1 Hạ Toa bất đắc dĩ ngồi ở bên cửa sổ, thưởng thức ống hút trong tay, lúc uống lúc không. Sau khi lấy bằng tốt nghiệp, cô nghĩ muốn hẹn Cố Phi đi chúc mừng, nhưng cô lại nghe được một tin tức từ Đào Nhạc để ình vô cùng thất vọng.
2 “Hạ Toa, nghe mẹ nói một câu, người đàn ông này thật sự rất được. Nhìn Hạ Toa từ bên ngoài đi vào phòng trong, mẹ Hạ Toa nói với cô, mẹ của Hạ Toa tên Cố Xuân Mai, thời điểm mười sáu tuổi liền cùng với cha cô làm đám cưới , lúc mười tám tuổi sinh ra Hạ Toa, cho nên mắt thấy Hạ Toa đã 20, không khỏi có chút bối rối.
3 Sáng sớm hôm sau, đồng hồ điểm đúng tám giờ , Hạ Toa giống như gió cuốn lao ra cửa đi. Cô cũng không muốn ngày đầu tiên đi làm liền muộn. Nhưng cô vẫn là đi làm chậm.
4 Lúc Hạ Toa cùng Khưu Mai đi đến hội trường, khi đó trong hội trường đã ngồi đầy người. Toàn bộ hội trường vậy mà đều là nữ. Nhìn những người phụ nữ ăn mặc tinh xảo như vậy, Hạ Toa âm thầm tắc lưỡi, nghĩ bụng, làm như đón ngôi sao vậy, không phải là một CEO thôi sao? Cách ăn mặc giống như tham dự giải Oscar vậy.
5 Thật vất vả mới đến giờ tan làm, Hạ Toa kì kèo mè nheo đợi đến tất cả mọi người đi hết mới đi ra khỏi phòng làm việc. Nhớ tới một ngày hôm nay bị xem thường tựa hồ so với hai mươi năm tới của cô còn nhiều hơn, trong lòng mặc dù có chút khó chịu, lại chỉ có thể trách mình không tìm hiểu đầy đủ.
6 Áo thun màu hồng nhạt ngắn tay , quần jean, chân đeo xăng đan , tóc dài tùy ý buộc đuôi ngựa , nhìn mình trong gương, Hạ Toa hài lòng cười cười, đây mới là chính cô, ngày hôm qua tuyệt đối không phải là cô.
7 Dọc theo hành lang đi tới góc, thấy năm chữ màu vàng thật to Trưởng phòng tài vụ Trâu dưới sự soi sáng của ánh mặt trời có vẻ cực kỳ chói mắt, dừng bước, hít một hơi thật sâu, giơ tay lên, gõ cửa.
8 Nhìn trong văn phòng từng người một rời đi, nhìn trước mặt mình sổ sách ngày một ít đi , Hạ Toa tâm tình đã khá nhiều, trong lòng cũng thầm hạ quyết tâm, mình lĩnh tiền lương xong nhất định phải mời mọi người ăn một bữa , cảm tạ mọi người hôm nay trợ giúp.
9 Tần Lạc có chút không phản ứng kịp, tại sao mình tốt bụng mang đồ ăn khuya cho Hạ Toa , thế nhưng lại bị đối đãi một cách thô bạo như thế, nhìn Hạ Toan đang ngồi ở đối diện, cô đang ăn say sưa ngon lành ngay cả nhìn cũng không nhìn hắn một lần , thật là vừa bực mình vừa buồn cười.
10 Đánh xong số liệu cuối cùng , ấn phím lưu lại, Tần Lạc không khỏi duỗi lưng một cái, xoa xoa hai mắt đã sớm ê ẩm , nhìn Hạ Toa đang gục xuống bàn ngủ hương vị ngọt ngào không khỏi mỉm cười một cái.
11 Manda bị điều đến F thị thông báo vừa ra, mọi người đối với Hạ Toa cũng bắt đầu kiêng kỵ. Trên mặt mỗi người biểu tình đều không giống nhau, nhưng là trong lòng lại đồng thời nghĩ bụng , đố kỵ ghê ghớm thật.
12 Cả buổi chiều, suy nghĩ của Hạ Toa còn đắm chìm trong chuyện của Nhạc Nhạc cùng Martin , cả người mơ mơ màng màng, ngay cả nhân viên chuyển phát nhanh để cho cô ký tên nhận đồ cũng không có phản ứng kịp.
13 Tần Lạc ngồi ở bên trong phòng làm việc, chau mày, kể từ sau khi có người tặng hoa cho Hạ Toa , hắn một mực chờ Hạ Toa giải thích, thế nhưng một tuần lễ đã đi qua , đừng nói là điện thoại, ngay cả một chút tin tức cũng không có.
14 Nhìn dáng vẻ Hạ Toa tràn đầy hạnh phúc , khóe miệng Tần Lạc cong càng lúc càng lớn, cưng chìu vuốt ve tóc của Hạ Toa một cái , dặn dò. "Ở đây chờ anh , anh đi lấy xe.
15 Nụ hôn này đến bất ngờ , từ lúc mới bắt đầu là kinh ngạc càng về sau càng không kiềm hãm được chủ động đáp lại khiến Hạ Toa mặt đỏ bừng bừng. Cho đến khi Tần Lạc kết thúc cái hôn triền miên này thì Hạ Toa còn xấu hổ chôn ở trong ngực của hắn, lắng nghe tiếng tim đập của hắn.
16 Ngày thứ hai khi Hạ Toa bước vào công ty thì trước đây những nhân viên nữ xưa nay chưa thấy cũng chủ động đến gần cô. Điều này làm cho Hạ Toa có chút không hiểu, tùy tiện nói mấy câu.
17 Ngồi ở bên trong phòng trên lầu ba , xuyên thấu qua cửa kính nhìn phía dưới đã ngồi đầy người , Hạ Toa không khỏi ngã phía sau lui lại mấy bước, cô không hiểu tại sao những người đó có thể điên cuồng như vậy , chẳng qua là một ca sĩ mà thôi có cần đến mức như vậy sao?“Lần đầu tiên đi xem ca nhạc?”Nhìn Hạ Toa vẻ mặt không hiểu , Tần Lạc đi lên trước hỏi thăm.
18 Nhìn Tần Lạc đứng ở bên cạnh Hạ Toa , Tô Mạc có chút chần chờ, tiến tới bên tai Hạ Toa nhỏ giọng nói. “Người nào đó đã trở lại. ”Nghe lời này Hạ Toa không khỏi cả người rùng mình một cái, người đó người đó trở lại, đã trở lại!“Có chuyện gì sao, Hạ Toa?”Cảm thấy Hạ Toa rõ ràng đổi sắc mặt, Tần Lạc có chút khẩn trương đem cô ôm vào trong ngực.
19 Đêm qua một cuộc điện thoại vẫn giày vò đến rạng sáng, tỉnh dậy đã là buổi trưa, đưa tay tìm điện thoại không biết đặt ở gối đầu bên nào, mở ra vừa nhìn, có tận mười cuộc gọi nhỡ , tất cả đều của Tần Lạc.
20 Đang lúc Hạ Toa do dự thì từ trên lầu truyền đến một hồi chuông điện thoại di động, Hạ Toa vội từ phòng bếp đi ra vừa nhìn, thì ra là đã sớm qua nửa giờ rồi, vội đổi đôi giày, cầm lên cái chìa khóa, vội vã hướng tầng hầm chạy đi.