Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Tự Nguyện Nuông Chiều

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 40
Cập nhật cuối: 6 năm trước
Thêm một câu chuyện tình yêu cưới trước yêu sau của nữ chính bị tổn thương cùng sự si tình của nam chính. Lạc Bạch Đường: một cô gái có một gia đình bình thường không hạnh phúc, cô luôn lo sợ  về một tương lai gia đình của chính bản thân mình theo vết xe đổ của bố mẹ mình Tống Dương Ngạo: một người đàn  ông hoàn mĩ, có tiền bạc ,có thế lực, có danh vọng lại chỉ yêu một cô gái suốt 16 nằm trời chờ đợi Cả hai  tiến đến hôn nhân liệu đây sẽ là  hạnh phúc vô bờ hay chỉ là mấm mồ hôn nhân.

Danh sách chương Tự Nguyện Nuông Chiều


Chương 1: Kết Hôn

1 Khu biệt thự cách biệt vời thành phố phồng hoa , tại một căn biệt thự nằm ở vị trí đắt địa nhất trong căn phòng ngủ rộng lờn sang trọng Lạc Bạch Đường lười biếng đưa tay che đi ánh nắng mùa xuân ấm áp đầu tiên chiếu vào mặt mình khó chịu mở mắt nhìn hoa văn quen thuộc trên trần nhà mệt mỏi đưa tay bóp cái đầu đau như bú bổ của mình , có lẽ do uống quá nhiều rượu mà cô không nhờ nổi chuyện gì

- " Mỡ Nhỏ, có thấy khó chịu ở đâu không " giọng nói người đàn ông trầm ấm vang lên liền kéo cơ thể mập mạc vào lòng lười biếng đến nỗi không thèm mở mắt

Cơ thể trần cô áp và cơ thể vạn vỡ của người đàn trường thành nằm bên cạnh, cô đưa đôi mắt ngái ngủ của mình nhìn người đàn ông bên cạnh dịu dàng đưa tay sờ khuôn mặt điểm trai đang say ngủ bỗng nhiên nhờ ra điều gì đó cô mở to mắt nhìn cơ thể trần của anh

- "Ahhh" tiếng cô hét vang vọng cả căn phòng đánh thức người đàn ông bên cạnh mình ngồi bật dậy sau đó chau mày nhìn cô kéo chiếc chăn bông che cơ thể mập mạc của mình ấp úp " anh.


Loading...

Chương 2: Suy Nghĩ Giống Người Bình Thường

2 Đứng trước cục dân chính Lạc Bạch Đường nhìn quyển sổ ghi tên mình và Tống Dương Ngạo ngước nhìn người đàn ông phi phàm đứng cạnh mình chưa đầy một tiếng đồng hồ từ lúc gật đầu đồng ý lấy người đàn ông này cô đã chính thức trở thành vợ người ta còn chưa được sự đồng ý hai bên gia đình, không lời chúc phúc của bạn bè người thân họ hàng chỉ nhận được lời chúc mừng của một người xa lạ nhưng sao cô vẫn thấy vô cùng hạnh phúc.


Chương 3: Lừa Em Về Làm Vợ

3 " Anh có việc phải đi Mĩ gấp, chúc sinh nhật vui vẻ vợ ngoan " Lạc Bạch Đường nhìn tin nhắn trong điện thoại liền cảm thấy mất mát nhỏ, vừa mới gặp anh xong đã thấy nhớ rồi là sao.


Chương 4: Đợi Em Thêm 3 Năm Nữa Được Không?

4 Lạc Bạch Đường nằm trên ghế ôm quyển tiểu thuyết gối lên đùi anh đang đọc tài liệu thỉnh thoảng lại lấy quyển tiểu thuyết che mặt nhìn người đàn ông đang chăm chú làm việc tủm tỉm cười, cô đưa tay sờ khuôn mặt điểm trai của anh nũng nịu gọi

- " Ngạo "

