1 Lễ Noel năm nay thật sự là quá chật vật đối với Lữ Tương Lăng. Hắn phải một mình chạy về công ty để lấy phần văn kiện quan trọng, vừa mới lái xe rời công ty không bao lâu thì xe lại đột nhiên chết máy, không còn cách nào khác hắn phải dừng xe ngay đường phố dùng điện thoại gọi cho xe của công ty đến đón.
2 Thượng Hải, ba tháng sau. Khách sạn Hương Cách Lý Lạp tọa lạc tại khu trung tâm thương mại Thượng HảiGiờ phút này trong đại sảnh tráng lệ, Lôi Mạn Mạn vừa kéo hành lý vừa cầm điện thoại khẽ gọi.
3 Tương Thừa Lăng thú vị nhướng ày “ Nhân viên công ty ta ?”“Ngươi không phải ở Đài Bắc có một công ty đầu tư ? Trong công ty có một tài vụ tên là Tô Xảo Hinh, ta chính là đồng học của nàng ”“Tô Xảo Hinh?” Tương Thừa Lăng là nghe cũng chưa nghe qua.
4 Hắn nguyên bản đáp ứng nàng diễn trận này mục đích bất quá là muốn trêu chọc nàng, trải qua một buổi tối ở chung, hắn lại phát hiện rất nhiều cảm giác thú vị tuyệt không thể tả.
5 Chuyện ân ái của “ vợ chồng Tương thị” rất nhanh đã truyền đi khắp toàn bộ khách sạn Hương Cách Lý Lạp. Mà Tương Thừa Lăng chính mình lại không hề có cảm giác phiền phức,lại yêu cầu Lôi Mạn Mạn lúc nào cũng phải luôn luôn bên mình để hầu hạ.
6 “ Ngươi …. Ngươi không cần đến gần đây nha, trong tay ta có con tin, nếu người còn tiếp tục bước lại đây, ta trước tiên giết nó, sau là tự sát”. Lôi Mạn Mạn trong tay cầm một con gấu đồ chơi rất lớn, thân ở độ cao vạn trượng, bên hông quấn dây thừng, mái tóc dài bị gió thổi rối loạn, che mắt cũng che lại con ngươi trong suốt đang ần ận nước.
7 Tuần trăng mật lãng mạn gần mười ngày rốt cục cũng gần kết thúc, vì để cho các cặp tân hôn lưu lại những kỉ niệm hoàn mỹ, khách sạn đã ra một lượng lớn tài lực tỉ mỉ an bài một dạ tiệc hết sức xa hoa nhưng cũng thập phần long trọng.
8 Ngồi mạnh xuống giường, trên trán toát mồ hôi lạnh. Cũng không biết trải qua bao lâu, Lôi Mạn Mạn mới cảm thấy giật mình, giấc mộng kia một màn mờ ảo, tuy rằng từng phát sinh qua , nhưng giờ phút này lại trở thành kí ức vĩnh viễn.
9 Sau khi hoàn tất thủ tục, Lôi Mạn Mạn đáp chuyến bay trễ quay về Đài Bắc. Trải qua mấy ngày bận rộn sửa sang tư liệu cùng ảnh chụp, nàng rút cuộc cũng vào kỳ hạn cuối đem bài phỏng vấn giao lên.
10 “ Ba triệu ? thật sự co khoa trương như vậy không ?”Vừa mới trở lại văn phòng, chợt nghe thấy tiếng kêu khoa trương của “ hội bà tám” trong tổ tạp chí.
11 Công ty đầu tư Tín Nghĩa ở thời kì hoàng kim chính là một tòa nhà làm việc gồm ba mươi mấy tầng lầu. Lôi Mạn Mạn trước đã tốn không ít thời gian lên mạng điều tra về bối cảnh và thực lực của nó, thật sự là không tra không biết, mới tin đầu tiên đã bị dọa cho nhảy dựng.
12 Tương Thừa Lăng nhướng ày, Lôi tiểu thư ? Đột nhiên nhớ tới sáng nay khi đến công ty, khi bước vào thang máy tựa hồ nhìn thấy một thân ảnh có chút quên thuộc, mà khi đó trong lòng hắn chỉ nhớ đến hôm nay cùng tập đoàn Trần thị bàn bạc hợp tác, nên sau khi cửa thang máy khép lại hắn liền đem thân ảnh kia quăng ra khỏi đầu.
13 Mệt mỏi nhắm mắt lại, bên môi Tương Thừa lăng xuất hiện một nụ cười lạnh, nguyên lại hắn cũng có lúc nhìn lầm người. Bận rộn suốt cả ngày, Tương Thừa Lăng cuối cùng cũng ra khỏi văn phòng, lúc này đã khoảng chín giờ tối.
14 Có lẽ vì muốn bồi thường vì hôm nay đã nghĩ sai về nàng,Tương Thừa Lăng mở cửa xe thể thao, chở Lôi Mạn Mạn đến một nhà hàng Pháp thập phần tao nhã để dùng bữa tối.
15 Tương Thừa Lăng tuyệt không tức giận, cười ôn hòa nói “ không biết vừa rồi ai một phen nước mắt nước mũi đã nói chỉ cần ta giúp hoàn trả lại tiền liền nguyện kiếp sau làm trâu làm ngựa mà báo đáp ?”“ Đúng vậy, kiếp sau làm trâu làm ngựa lại không có nghĩa nhất định kiếp này phải làm trâu ngựa cho ngươi.
16 Hắn lập tức đưa điện thoại lên cao, nhìn tiểu nữ nhân thấp hơn mình gần một cái đầu lại gấp đến độ giơ tay giơ chân nhưng thế nào cũng không với đến được cái di động, nhịn không được trong lòng cảm thấy vui vẻ.
17 Vì để không ảnh hưởng đến công tác ban ngày, Tương Thừa lăng chỉ cần nàng mỗi ngày vào buổi sáng làm một chút đồ ăn, nếu buổi tối hắn tan tầm sớm nàng sẽ phải phu trách bữa tối cho hắn, cuối tuần còn phải bỏ ra chút thời gian quét tước phòng ốc, còn phải kiêm luôn việc đưa áo quần của hắn đi giặt.
18 Sự thay đổi của nàng, làm cho hắn cảm thấy không quen. Lúc trước sở dĩ để nàng làm nữ giúp việc, chính là thích bộ dáng ngẫu nhiên toát ra vẻ đáng yêu, lại luôn làm cho người khác cảm thấy thù vị khó giải thích, nhưng nàng như hiện tại lại đều đang đều trốn tránh hắn.
19 Cuối cùng, tuy hắn bị Mạn Mạn mắng là không có tính người, nhân cơ hội xảo trá mà được lợi… tuy rất khó nghe nhưng lại thực vui vẻ tự mình nhìn chằm chằm nàng rác đi bán, cũng thành công lấy một nửa tiền trên tay nàng chuyển vào ví của mình.
20 Hắn tưởng cả đời hắn từ nhỏ đến lớn cười cũng không nhiều bằng lúc hắn ở bên Lôi Mạn Mạn, nàng quả nhiên là hết sức vui vẻ, cùng nàng ở chung một chỗ nói chuyện phiếm dường như mãi mãi cũng không chán ghét.