1 Chương 1 Hắn bị khí thế vô hình của nàng làm cho hơi chấn động, giảm bớt lực đạo ở tay thêm ba phần. “Loan Ngọc Khanh, ngươi tốt nhất là ngoan ngoãn đừng gây chuyện cho ta, tính nhẫn nại của bổn vương là có hạn.
2 Chương 2: Tới giờ cơm trưa, Phương Thiến vẫn như trước nằm bất động trên giường. Không cử động. Nha đầu ra ra vào vào, đem đồ ăn hâm đi hâm lại ba lần bốn lượt.
3 Chương 3 Ngự Thiên Kì từng bước tiến lên, đôi tay thon dài đẹp đẽ của hắn cứng rắn chế trụ cằm nàng. “Loan Ngọc Khanh, hôm nay bổn vương sẽ dạy ngươi nếm qua mùi vị quỳ xuống dập đầu ra sao.
4 Chương 4 Trong mộng, vẫn tuyền một màu đen, nàng ở trong bóng đêm vô hạn, cố gắng thăm dò, thăm dò trên con đường không một chút ánh sáng. Đột nhiên – Phanh – Viên đạn bén nhọn nổ tung trước ngực nàng, nở rộ một đóa huyết hồng.
5 Chương 5 Phương Thiến nhìn nhìn, không khỏi nhíu hai hàng lông mày. Bên cạnh một thân nha hoàn áo lam bất động thanh sắc đi đến quỳ bên quý phi nương nương.
6 Chương 6 Sau hôm đó, Phương Thiến tạm thời được thanh tĩnh. Phu thê Thuần Vương gia không có tuyệt tình giống Ninh vương, bọn họ còn nhớ nàng là Loan tướng quân tam tiểu thư, cũng nhớ nàng có một Hoàng quý phi tỷ tỷ, ở mọi phương diện, đều tận khả năng đối nàng hào phóng, không bạc đãi nàng.
7 Chương 7 “Tam tiểu thư, nội dung phía sau, nô tỳ cũng chỉ là nghe nói mà thôi, tam tiểu thư không cần để ở trong lòng, nô tỳ biết tam tiểu thư kỳ thật trong lòng thực khổ tâm.
8 Chương 8 Phương Thiến qua màn cửa sổ bằng lụa mỏng, cảm nhận được ánh nắng bên ngoài, ánh mắt nàng không khỏi hơi nheo lại. Trong bóng đêm ngây ngốc đã lâu, thấy ánh mặt trời lại không thích ứng.
9 Chương 9 “Xuân Hương, đem sách về rồi sao?” Phương Thiến tuy nằm trên giường nhưng lỗ tai linh mẫn nhận thấy được tiếng bước chân ngày một rõ ràng. “Tam tiểu thư, nô tỳ đã đem sách lại đây.
10 Chương 10 Loan ngọc Thần đau lòng nhìn nàng. ” khanh nhi, đại ca tới quá muộn, thật sự là quá muộn. ” trong mắt hắn hơi nước mở rộng. ” Xuân Hương, đại phu nói như thế nào?” ” Đại phu nói, tam tiểu thư hai chân động đến gân cốt, cho dù là miệng vết thương khỏi hẳn , tam tiểu thư về sau di chuyển chỉ sợ cũng rất khó khôi phục như trước kia.
11 Chương 11 Phương Thiến nhíu nhiu mi, cảm giác có chút đau đớn. “ Khanh nhi, muội làm sao vậy ?” Loan Ngọc Thần ôn nhu hỏi. “ Muội không sao đâu, đại ca.
12 Chương 12 Ít nhiều nhờ lệnh cấm túc của Ngự Thiên Kì, Phương Thiến có thể hưởng thụ những ngày yên bình, thanh tĩnh. Nàng những ngày này ngoài theo lời căn dặn của đại phu, ba ngày thay thuốc một lần, còn mỗi ngày đều tự mình tiến hành vận động.
13 Chương 13 Lục Nghi Tĩnh sắc măt đại biến, hung hăng nhìn Phương Thiến. “Loan Ngọc Khanh, việc này ta sẽ không bỏ qua đâu, ngươi cứ chờ đó, chờ xem Vương gia đến thu thập ngươi.
14 Chương 14 Vào lúc hoàng hôn, ánh nắng hồng nhuận ánh vàng mang sắc thái mê ly chiếu vào căn phòng khiến Lan Tâm cư vốn lạnh lẽo kia hiện lên một chút ấm áp.
15 Chương 15 “Ngươi vì sao không nói, ngươi không phủ nhận vậy việc đó có phải hay không là do ngươi làm?” Hắn quát to, đôi mắt hiện lên chút thống hận.
16 Chương 16 Trời đầu thu lạnh lẽo. Cho dù khoác nhiều áo choàng đi nữa, Phương Thiến vẫn cảm giác được từ hai vai chỗ truyền cảm giác lạnh băng. “Tiểu thư, tay người còn chưa khỏi hẳn đừng ngồi ở chỗ này, để nô tỳ đưa người về phòng.
17 Chương 17 “ Tĩnh Nhi, muội làm sao vậy ? thân thể không thoải mái sao ? Kỳ ca cho người mới đại phu đến. ” Ngự Thiên Kỳ vẻ mặt khẩn trương ôm lấy Lục Nghi Tĩnh.
18 Chương 18 Sau ngày đó, tại Lan Tâm cư Phương Thiến lại có thể hưởng thụ một khoảng thời gian an bình. Không hiểu vì sao hai gã thị vệ giám sát tại Lan Tâm cư cũng bất tri bất giác mà rút khỏi.
19 Chương 19 So với vẻ hoa lệ phú quý của bọn họ, Phương Thiến lại có vẻ thanh nhã mộc mạc hơn rất nhiều, mái tóc đen như mực của nàng chỉ được quấn gọn bằng một món trang sức đơn giản, cột gọn bằng hai dải lụa màu lam, trên búi tóc gắn một thanh châu thoa.
20 Chương 20 Hoàng cung, thật được mở rộng tầm mắt, không có nơi nào có thể sánh bằng. Đập vào tầm mắt là một cây đèn lưu ly hết sức xa hoa, bậc thang làm bằng ngọc thô, nạm khắc thanh long trên thân trụ.