Dương Rực Rỡ – Chương 10Chương 10Ngày hôm sau tôi vẫn đưa Khương Duệ đi thi. Xuống xe, Khương Duệ vừa nhìn, lập tức trở nên hưng phấn. “Woah, chị à, em có lừa chị đâu.
11 Tôi Như Ánh Dương Rực Rỡ – Chương 11Chương 11 Tận đến ngày đó làm bài biện hộ, tôi mới gặp lại mấy người ở ký túc xá bọn họ. Tiểu Phượng vừa thấy tôi đã chạy đến, nắm tay tôi lắc mạnh: “Dưa hấu à xin lỗi bồ, đều tại mình quên trước quên sau mà làm bồ bị nghi oan, bồ tha lỗi ình nha!” Hình như còn muốn chứng minh thành ý của cô ấy, nên cô ấy nắm cả vai tôi mà dùng sức mạnh như chim ưng mà lắc, tôi cảm thấy vai mình như sắp vỡ vụn.
12 Tôi Như Ánh Dương Rực Rỡ – Chương 12. 1Chương 12 – Phần 1 Gió đêm thổi nhẹ nhẹ làn váy của tôi, qua một hồi lâu, tôi mới tìm lại được giọng nói của mình: “Sao cậu vẫn ở đây?”Lúc tiễn A Phân, mấy người ở ký túc xá của Trang Tự cũng đến, tôi cũng không để ý lắm đến sự hiện diện của anh, nhưng sao anh cũng không lên xe?Mắt anh hơi sáng lên, “Tôi đứng cùng phía với cậu, cậu không lên xe được, tôi đương nhiên cũng không thể.
13 Tôi Như Ánh Dương Rực Rỡ – Chương 12. 2Chương 12 – phần 2 Tôi nghĩ đến gần đây Khương Duệ có làm một câu trắc nghiệm, về việc ăn quả nho to hay quả nho nhỏ trước.
14 Tôi Như Ánh Dương Rực Rỡ – Chương 13Chương 13 Tôi quyết định phấn chấn trở lại. Thế nhưng tuyệt đối không bao gồm lúc này, bị Khương Duệ lôi lên máy bay.
15 Tôi Như Ánh Dương Rực Rỡ – Chương 14Chương 14 Tôi làm việc lại phòng tài vụ, một phần là vì trước đây tôi từng thực tập tại văn phòng kế toán cao cấp, nên đối với mấy chuyện tiền bạc cũng khá quen thuộc, mặt khác còn lại là vì ngày trước lúc ba và mẹ gầy dựng sự nghiệp, mẹ cũng là bắt đầu từ chực vị này.
16 Tôi Như Ánh Dương Rực Rỡ – Chương 15Chương 15 Quay về ký túc rồi mà tôi còn mờ mịt. Ân Khiết giật lấy ổ cứng trong tay tôi, nhanh chóng kết nối với máy tính rồi mở phim lên, vừa xem vừa càu nhàu: “Sao mà bà chậm dữ vậy.
17 Tôi Như Ánh Dương Rực Rỡ – Chương 16Chương 16 Tôi mơ mơ hồ hồ đến báo danh ở bộ phận quản lí. Cũng vừa hay là ở chỗ của Ân Khiết. Vương Tề quản lí bộ phận này là một người đàn ông trung niên hơi béo, tạo cảm giác rất khác với quản lí bộ phận tài vụ.
18 Tôi Như Ánh Dương Rực Rỡ – Chương 17Chương 17 Trong ngày xin nghỉ được nhiên là không được rồi. Tôi tăng ca chuẩn bị thật tốt báo cáo dự toán, sáng sớm hôm sau, đem báo cáo lẫn đơn xin nghỉ đã soạn sẵn để trên bàn làm việc của Lâm Tự Sâm.
19 Tôi Như Ánh Dương Rực Rỡ – Chương 18 Part 1Chương 18 – phần 1 “Tại sao chỉ cần là đàn ông trưởng thành đẹp trai thì đều gây khó dễ cho chị mày vậy hả!”.
20 Tôi Như Ánh Dương Rực Rỡ – Chương 18 Part 2Chương 18 – phần 2 Tôi đã lâu rất lâu không nghĩ về người đó, tôi cũng nghĩ rằng thời gian sẽ xóa mờ tất cả.