- "ukm" mặc kệ sự quẩy phá của cô anh vẫn chú tâm đọc tài liệu của mình

- " hôn em đi " động tác của anh dừng lại nhìn khuôn mặt gối lên đùi mình, vất tài liệu sang một bên kéo cơ thể cô ngồi lên đùi mình, cô liền ôm lấy cổ anh cười dịu dàng, thuận theo ý cô anh vòng tay ôm lấy eo cô cúi xuống ngậm lấy đôi môi cô dùng lưới khuấy động trong khoang miệng cô, bàn tay không ngoan ngãon luồn vào trong váy cô vuốt ve đùi cô

Đến khi không thể thở nổi được nữa cô chống tay vào ngực anh đẩy cơ thể anh ra

- " Ngạo "

- " ừkm " anh dùng lười liếm vành tai đỏ thổi hơi thở ấm áp của của mình sau đó dặt nụ hôn mình từ vành tai chạy dọc xuống cổ

- " Đừng.


Chương 5: Hãy Mang Em Đi Khỏi Nơi Này Có Được Không (p1)

5 Sau khi ăn sáng Tống Dương Ngạo đưa Lạc Bạch Đường trở về nhà, theo thói quen chỉ khi bóng dáng chiếc xe của anh biến mất cô đi về phía nhà mình, một nơi từng có những hạnh phúc giờ đã trở thành những đau khổ tận cùng của cô đau đờn hơn cả đó chính là hai chữ từng có.


Chương 6: Hãy Mang Em Đi Khỏi Nơi Này Có Được Không (p2)

6 Lạc Bạch Đường rời khỏi nhà từng cơn gió mùa xuân dịu dàng thổi qua người cô nước mắt cuối cùng vẫn tràn khỏi khoé mi, bỗng nhiên cô thấy nhờ mẹ nhờ người đã từng không suy nghĩ gì mà bỏ rơi chị em cô, thèm vòng tay ấm áp của bà thèm cả những vô về dịu dàng như mùa xuân, chả biết từ khi nào mà cô đã đứng chiếc ngôi mộ của mẹ mình trên tấm đá lạnh lẽo ngôi mộ hoang tàn không có người quét dọn, cha cô chán ghét mẹ cô đến độ từ khi bà mất ông chưa từng một lần đến nơi này, chị gái cô sau khi lấy chồng cũng chuyển đến một xa lên chỉ qua đây và ngày dỗ còn cô hận bà.


Chương 7: Hãy Mang Em Đi Khỏi Nơi Này Có Được Không (p3)

7 Lạc Bạch Đường tỉnh dậy thấy những hoa văn quen thuộc trên trần nhà giật mình nhìn sang bên cạnh Tống Dương Ngạo ngồi trên đất gối đầu lên giường ngủ quên vẫn nắm lấy tay cô

- " Ngạo" giọng cô vang lên dịu dàng

- " Đường Đường em tỉnh rồi hả? " Tống Dương Ngạo chống tay lên giường đứng dậy có lẽ do ngồi lâu trên đất mà tê chân đừng không vững lảo đảo ngã xuống đất

- " Ngạo"

- " Đừng đừng ngồi dậy anh không sao " Tống Dương Ngạo chống tay đừng dậy ngời lên giường ấn người cô nằm lại trên giường

- " Ngạo, sao em lại ở đây, sao anh lại ngồi dười đất vậy? Đầu em đau quá Ngạo " cô đưa đôi mắt tròn xoe của mình long lanh nhìn anh

- " Đường Đường em không sao chứ?"

- " Sao, em không sao cả?"

- " không sao thì tốt " giọng anh run lên khé mi tràn ra một giọt nữa năm trên mặt

- " Ngạo anh khóc à, em làm gì sai sao? Đường Đường sẽ ngoan mà "

- " Ukm Đường Đường của anh ngoan lắm" anh cố nở một nụ cười vời cô " Để anh đi gọi bác sĩ "

Chỉnh lại tâm trạng rửa mặt cho tỉnh táo anh mời bước ra ngoài gọi bác sĩ trực ở phòng khách, khám qua một lượt hỏi cô vài câu hỏi xong bác sĩ kê cho cô một đơn thuốc bổ rồi cùng anh bước ra ngoài không kìm hãm được bản thân nữa anh nắm tay bác sĩ hỏi

- " cô ấy thế nào?"

