1 Đồng Nhan mở cửa, nhìn người trước mặt, tươi cười:“Anh đã về rồi ? ”Trên người cô vẫn đang mặc tạp dề in hình Transformers chưa kịp cởi, cô rất thích chiếc tạp dề này vì nó là thứ lần trước mua khi đi siêu thị cùng Tần Nhiên.
2 5 năm sau. -Tần Nhiên đẩy cô nàng xinh đẹp đang dựa vào người mình ra, sau đó ném bài trong tay xuống,cười nói“Khuya lắm rồi, các vị cứ tiếp tục cuộc chơi , tiền thắng hôm nay tôi không lấy, xem như tiền nhận lỗi.
3 Chương 3Edit Vũ LinhĐồng Nhan cầm túi lớn túi nhỏ thức ăn đặt trên xe đạp điện, lúc cô định đẩy xe đến cổng chợ thì đột nhiên nhớ tới túi sữa chua cuối cùng trong nhà đã bị Trình Mai Mai uống hết, bây giờ nhân tiện cô có thể mua thêm.
4 Đêm khuya, Đồng Nhan kéo lại chăn cho Cách Lạp rồi ra ngoài, nhẹ nhàng đóng cửa lại. “Cho cậu” Trình Mai Mai đưa cho cô một lon bia“Chúng ta tiếp tục uống, lúc nãy uống chưa đã”Cô cười, cầm lon bia, sau đó ra ban công với Trình Mai Mai , hai người ngồi trên chiếc ghế dài, mở bia, uống ngụm lớn.
5 Trác Chính Dương thoáng lặng im, sau đó anh nở một nụ cười sáng lạng“Lại xem quà sinh nhật anh tặng em đi”“Hả?”Trác Chính Dương kéo tay Đồng Nhan, đặt vào lòng bàn tay cô một hộp quà.
6 Tay chân Đồng Nhan lạnh run lên, cô đi một đôi giầy cao gót đen cao 3cm, ngón chân đụng vào lớp da cứng, khiến cô thấy vừa đau lại vừa lạnh, đôi giầy này Trình Mai Mai mua trên mạng cho cô, chỉ 29 tệ, tuy rẻ nhưng đi vào cũng không đau chân.
7 Đồng Nhan vừa từ trên sân thượng xuống, thì bị chị Hà bắt lại hỏi“Em thấy quản lý Lý thế nào?”Đồng Nhan vừa dọn dẹp quầy hàng, vừa cười đáp“Không tệ”“Nếu như cảm thấy không tệ, vậy em tóm anh ta về làm cha dượng cho Cách Lạp đi thôi”Đồng Nhan cười, không nói gì.
8 Tần Nhiên lạnh lùng nhìn, đứa trẻ nằm trên lưng Trác Chính Dương là con của anh sao?Con trai? Hai chữ này như một thanh đại chùy đập thẳng vào ngực anh, khiến nơi ấy đầm đìa máu.
9 Đồng Nhan chợt nhớ lại lúc cô 18 tuổi, khi ấy cô đúng là giống như những gì Trác Chính Dương nói, muốn có bao nhiêu kiêu ngạo thì có bấy nhiêu, tự tin như Trương Dương vậy.
10 Chiều tối, sau khi tan làm, quản lý Lương đến tìm cô, anh ta liếc nhìn quần áo và cách trang điểm của cô, khẽ nhíu mày “Đồng Nhan, hôm nay cô mặc như thế không ổn lắm…”Sau đó, anh ta gọi Lý Mạt Lỵ qua giúp cô make up và thay trang phục.
11 Chợt quản lý Lương nhìn Đồng Nhan, nói"Đồng Nhan, không phải cô vừa phàn nàn rằng rất nóng sao?"Lương Tuấn Siêu nói xong, Đồng Nhan có ngu nữa cũng hiểu dụng ý của anh ta - cô phải bắt đầu thể hiện giá trị của cô.
12 Sắc mặt Tống tử khâm nhợt nhạt"Đồng Nhan, cô rất ghét tôi phải không?"Đồng Nhan bật cười"Chẳng lẽ cô nghĩ tôi thích cô sao?”Tống Tử Khâm im lặng hồi lâu, mới lên tiếng"Trước kia chúng ta từng là bạn bè.
13 Lúc Đồng Nhan tỉnh lại, điều đầu tiên cô nghĩ tới đó là rốt cục cô đã chết hay chưa, sau đó Trình Mai Mai đã tát cô hai cái, đau tới nỗi khiến cô biết rằng, cô chưa chết.
14 Lần nào đi làm Đồng Nhan cũng căn giờ rất chuẩn xác, không sớm không muộn. Cô không hề đến muộn hơn so với bất kỳ nhân viên nào. Cho dù chỉ làm việc ở một công ty nhỏ thì cô vẫn phải cố gắng giữ gìn đạo đức, tuân theo nôị quy của công ty.
15 Bộ phim khá hay , ba người ăn hết hai bịch bỏng to đùng, mỗi khi Cách Lạp mệt thì nó sẽ dựa vào lòng Trác Chính Dương, tìm tư thế thoải mái rồi tiếp tục xem phim, thỉnh thoảng, cu cậu há miệng ăn bỏng ngô Trác Chính Dương đút cho.
16 Trác Chính Dương ôm Cách Lạp, quay người lại, anh hơi ngẩn người, nhưng lập tức nở nụ cười"Hóa ra là Tần tổng hạ cố đến chơi "Dừng lại, quay sang nói với Đồng Nhan"Nhan Nhan, lấy cho Tần tổng chén trà đi"Đôi mắt Trình Mai Mai híp lại không còn khe hở nào"À, tôi đã mời Tần tổng uống trà rồi, Nhan Nhan không cần phải bận rộn đâu, mọi người vừa đi chơi về chắc mết muốn chết rồi, mau ngồi xuống nghỉ ngơi đi.
17 Đồng Nhan đi ra, nhẹ nhàng đóng cửa phòng Cách Lạp lại, cô nhìn lướt qua Tần Nhiên, sắc mặt anh cực kỳ xấu, anh đứng trong căn phòng chật hẹp, nhìn vô cùng gò bó, còn Trác Chính Dương cũng cực kỳ lãnh đạm, thấy Đồng Nhan đi ra, anh chàng còn chớp chớp mắt với cô.
18 Đồng Nhan không nói gì, quay đầu nhìn ra phía ngoài cửa sổ xe, nhìn những chiếc xe hòa mình vào trong dòng người đông đúc lại khiến cô yên tâm hơn. Xe đã lên đường cao tốc, chạy về phía ngoại ô.
19 Cô ngồi trong sơn đình vừa xoa bắp chân, vừa cùng Tần Nhiên ríu rít. mà Tần Nhiên thì lại bày ra một bộ mặt lạnh nhạt, nhìn cô"Đồng Nhan, trước khi ra cửa em có xem dự báo thời tiết không?"Anh hôm nay mặc một bộ quần áo thể thao màu trắng, hơn nữa vóc dáng anh rất cao lớn, tuấn tú, mặt mũi kiêu ngạo, hôm nay đi leo núi nhìn giống như một hiệp khách độc hành vậy.
20 "Tần Nhiên"Cô khe khẽ gọi anh"Ừ"Giọng anh có chút khó chịu. Thật ra, cô cũng chẳng ngại việc nằm chung giường với Tần Nhiên, ngược lại, cô và Tần Nhiên cũng giống như những đôi tình nhân khác, những thứ nên sờ cũng sờ rồi, chỉ chưa làm việc kia mà thôi.