1 Mặt trời to đùng. Bầu trời xanh biếc, đằng xa xa chỉ có vài đám mây nho nhỏ thoạt nhìn như bánh cuốn. Đứng ở giữa quốc lộ nơi sa mạc khỉ ho cò gáy, vùi đầu dưới động cơ xe cố gắng sửa nửa ngày, Kha Xảo Oa rốt cục cũng quăng cờ lê sang một bên, buông tha cho ý định sửa chữa nó.
2 Người xưa có dạy: “Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất. ”Cho nên khi vừa chạy ra khỏi toilet Mc Donalds, Oa nhi liền dẫn cậu nhóc chạy về hướng bãi đỗ xe.
3 Hai giờ sáng. Trừng mắt nhìn cô gái đang ngồi xổm không biết đang làm cái gì trên màn hình, anh gắt gao nhíu mày lại. Máy chiếu ban đêm giúp anh nhìn được hình ảnh của cô nhưng không cách nào thấy rõ cô đang làm cái gì.
4 Không cần phải tự lái xe, Oa Oa vui vẻ uống Côca. Dọc theo đường đi, cô cùng hai đứa nhóc kéo rèm cửa sổ ra vừa nhìn cảnh sắc lần lượt thay đổi ngoài cửa sổ dần dần vừa lật sách du lịch nói cho chúng nghe.
5 Gió mát rượi thổi nhè nhẹ, mặt hồ lóe ra sắc vàng óng ánh. Oa nhi ngồi ở trên tảng đá, tay cầm tạp chí làm cây quạt, ngồi quạt lửa cho lò thịt nướng. Hai đứa nhóc ngoan ngoãn ngồi chơi, Alex cầm cần câu ngồi bên cạnh hồ.
6 Nửa đêm tỉnh lại tưởng uống nước, Alex đi đến phía đằng trước, không chú ý bị sô pha giường dưới chân làm sẫy chân, thiếu chút nữa cả người lại nằm dài trên người cô gái đó.
7 _ Asics, Asics!_ Sao?_ Cho tôi mượn điện thoại gọi một chút. _ Cứ tự nhiên. Nghe được có tiếng người vào cửa, Kha Xảo Oa ở phòng khách liền thò đầu ra.
8 Buổi tối chín giờ, Alex đẩy cửa đi vào nhà, chỉ nhìn thấy Lý Tư đi tới giúp anh thoát đại y không thấy cái cô gái lao tới mỉm cười không ngừng với anh như bình thường.
9 Bị giam lỏng sao? _ Đùa cái gì thế hả? Nhục nhã không sai kể xiết!_ Muốn cô tỉnh táo lại sao? Cô đã làm sai cái quỷ gì hả?_ Thù này không báo quyết không làm người.
10 Không thấy cô. Vẫn tưởng rằng cô ở dưới lầu nhưng khi anh xuống lầu cũng không tìm thấy, còn tưởng rằng cô đi la cà. Cho đến khi nghe Lý Tư nói cả ngày ông cũng chưa nhìn thấy cô, thậm chí ngay cả khi hai đứa nhóc tan học trở về, cũng không từng thấy cô đi ra.