- " chúng ta ra chỗ khách nói chuyện " bác sĩ nhìn cách cửa phòng vẫn không an tâm nói vời anh

- " được"

~~Tại phòng khách

~~- " Theo như tôi thấy cô ấy bị cúc sốc quá lớn không chấp nhận được quá khứ đã tự khoá kí ức đau khổ của bản thân mình "

- " có khi nào cô ấy nhờ lại không?"

- " trường hợp này đương nhiên là có những rất hiếm vì chính bản thân bênh không muốn nhờ lên nếu không bị ảnh từ bên ngoài sẽ không tự động nhờ lại "

- " những chuyện cô ấy đã trải qua quên được có khi lại tốt không nhờ gì cô ấy sẽ không đau khổ

Bác sĩ nhìn người đàn ông ngồi trên ghế trước mặt mình đừng dậy vỗ vai anh cằm đồ nghề ra về.


Chương 8: Hãy Mang Em Đi Khỏi Nơi Này Có Được Không (p4)

8 1 Tháng sau

- " Đường Đường, em ăn chậm thôi có ai dành đồ ăn của em đâu "

- " Ngon quá, anh cũng ăn đi chứ " Lạc Bạch Đường nhét miếng thịt kho tàu vào miệng anh cười vui vẻ

- " Thiếu phu nhân gần đây thật giống như đang bị nghén vậy" Má Chương bưng bát canh chua ra đặt giữa bàn ăn vui vẻ nói

- " không thể nào Má Chương con và Ngạo còn chưa động phòng làm sao có thể " Lạc Bạch Đường múc một thìa canh vào bát uống một ngụ vô tư nói " oa canh ngon quá mà còn thiếu chua thì phải "

- " không thể nào tôi đã cho gấp đôi bình thường rồi đó " Má Chương liền lấy một chút canh uống thử liền che miệng nói " Trời ơi chua quá thiếu phu nhân cô không phải bị nghén mà quá bị nghén luôn rùi "

Tống Dương Ngạo ngồi thẫn thờ trên bàn ăn nhìn cô đến ngây người không nói không rằng đứng dậy đi lên phòng ngủ.


Chương 9: Yêu Đúng Cách (p1)

9 Lạc Bạch Đường nằm trên giường đẻ rang hai chân của mình ra mặc kệ cho người khác dùng vật dụng lạnh lẽo từ từ khuất động bên trong mình từ từ mang sinh linh nhỏ bé vô tội trong cơ thể mình rời đi, nó đi rất nhanh cũng giống như lúc nó đến vậy không một lời báo trước, không phải cô không muốn giữ chỉ là sợ bản thân mình sau khi sinh ra bản thân không có cách nào đối mặt vời quá khứ, sợ bản thân mình không kìm hãm được mà tổn thương đến đừa bé, sợ bản thân mình không thể cho nó những yêu thương mà nó đáng có những vòng tay ấm áp vỗ về của một người mẹ.


Chương 10: Yêu Đúng Cách (p2)

10 - " Ngạo " thấy anh không trả lời lại cảm thấy sợ hãi gọi anh ngước mắt lên nhìn anh

- " Đừng có nói nữa " giọng anh rất to khiến cô giật mình

Tống Dương Ngạo dần mở mắt ra nhìn thẳng vào mắt cô, trong đôi mắt anh nổi lên những tia máu đỏ, lần đầu tiên trong 16 nằm năm trời quen biết anh đây là lần đầu cô nhìn thấy anh tức giận như vậy

- "Ngạo em đã không còn xừng vời anh nữa, em đã không còn.


Chương 11: Hãy Mang Em Đi Khỏi Nơi Này Có Được Không (p5)

11 "Bộp " " Lạc Bạch Đường con dĩ nhà mày, mày lên giường vời đàn ông để lại hậu quả thì thôi đi sao mày hãm hại con gái tao còn đổ oan cho con trai tao tàn trữ ma tuý dù sao chúng cũng là em cùng cha vời mày, đồ đàn bà độc ác nhà mày chả khác gì con mẹ cả " Hoa Song Ngân lao vào phòng bệnh tát thẳng vào mặt cô gào hét điên cuồng đánh lên người cô

