1 -Giáo sư, đã có kết quả rồi. - Như thế nào?- Dạ, đúng như giáo sư đã nói. Qua cuộc điều tra sơ bộ thì kết quả cho thấy trong khu rừng Tử Thần có xuất hiện cây Lưu Ly.
2 Trong khu rừng, không khí âm u, lạnh lẽo đến thấu xương. Những cây đại thụ, bụi dây leo rậm rạp đến mức không có một tia sáng lọt qua. Nơi đây thật yên tĩnh, có lúc còn nghe thấy từ trong sâu thẳm của khu rừng có tiếng gì phát ra rất rợn.
3 - Minh Khoa à, dậy đi, trễ rồi. Nghe thấy tiếng Lý Uyển Nguyệt gọi, Nguyễn Minh Khoa cũng từ từ mở mắt ra, giờ cánh tay trái lên nhìn đồng hồ. - Giáo sư, mới có 12h trưa chớ mấy, cần gì phải gọi sớm như vậy.
4 Xôn xao- Ta biết chắc chắn lần này cô ta không thể nào mà sống lại được đâu. - Đúng đấy, hạng nữ nhân như cô ta thì sống trên đời này chỉ tổ phí cơm thôi.
5 - Phụ. . . thân. Khuôn mặt cô xanh xao, đôi môi trắng bệt, mở miệng thốt ra hai tiếng yếu ớt, giọng run run, khiến cho người ta đau lòng. - Con gái. Thấy cô yếu ớt như thế, cha cô Bạch Trường Phong ôm chầm lấy cô, hốc mắt đỏ lên, bên trong một mảnh sương mù, đột nhiên nước mắt tuôn ra, không cách nào ngăn lại được.
6 Sau một thời gian tìm hiểu, cô biết nơi này không phải thế kỉ 21 khoa học kĩ thuật hiện đại tiên tiến của mình mà là nơi không có tên trong lịch sử: Phượng Thiên Quốc, một trong tứ đại đế quốc của đại lục Thiên Luân.
7 Tiểu Xuân dẫn Bạch Nguyệt Ly đến dược phòng. Trên đường gặp rất nhiều nha hoàn, gia đinh. Ai nấy đều mỉm cười chào cô. Từ khi tiểu thư khỏi bệnh thì tính tình hoàn toàn khác trước, luôn vui vẻ, hoạt bát, quan tâm mọi người nên ai cũng nhìn cô với cặp mắt khác xưa.
8 - Băng Tâm quả? Là cái gì?Thấy vẻ mặt ngốc nghếch hiếm có của cô, tiểu Xuân rất hưng phấn mà nói ra sự hiểu biết của mình- Băng Tâm quả bề ngoài có màu trắng.
9 Bạch Nguyệt Ly ở trong Tàng Kinh các đã 3 ngày. Trong suốt thời gian đó, cô đã đọc gần hết sách dược trong các. Mỗi ngày chỉ có tiểu Xuân mang đồ ăn cho cô.
10 - Đây là đâu?Cô nhớ là sau khi rời khỏi Tàng Kinh các, gặp mấy người tiểu Xuân rồi sau đó. . . cô ngất xỉu. Tỉnh lại thì thấy mình đang ở một nơi tối đen.
11 - Giờ ngươi có thể cho ta biết nơi đây là đâu. Vì sao ta lại ở đây?Bạch Nguyệt Ly buông Hàn Kha ra, ngồi bệt xuống. Ở đây một thời gian cô cũng đã phát hiện ra một điều khá hay.
12 - Ông nói ông chính là dược sư?Bạch Nguyệt Ly xoa trán. Chứng kiến những hành động của lão từ nãy đến giờ khiến cô phải nhức đầu. Khó khăn lắm mới thả ra một câu.
13 Có ai khổ như lão không à. Từ trước đến nay chỉ có đồ đệ đưa vật lễ bái sư, chưa có chuyện phải đưa lễ nhận đồ. Lão khóc ròng rã trong lòng. Thử hỏi sao trước kia bao nhiêu cao thủ, thiên tài tuyệt thế bái ông làm sư đều bị từ chối để rồi đi nhận cái con a đầu xấu xa này.
14 Sau khi nghe gia đinh báo cáo lại thì Bạch Trường Phong hốt hoảng, không thể nào tin được. Nghi rằng có kẻ giả mạo nên hỏi lại một lần nữa. - Ngươi nói người đó như thế nào?- Dạ bẩm lão gia, người đó một thân bạch y, tuổi tác cũng đã tầm 90, trên người toát lên vẻ thoát tục của tiên nhân, khí tức rất kinh người.
15 - Tiền bối. . . -. . . . . . Thấy Hàn Kha im lặng, Bạch Trường Phong càng sợ hãi. Nguyệt Ly sau lưng ông thì lạnh nhạt. - Nha đầu, ngươi hình như đẹp hơn rồi thì phải.
16 Bạch Nguyệt Ly được Hàn Kha ôm bay suốt cả chặng đường. Gió táp vào mặt cô khiến cô khó chịu. Nguyệt Ly nhíu mày bất mãn nhìn Hàn Kha. - Này lão già, ông dẫn ta đi đâu?- Rừng Tử Thần.
17 "Oáp ~"- Ủa, Ly nhi con sao vậy?Bạch Nguyệt Ly ai oán nhìn Hàn Kha. Tất cả không phải do ông sao, hôm qua ông kể sự tích của mình đến giờ dần mới chịu giải thoát cho cô.
18 Từng tia nắng ấm áp le lói chiếu vào cửa động, chói quá, ánh mắt Nguyệt Ly híp lại. nhìn sắc trời đã sáng, cô quay người đi đánh răng rửa mặt, song lại xuống phòng bếp chuẩn bị bữa sáng.
19 Trong hai ngày kế tiếp, Hàn Kha và Hoàng Phổ Vân đều đem sách thuốc, luyện công, chiêu vũ, bảo bối hiếm có đều đưa cho Nguyệt Ly. Dặn dò nàng rất nhiều, Hoàng Phổ Vân còn đem ngọc bội của mình cho nàng, nói rằng nếu có chuyện gì khó khăn đều có thể đến Hoàng gia ở Bách Hoàng thành.
20 Nhìn mười mấy hắc y nhân trước mắt, trong đầu ngầm tính toán tìm đường thoát. Những người này tu vi vô cùng bá đạo, có thể đã đạt đến Trúc Kỳ Cảnh hay Kỳ Hóa Cảnh cũng nên, làm sao bây giờ.
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 364