1 Chap 1: Quá khứ Khi đó tôi 8 tuổi, giả làm một thằng bé. Tóc ngắn, quần quân trang, mũ bối lôi, chơi một khẩu súng bắn ra hoa. Tôi ghét những đứa bé gái.
2 Chap 3: Đoạt lấy Tôi đặt phòng ở một khách sạn gần CBD. Đến khách sạn, tiếp tân đưa cho tôi một mẩu giấy. Tôi nhìn trên đó có vài chữ rồng bay phượng múa: “Cậu chết ở đâu vậy? Mình đợi ở sân bay ba tiếng liền!!! Mở di động mau!” Người ta nói nét chữ nét người.
3 Chap 5: Giao dịch Trở lại Singapore ngày hôm sau, mọi việc đều thuận lợi. Giữa trưa, giám đốc Thần mời tôi ăn cơm. Tuy rằng chị ta chưa nói, nhưng theo thái độ cũng không khó đoán, đối bản thống kê kia chắc chắn rất vừa lòng.
4 Chap 7: Phiền toái “. . . Chị Lâm, chị Lâm, Lâm Vi Linh!” Tôi run lên một chút, quay đầu lại, ngẩn ra nhìn dòng người ngoài cửa sổ, như đi vào cõi hư không.
5 Chap 9: Ngẫu ngộ Một tuần trước, tôi tham gia một trò chơi. Không phải là chương trình giải trí trên TV lúc chín giờ tối, ván bài này, cá cược không phải là tiền, là quyền khống chế Hằng Thịnh.
6 Chap 11: Bí mật Báo biểu của Hằng Thịnh quý trước vừa được mang đến đây. Tôi vẫn bận từ trưa cho đến bây giờ. Đợi đến khi việc lập báo biểu giải quyết xong, tôi xem thời gian, không ngờ đã mười giờ tối.
7 Chap 13: Hỗn loạn Tiễn hai người kia, bữa tối này tôi cũng không còn muốn tiếp tục. Không thể vào lại gian hồ sơ kia, tôi cũng không muốn lãng phí thời gian.
8 Chap 15: Đối thủ Người đàn ông tên Hồ Khiên Dư này chính thức bước vào cuộc sống của tôi. Hắn rảnh thường hẹn tôi ăn cơm, hoặc đi đánh golf vào cuối tuần.
9 Chap 17: Giống nhau Mùa đông buông xuống, lặng yên không một tiếng động. Mùa đông Singapore không lạnh nhưng mưa nhiều. Năm giờ chiều, tôi tan tầm. Lúc này trời đang mưa.
10 Chap 19: Điện báo Cho đến khi tôi bị Hồ Khiên Dư hôn đến đau nhói, hắn mới chịu buông ra. Tôi hít thở dồn dập, liều mạng lấy khí. Mặt hắn không chút thay đổi, từ trong túi lấy ra chiếc hộp vừa nãy, xé gói.
11 Chap 21: Mật mã Cuộc sống vẫn tiếp diễn. Tất cả nhân viên cao thấp ở Hằng Thịnh đều bận rộn. Hồ Khiên Dư đến Hongkong công tác, tôi làm thư kí cũng bị hắn khâm điểm đi theo.
12 Chap 23: Thân phận Nhà ăn Felix sắp đặt những chiếc bàn thủy tinh liền kề tạo ra một cảm giác hiện đại mà lạnh lẽo. Những chiếc ly đế cao, sân khấu hình chữ T, các loại hình thù dị tương tác với nhau một cách hài hòa.
13 Chap 25: Đấu giá Tên đầu sỏ gây ra vẫn đề tôi đang tự hỏi đúng lúc này tiến vào khoang thuyền. Hắn chậm rãi thong thả bước đến, đẩy chén rượu đến trước mặt tôi, ý bảo rót rượu.
14 Chap 27: Bạn gái Tiệc tối, tiệc tối, tiệc tối. Ngồi ở trên xe, tôi bắt chính mình tâm niệm hai chữ này, không để ý đến Hồ Khiên Dư đang ngồi bên cạnh.
15 Chap 29: Phản gián (Vừa dài, vừa biến thái, mình phát điên ><") “Lại muốn làm gì?” Hắn nói, mặt không chút thay đổi, dừng lại một chút, bắt lấy tay của tôi, thần sắc đột nhiên trở nên nghiêm túc.
16 Chap 31: Đa suyễn (P1) Gần gũi quá. Diêu Khiêm Mặc ở trước mặt tôi, dù tôi đi giầy cao gót, anh ta ước chừng vẫn cao hơn tôi nửa cái đầu, lúc này miệng anh ta đối diện mi tâm tôi.
17 Chap 31: Đa suyễn (P6) Anh ta dừng lại. Tôi nhìn Lý Mục Thần, đem tất cả những chướng ngại ngang dọc giao cho anh ta, đồng thời cũng cho anh ta chủ động có quyền lựa chọn.
18 Chap 31: Đa suyễn (P11) Tôi quay đầu nhìn Bành Sùng Liêm. Lúc này Bành Sùng Liêm đang bị Diêu Khiêm Mặc ngăn lại, tôi loáng thoáng nghe thấy anh ta nói: “Bành tổng, xe của tôi có chút vấn đề, tôi ngồi nhờ xe anh được không?” Bây giờ tôi cũng lười phản kháng, ngoan ngoãn ngồi vào xe Hồ Khiên Dư.
19 Chap 32: Do dự (P1) Tôi bị lôi lên cầu thang, giày cao gót hấp tấp từng bước, tôi lo Hồ Khiên Dư kéo dã man như vậy sẽ làm bị thương chính mình, nếu như vậy, hậu quả tôi không dám nghĩ.
20 Chap 32: Do dự (P6) Bệnh nặng mới khỏi, tôi dễ dàng mệt rã rời, cả quãng đường ngủ không biết gì. Lúc tỉnh lại là trợ lý đánh thức tôi. Cô ta vẫn chưa đặt phòng khách sạn mà chở tôi đến một khu chung cư cao cấp.