1 Đêm khuya yên tĩnh, ước chừng canh hai. Mặt trăng khổng lồ màu trắng bạc yêu dị giắt ngang chân trời, ánh sáng bắn ra bốn phía, đến mức toàn bộ đều bị phủ lên một lớp hào quang mông lung.
2 Mẫu Đơn kinh hãi giật mình một cái, cũng lập tức từ trên giường ngồi dậy!"Ai? Là ai đang nói chuyện?!"Nàng rống lên, nhất thời quên mất phải giữ yên lặng.
3 "Không phải ta nói mà. . . . . . Thật sự không phải là ta nói. . . . . . Là tên hồ ly tinh đáng chết, hắn chiếm đoạt thân thể của ta. . . . . . Ô. . .
4 Mẫu Đơn hài lòng uống xong ngụm canh thịt bò cuối cùng, khẽ ném cái muỗng vào chén, không chút hình tượng duỗi cái lưng mỏi. Vừa chép miệng, vừa liếm môi, vuốt cằm hừ nói: "Không hổ là quán cơm tốt nhất Phủ Quang Châu, quả nhiên mỹ vị! Oa, ăn tới bụng căng tròn luôn rồi.
5 Bị ba nam nhân cao lớn vây vào giữa mà đi, đã đi gần nửa khắc rồi. Mắt thấy dần dần rời khỏi vùng phồn hoa, đến gần ngoại ô, da đầu Mẫu Đơn cũng bắt đầu tê dại.
6 "Thủy yêu?"Mẫu đơn trừng mắt thật to, vội vàng nhét hai mảnh vải trong lỗ tai vào sâu thêm một chút. Đùa gì thế? Trong núi rừng lại có loại yêu quái kinh khủng như vậy? Chỉ dùng tiếng hát thôi mà có thể câu hồn phách người rồi hả? Nếu không phải là mới vừa rồi Tư Đồ nhập thân nhét chặt lỗ tai nàng, thì nàng đã bị yêu quái câu đi hồn phách từ lâu rồi!Tư Đồ ra khỏi người Mẫu Đơn, ra hiệu bảo nàng đi theo hắn.
7 Đi liên tiếp năm ngày, vùng rừng núi này dường như vẫn chưa có dấu hiệu kết thúc. Một ngày nọ đi tới một sơn cốc. Chung quanh là một mảng xanh tươi, núi non trùng điệp nhấp nhô, ve kêu chim hót, khung cảnh ngày hè tháng bảy hiện ra tươi sáng.
8 Mẫu Đơn không nhìn được bất cứ gì, chỉ cảm thấy hai cái chân đạp thật nhanh, cảnh sắc chung quanh như nước cấp tốc trôi ngược lại, tiếng gió gào thét bên tai.
9 Mẫu Đơn nhất thời cứng đơ tại chỗ!Là lão yêu quái kia! Hắn thoát ra! Chạy ra sau lưng bọn họ khi nào vậy?!Tư Đồ và Thủy yêu cũng cứng ở đó như nàng, nhúc nhích một chút cũng không dám! Đặc biệt là Thủy yêu, cảm nhận được yêu khí đáng sợ khiến nàng hận không thể co người lại thành một cục! Giọng nói kia đợi một hồi, lại vang lên.
10 Lại đi liên tiếp ba ngày, Mẫu Đơn vẫn không thể tin được lão Xà yêu ngàn năm này lại theo bọn họ đi Vương thành phía tây. Len lén quay đầu lại nhìn bóng dáng màu trắng bạc nãy giờ vẫn không lên tiếng mà đi theo sau Thủy yêu.
11 Thủy yêu biến sắc: "Cương thi? Chẳng lẽ nơi này là. . . . . . ?!"Hoàng Tuyền gật đầu, "Ngươi đoán đúng rồi, thật ra thì Phong Sa cốc chính là cốc cương thi sống trong truyền thuyết.
12 Mẫu Đơn chỉ cảm thấy lông măng toàn thân đều dựng ngược! Hoảng sợ kêu lên: "Là cái gì vậy?!"Hoàng Tuyền giơ tay ra, trong lòng bàn tay là một đám lửa xanh âm u, y phóng nhanh đến trước cửa, dễ dàng nắm lấy cái tay khô héo kia.
13 "Mẫu Đơn. . . . . . Mẫu Đơn?"Bên tai có giọng nói đang khe khẽ gọi nàng, còn có một cái tay gấp gáp vỗ mặt nàng. Mẫu Đơn "Uhm" một tiếng, chợt giật mình, mở mắt thật nhanh.
14 Đôi mày Hoàng Tuyền nhíu lại thành một đường thẳng tắp nghiêm nghị, nặng nề đặt Mẫu Đơn xuống đất, trầm giọng nói: "Xảy ra chuyện gì? Nói rõ ràng!"Mẫu Đơn vừa kịch liệt thở hổn hển, vừa luôn miệng nói: "Ừ.
15 Sắc mặt Thủy yêu tái nhợt, nhưng không có vẻ sợ hãi. Lặng lẽ xuất ra pháp thuật, xiêm y màu trắng dành cho lễ tế trên người nàng dần dần bị nước thấm ướt.
16 Hoàng Tuyền khôi phục thái độ bình tĩnh trước nhất, không nói không rằng mà phóng tới, thò tay túm lấy Mẫu Đơn. Ưng Vương Dực rống lớn một tiếng, vừa kinh hoảng vừa tức giận.
17 Trước mắt là một cái “động” lớn sâu thẳm tối đen. Nói chính xác hơn, thì không nên gọi là động. Đó chẳng qua là một màu đen mênh mông vô bờ bến, yên tĩnh không một tiếng vang mà tồn tại trước mắt Mẫu Đơn.
18 Ưng Vương Dực nhìn hắn thật lâu, mới lặng lẽ đưa Mẫu Đơn qua. Vóc dáng người nọ không cao, sức lực lại không nhỏ, chỉ dùng một cánh tay đón lấy Mẫu Đơn rồi ôm lên.
19 "Đây là Yên Hồng Sơn ư?"Thủy yêu tựa trên lưng Hoàng Tuyền, kinh ngạc hỏi. Núi kia. . . Sao lại bồng bềnh trên không trung vậy? Nàng chưa từng nghe nói yêu quái tộc Lang yêu biết bay mà! Bình thường bọn họ lên xuống núi, chẳng lẽ đều dùng xích sắt ư?Hoàng Tuyền thản nhiên nói: "Đây chỉ là bóng dáng mà thôi, Yên Hồng Sơn thật sự nằm dưới lòng đất.
20 Hoàng Tuyền không nói gì, chỉ lạnh lùng nhìn hắn, bàn tay trong tay áo buông xuống nắm thành quyền. Tên Lang Vương này, tuyệt đối không phải là đối tượng có thể giải quyết trong chốc lát.
Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ, Ngôn Tình
Số chương: 106