- " Đường Đường, Song Ngân bà làm gì em gái tôi thế hả " Lạc Bạch Hoa vừa bước vào phòng cảnh tượng trước mặt đã đập vào mắt cô, liền lao vào kéo bà ra khỏi người cô ,Hoa Song Ngân thấy Lạc Bạch Hoa lao vào cố ý hất tay đẩy cô ngã ra phía sau

- " chị " Lạc Bạch Đường sợ hãi hét lên

Tống Dương Ngạo bước vào phòng liền rang tay đỡ lấy cơ thể bầu nặng nề của Lạc Bạch Hoa

- " chị, không sao chứ"

- " không sao cám ơn em "khuôn mặt của Lạc Bạch Hoa có chút tái nhợt sợ hãi xoa bụng mình ( Lạc Bạch Hoa ít tuổi hơn nhưng do lấy em gái lên gọi là em rể)

Đỡ Lạc Bạch Hoa ra ghế sofa gần đó ngồi, Tống Dương Ngạo mời bước đến giường nâng khuôn mặt vừa bị đánh còn hơi hồng trên má mời lạnh lùng nhín Hoa Song Ngân tức giận đứng góc phòng.


Chương 12: Gia Đình Chồng

12 Lạc Bạch Đường và Tống Dương Ngạo vừa xuống sâu bay thành phố A thì đã có một chiếc xe đen sang trọng đến đón họ, chiếc xe đưa họ ra ngoại thành không xa dừng lại trước một cổng sắt lớn hoa văn vô cùng độc lạ, sau khi đi qua cổng lớn còn phải mất 5 phút chạy xe đi qua khuôn viên của gia đình mời đến được nhà lớn, hai bên đường dầp dình tán lá xanh ngát, xa xa còn có một nhà kính hình như là trồng rau bên cạnh còn có một cái thác nước nhân tạo vô cùng sinh động còn có cả một vườn hoa oải hương tím ngắt.


Chương 13: Hôn Lê (thịt....thịt....thịt)

13 Đọc xong em mời ba chữ thịt kia của chị tác giả có ý gì

1 năm sau

Lạc Bạch Đường đừng trước gương nhắm nhìn người con gái bên trong không thể tin nổi đây thực sự là bản thân cô.


Chương 14: Tuần Trăng Mật Ngọt Ngào

14 H toàn tập

Lạc Bạch Đường nằm ngủ không được bao lâu lại bị thân hình lớn từ sau lưng đè lên đặt dấu hôn chạy dọc sống lưng, vật thể cương cứng cọ sát vào mông khiến cô chau mày khó chịu

- " vợ à thế một hiệp nữa nhé "

Không đợi sự đồng ý của cô, anh tách hai mông ra cô trực tiếp đi sâu vào bên trong,những pha chạm mạnh mẽ liên hồi của hai cơ thể mang đến cảm giác khoái lạc đau đớn , hai tay cô nắm chặt lấy ga giường kêu

- " Ư.


Chương 15: Thế Giời Riêng Của Hai Người

15 - " cái gì mẹ không đồng ý, nhà chúng ta rộng thế này sao phải ra ở riêng, Ngạo con muốn đi thì đi còn Đường Đường nhất định phải ở lại vời mẹ,con xem này có một năm thôi mà đã gầy thế này mẹ còn mặt mũi gì vời nhà thông gia nữa giờ còn để con bé ra ngoài chịu khổ vời con mẹ không chịu đâu " Lam Nguyệt Trúc ôm lấy cô vào lòng ngang bướm nói

- " Mẹ không phải là gầy mà cô ấy muốn giảm cân vời lại chúng con ở chung cư cao cấp gần công ty lại gần trung tâm cái gì mà chịu khổ cơ chứ " Tống Dương Ngạo bất lực nhìn vợ bị mẹ mình ôm ghì trong lòng

- " Có khác nhau sao, mẹ đã nói không là không "

Tống Dương Ngạo nhìn đồng hồ đeo tay thở dài cằm cặp

- " Mẹ giờ con phải đi làm tối về chúng ta nói chuyệng tiếp"

- " Mẹ thấy không có gì phải nói nữa cả,con đi thì cừ đi sao phải lôi kéo thêm con bé cơ cứ" Tống Dương Ngạo nhìn bà mà thực sự nể phục bố mình sao có thể chịu đựng được tính ngang ngược của bà

Tống Dương Ngạo đi đến kéo cô ra khỏi lòng bà ấn vào tay cô cặp kéo ra bên ngoài, ra khỏi cửa nhìn khuôn mặt ủ rũ của cô mà đau lòng ôm lấy

- " Đường Đường ngoan không sao đâu mẹ chỉ thương em quá thôi, anh sẽ nghĩ cách được không?"

