201 Tiêu Quỳnh ngồi ở sofa trong phòng khách, nhìn Tống Nghệ Linh trong phòng khách tới tới lui lui , nhíu mày một cái, không phải là con trai dẫn con dâu về sao ? Cần gì phải khẩn trương như vậy , bọn họ đều là bề trên.
202 Tần Lạc ngồi ở trong phòng làm việc, nhìn ngoài cửa sổ, tâm tình có chút uất ức, Hạ Toa và Tiêu Thần về nhà họ Tiêu hắn đã biết. Mặc dù hắn vẫn không muốn đối mặt với chuyện hai người sắp đính hôn , nhưng sự thật đặt ở trước mắt, hắn cái gì cũng không cải biến được.
203 Nhìn bên trong nhà tràn đầy người , Hạ Toa có chút không được tự nhiên, cô là tới ra mắt bà nội Tiêu Thần , thế nhưng tất cả cô dì chú bác thế nào đều tới? Xem cô như khỉ trong vườn bách thú sao?Tiêu Thần có chút không vui cau mày lại , vừa vào cửa hắn liền biết hôm nay người tới rất nhiều, nhưng không thể nghĩ đến tất cả đều đến đông đủ, đây cũng quá khoa trương đi, là hắn cưới vợ, cũng không phải là bọn họ.
204 Mặc dù bà Tiêu Tiền Ngữ đứng lên, giận dữ chỉ trích Hạ Toa , mọi người cũng bắt đầu nghị luận ầm ĩ, hướng về phía Hạ Toa chỉ chỉ chỏ chỏ. Tiêu Thần lạnh lùng nhìn mọi người trong phòng, lôi kéo Hạ Toa liền đi ra ngoài cửa, sớm biết sẽ là như thế này, hắn tuyệt đối sẽ không mang theo Hạ Toa tới chịu tức như vậy.
205 Tống Nghệ Linh ngồi ở trên ghế sa lon, thở phì phò nhìn chồng mình ngồi ở một bên xem báo. Bọn họ cũng có ý định đi tới chỗ bà nội Tiêu Thần , ai biết đang chuẩn bị ra cửa, điện thoại tới, bảo bọn họ không cần đi, nói hai người chọc cho bà nội mất hứng , để cho bọn họ dạy dỗ lại hai đứa, thế nào không lễ phép như vậy , rồi bla bla một đống nữa , nghe xong Tống Nghệ Linh trực tiếp đem điện thoại ném tới trên ghế sa lon.
206 Nhìn một bàn tràn đầy món ăn, Tống Nghệ Linh mặt đầy hâm mộ nhìn Hạ Toa, tay nghề nấu ăn của cô cực kém vì vậy cô sẽ không có nấu cơm. Trước kia ngay cả đồ điện cũng không dám đụng.
207 Vì để tránh cho xảy ra chuyện không vui, Tiêu Thần mỗi ngày sáng sớm liền mang theo Hạ Toa ra cửa, mãi cho đến nửa đêm mới trở về. Thình thoảng là đi dạo còn đa số thời gian bọn họ tìm một quán cà phê, ngồi ở bên trong phòng riêng cả một buổi chiều , nhìn trên đường người đến người đi, cũng là một loại hạnh phúc.
208 Bị như vậy lăn qua lăn lại, Tiêu Thần có chút chán nản ngồi ở trên ghế sofa, hắn không hiểu, bà nội vẫn đem mình làm tâm can bảo bối , làm sao sẽ biến thành như vậy, còn có cái cô Ninh Ngưng đó, biết rất rõ ràng mình đã có đối tượng chuẩn bị đính hôn, còn tới tham gia náo nhiệt làm gì đây?"Mẹ xem bà nội của con cũng sẽ không dễ dàng thỏa hiệp như vậy đâu , con và Hạ Toa nên trở về thành phố đi , không cần ở ở lại đây , tránh cho đến lúc đó mọi người càng thêm không vui.
209 Hạ Toa đang nằm trên giường xem ti vi, thấy Tiêu Thần đẩy cửa đi vào, vẻ mặt không vui , đứng dậy đi tới, khẽ mỉm cười vừa định mở miệng hỏi thăm, thế nhưng thấy Ninh Ngưng đi theo sau lưng Tiêu Thần đi vào.
210 Ngày cứ như vậy ngày từng ngày trôi qua, mặc dù Ninh Ngưng ở tại trong nhà Tiêu Thần nhưng Tiêu Thần vẫn mang theo Hạ Toa mỗi ngày đi sớm về trễ không thấy đến bóng dáng, không phải nói hắn không thích ở nhà cùng với cha mẹ, thật sự là hắn không muốn thấy gương mặt của Ninh Ngưng.
211 Cuộc sống ngày ngày trôi qua, Ninh Ngưng vừa rời đi, tâm tình của mọi người nhất thời đã khá nhiều, bốn người cũng không đi ra ngoài đi dạo, lúc rỗi rãnh liền đánh mạt chược, lúc muốn ăn đi xuống làm cơm, ngày trôi qua rất là ngọt ngào.
212 Nhìn Thẩm Thu Linh phải đi, La Hải cười lạnh , từ trên ghế đứng lên, ba chân bốn cẳng chắn cửa phòng, kéo lại cô. "Muốn đi, không dễ dàng như vậy!""Cậu lấy được từ tôi còn ít sao ? Mọi người đều có ranh giới cuối cùng , cùng lắm thì mọi người vạch mặt nhau.
213 Nhà họ Thẩm thông qua các loại quan hệ, rốt cuộc đem chuyện của La Hải đè lại, chỉ là nhà họ Thẩm có thể để cho tất cả truyền thông câm miệng, lại không có biện pháp khiến cho người nhà họ Tần hết giận.
214 Tiêu Thần nhìn Hạ Toa ngồi ở phòng giải khát có chút ngây ngẩn , nói không lo lắng là giả. Hôm nay Tần Lạc và Thẩm Thu Linh đã ly hôn, mà Hạ Toa trong lòng vẫn không có hoàn toàn quên Tần Lạc, hắn làm sao sẽ không lo lắng.
215 Hai người vừa đi vào quán cà phê, liền nhìn đến Tần Lạc ngồi ở bên cửa sổ, hai người giật mình, vừa định tiến lên chào hỏi, lại phát hiện Tần Di và Tang Thuyết từ bên trong phòng riêng đi ra, mấy người gặp mặt, đối mắt nhìn nhau cười một tiếng.
216 Nhìn Tần Lạc che mặt đau lòng khổ sở , Tần Di hận không được đi bắt Hạ Toa quay lại, hỏi một câu, tại sao không chấp nhận Tần Lạc, rõ ràng trong lòng của cô còn có Tần Lạc không phải vậy sao? Tại sao kiên định muốn đến với Tiêu Thần ?"Anh, anh không sao chớ?" Tần Di ngồi xuống đối diện với Tần Lạc , có chút bận tâm nhỏ giọng hỏi thăm.
217 Bên trong bệnh viện, Hạ Toa nằm ở trên giường bệnh, nhìn Tiêu Thần ngồi ở bên giường ngủ gật , khẽ mỉm cười, nhìn tay phải của mình quấn đầy băng trắng , trong lòng mặc dù cũng có chút sợ, nhưng hơn nữa là an tâm.