- " Hay là thôi đi em không muốn mẹ và anh cãi nhau vì chuyện này nữa đấu "

- "Đường Đường mẹ rất thương em bà không để ý đến chuyện đó đâu nhưng em cảm thấy không thoải mái ở đây chúng sẽ ra ngoài ở riêng bao giờ em cảm thấy thoải mái hơn chúng ta sẽ lại quay về được không?"

- " Ngạo à"

- " Được rồi anh phải đi làm, ngoan nha đừng nghĩ gì cả " Tống Dương Ngạo ôm lấy cô vào lòng hôn nhẹ lên môi cô dịu dàng

- " Vợ à em gầy thật rồi, hôm nay ăn nhiều lên tối chúng ta hoạt động mạnh một chút nha" nghe lời dụ dỗ ngọt ngào của anh cô liền cắn môi dưới đỏ mặt

- " Này chú còn tính đi làm không vậy " giọng Tống Dương Phàm từ trong xe cách đón không xa vọng tời cô liền đẩy anh ra

- " Mau đi làm đi anh hai gọi anh "

- ---------------

Màng đêm buông xuống cả căn biệt thự chìm trong ánh đèn lung linh thơ mộng , gió mang hương thơm hoa ải hương thoang thoảng bay khắp căn biệt thự rộng lớn xa hoa,trong căn phòng ngủ trên giường lớn hai cơ thể quẫn lấy nhau tiếng rên ngọt ngào người phụ nữ khiến người khác đỏ mặt tía tai

- " Vợ ơi,em nhỏ tiếng một chút cách âm của nhà mình không được tốt đâu " anh cúi xuống dịu dàng dụ dỗ cơ thể mềm mại bên dưới nhưng hành động lại ngược lại hoàn toàn vời lời nói, cơ thể cường trán liền hồi gia tăng sức lực ấn mạnh vào vào cơ thể cô

- " Ngạo.


Chương 16: Chúng Ta Cũng Có Con Đi

16 Lam Nguyệt Trúc bước vào căn hộ chung cư rộng 200 mét vuông gồm có 1 phòng bếp lớn, một phòng ngủ lớn nội thất kép kín và một phòng khách, hai phòng ngủ nhỏ và 1 nhà vệ sinh , mọi thứ trong nhà đã được chuẩn bị đầy đủ vô cùng hiện đại có thể nói chỉ cần mang quần áo vào ở, không chỉ thế an ninh ở đây vô cùng tốt một tầng chỉ có 5 hộ gia đình lại có công viên dành riêng cho trẻ em và người già, siêu thi lại ngay dười nhà, cách trung tâm mua sắm chỉ mất 10 phút đi bộ đi qua Tống Thị cũng chỉ có 15 phút chạy xe mời khiến bà vừa lòng.


Chương 17: Bao Nuôi Anh

17 Lạc Bạch Đường ngồi trong lớp nói chuyện phiến vời Tố Lam Thuần thì điện thoại trong túi quần cô reo lên, nhìn số điện thoại quen thuộc mắt cô hiện lên sự dịu dàng nhẹ nhàng vô cùng

- " Alo, em nghe"

- " Đường Đường, nếu ngày mai anh phá sản thì em sẽ làm thế nào "

- " sao anh lại hỏi vậy "

- " em trả lời anh đi "

- " ừ thì Tống phu nhân đây sẽ bao nuôi anh "

- " thật hả "

- " ừkm, chồng à anh có chuyện gì sao "

- " có một chuyện thôi nhưng giờ đã không sao rồi "

- " hi hi chồng là nể tình hôm nay tâm trạng anh không tốt em sẽ nấu cơm cho anh ăn có được không?"

- " thiệt là nể tình "

Lạc Bạch Đường tắt máy trong lòng dân lần một niềm hạnh phúc nhỏ bé

- " Ai vậy người yêu hả " giọng nói dịu dàng của Tố Lam Thuần vang lên

- " Dạ là chồng của em "

- " chồng, không phải chứ em nhỏ tuổi mà đã có chồng rồi sao "

- " Dạ, chúng em còn đang tính sinh con luôn"

- " xem ra em rất hạnh phúc"

- " Dạ chồng em là người vô cùng tuyệt vời "

Lạc Bạch Đường cười hạnh phúc vời Tố Lam Thuần

- -----------

Lạc Bạch Đường cằm túi lớn túi bé bước nào nhà đã thấy Tống Dương Ngạo như con cá mắc cạn nằm trên ghế sofa vừa thấy cô liền như đừa bé lao vào lòng cô làm nũng

- " Vợ ơi"

Lạc Bạch Đường tròn to mắt nhìn người đàn ông úp mặt vào ngực mình làm nũng đưa tay lề sờ mái tái tóc anh

- " Sao vậy "

- " Chồng sắp nhớ vợ đến phá sản luôn rồi "

- " hả"

- " anh đói "

- ""à để em đi nấu cơm " cô dơ mấy túi thực phẩm vừa mua trước mắt anh tươi cười nói liền bị anh cằm lấy để lên tủ giầy kéo cô lại gần bế cô lên

- " để sau đi, giờ ăn em trước "

- " hả " cô chưa kịp phản ứng đã bị mang đến lên giường ăn sạch sẽ đến xương cũng không còn một mảnh

Tống Dương Ngạo tỉnh dậy đã không thấy bóng dáng nhỏ bé kia đâu cả mời rơi giường bườc ra phòng khách hương thơm ngọt ngào bay khắp nhà.


Chương 18: Chấp Nhận Số Phận (p1)

18 " tinh tong. . . . . . tinh tong" tiếng chuông cửa vang lên đánh thức Lạc Bạch Đường ngủ say trên giường đưa tay sờ bên cạnh đã lạnh có lẽ anh đã dậy từ sớm, đưa mắt nhìn căn phòng rống rỗng bỗng cô cảm thấy thật lạnh lẽo " tính tong.


Chương 19: Châp Nhận Số Phận (p2)

19 Cả cơ thể cô giống như bị rút hết năng lực ngã trên đất, xấu hổ, tổn thương, đau đờn cùng một lúc đến khiến bản thân cô chống đỡ không nổi , rốc cuộc ngày này cũng đến chỉ là nó đến quá nhanh cô còn chưa kịp cảm nhân hơi ấm của thứ gọi là gia đình vẫn chưa thoả mãn tình yêu của anh

- " Mẹ không phải như mẹ nghĩ.


Chương 20: Không Thể Nào (p1)

20 Tống Dương Ngạo đè lên cơ thể mềm mại của cô đặt những hôn mạnh mẽ lên nước da trắng non là của người con gái bên dười mình

- " Ngạo, đừng mà ư em đang sốt mà lỡ lây ư sang anh thì sao "

- " không sao, em cứ thoải mái đi " bỏ mặc ngoài tai anh tò tay vào chiếc váy vuốt ve đùi cô đi đến điểm nguyệt ở giữa hai chân qua lớn vải mỏng ấn nhẹ vào giữa điểm nhạy cảm của cô

- " Ngạo không được em ư.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Boss Gian Xảo

Thể loại: Ngôn Tình, Trinh thám

Số chương: 7


Hiệu Ứng Bươm Bướm

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 17


Ngủ Quên Dưới Giàn Thiên Lý

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 18


Tiểu Thư Yêu Tiền

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình

Số chương: 40



Nuông Chiều Vợ Nhỏ

Thể loại: Ngôn Tình, Truyện Teen

Số chương: 50


Chuyện Tình Hoàng Gia

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 177


Ăn Trộm Gà

Thể loại: Huyền Huyễn, Ngôn Tình

Số chương: 5


Cân Đo Tình Yêu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 14


Mãnh Nam Bày Tỏ Tình Yêu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 23