1 ‘Có lẽ ngay từ khi bắt đầu quen biết, số phận đã định họ sẽ dây dưa cùng nhau cho đến chết …’Đêm sâu yên tĩnh, yên tĩnh đến nỗi ngay cả hơi thở nhẹ cũng nghe thấy rất rõ ràng.
2 "Lúc này cô tựa hồ mới ý thức được, thời tiết hôm nay thay đổi rất bất bình thường, có gì đó đang mách bảo số phận như chiếc bánh xe quay vòng cấp tốc, dường như sắp phá vỡ tất cả những gì được cho là tiền định.
3 "Bốn năm. Suốt bốn năm qua. Bọn họ đều vì nỗi nhớ nhung từ sâu trong đáy lòng ám ảnh mà quyết định cùng chờ, cùng đợi cho đến bây giờ…"Đứng xuất thần nhìn hình bóng vừa qua, trong trí nhớ xa xôi thoáng chốc trở lại, từng hình ảnh mơ hồ bắt đầu rõ ràng từng chút một, im lặng chảy vào tim.
4 "Chờ đợi, rõ ràng đó là mục tiêu giúp cô chịu đựng suốt một ngàn năm trăm hai mươi sáu ngày qua. "Thời tiết vào đầu mùa thu, mưa đột nhiên rất to, như là vì ai đó cảm thán mà khóc lóc, lại như trừng phạt kẻ quấn quýt si mê mà cô đơn chờ đợi, sấm sét rền vang trên bầu trời như cười khẩy tình cảnh bọn họ.
5 "Không nghĩ đến nam sinh từng châm chọc cô “Ngốc không để đâu cho hết” ấy có ngày lại dịu dàng nói với cô: “Tiểu Nặc, đến bên anh. ”"Năm năm trôi qua, Giản Nặc vẫn luôn nhớ rõ vẻ mặt của Cốc Trì lúc đó, đôi mắt đen như mực thoáng lay động một ánh nhìn ác cảm mạnh mẽ dưới hàng mi dày, lời nói buông ra lại càng làm cho cô cảm thấy xấu hổ vô cùng.
6 ". . . Người ta thường nói đồng hồ cát đại biểu cho tình yêu cùng hạnh phúc, Giản Nặc không xác định được từng hạt cát đang chảy trong này có phải là những ký ức đã từng tốt đẹp kia không, và sự gặp gỡ mà cô chờ đợi rốt cuộc là bắt đầu hay kết thúc?!" Mưa như trút nước cả đêm, cho đến khi phía chân trời hửng sáng, vài tia nắng qua khe cửa sổ bắt đầu chiếu vào gian phòng, vừa đúng rơi trên gương mặt Giản Nặc.
7 "Nếu như đến cuối cùng, cô vẫn lựa chọn cậu ấy, nếu như Cốc Trì còn yêu cô. . . . . anh sẽ buông tay" Lúc thư ký Đinh và luật sư Kim Thái đang thảo luận ký kết một hợp đồng tại Sở Sự Vụ, Giản Nặc nhận được điện thoại của Đan Thục Khê, bất chấp đầu óc còn đang choáng váng bất cứ lúc nào cũng có thể ngất ra đấy, chào Lạc Nghệ Hằng và trợ lý Lâm San một tiếng, cầm chìa khóa xe chạy ra cửa.
8 “…. những hình ảnh khó quên lại hiện ra trong đầu, Cốc Trì bi thương phát hiện, anh bắt đầu vì cô mà hận bản thân mình đã tàn nhẫn cùng vô tình”…Đối với Giản Nặc cái tên ''Trúc Hải' cũng không xa lạ gì.
9 Nghĩ đến chuyện sắp chạm mặt với Cốc Trì, Giản Nặc hơi bị chấn động, sự lo lắng như những đám sương dần dần tản đi, mê mang và sợ hãi cũng đã biến mất không thấy đâu, trong lòng chỉ còn dư lại sự khẩn trương cùng mong đợi.
10 Nhìn thì có vẻ xem nhẹ, nhưng không có nghĩa sẽ không để trong lòng. Ba năm, cho tới bây giớ anh chưa từng quên cô gái có nụ cười ngây ngô đó. Rất nhanh, bưu phẩm của Kỳ Dược Minh đã được gửi đến, Cốc Trì biết được Giản Nặc đã tốt nghiệp, hiện đang làm việc cùng với Lạc Nghệ Hằng ở Sở Sự Vụ của luật sư Kim Thái.
11 "Cốc Trì, em vẫn là em của bốn năm trước, vẫn yêu anh như vậy, thậm chí còn yêu hơn. " Giản Nặc nghe thấy tiếng thở dài của anh, chỉ muốn rơi lệ. Cứ nhớ đến những đau khổ kìm nén suôt bốn năm, tưởng như sẽ chia lìa nhau cả đời dài này, cô đã ôm giữ lâu như vậy mệt như vậy, kém chút nữa thôi đã cho rằng cuộc đời này sẽ chỉ biết đến chuyện tình yêu trong kịch, tự đạo tự diễn, rốt cuộc, anh cũng trở về.
12 "Cậu cái đồ đần độn này, mình mới đi có vài ngày, cậu đã tìm đường chết rồi? Có bị tổn hại gì không?" Hiện thực tàn khốc đã tôi luyện Cốc Trì trở thành người như bây giờ nhìn không ra dấu vết từng trải, nhất là ở trước mặt Giản Nặc, có lẽ là không cần che giấu, có lẽ là chân chính thả lỏng, tóm lại, lúc cô ở bên cạnh anh, cái thế giới hỗn loạn không chịu đựng nổi kia đột nhiên thanh tĩnh trở lại.
13 Editor & beta: June_duahauGiản Nặc không biết hai người đàn ông hơn mấy năm không gặp sẽ có cái gì mà trò chuyện, cô vẫn chú ý thấy Lạc Nghệ Hằng dừng lại thật lâu trên xe Lexus mới xuống xe, thời điểm nhìn thấy bọn họ thần sắc vô cùng bình tĩnh.
14 Trường đua 'Tốc độ' là một trong nhưng hội quán đua xe chuyên nghiệp nhất ở Nghi Thành, trong hội quán có toàn bộ hệ thống tự động đo lường tốc độ chuyên nghiệp, độ chính xác có thể đạt tới một phần nghìn giây, từ chuyên môn cho đến thiết kế, bố cục đường đua đến trang bị thi đấu đảm bảo an toàn khi va chạm, vừa thú vị đồng thời đề cao tính kỹ thuật, hệ số bảo đảm an toàn cực cao, khiến cho những kẻ yêu thích đua xe hưởng thụ đầy đủ những cảm giác mạo hiểm mà vô cùng kích thích của nó.
15 Sau khi trải qua quá trình sàng lọc, hơn 60 phần trăm số doanh nghiệp từng hợp tác với Trúc Hải thời kỳ Nguyên Nghi còn tại chức đã bị Cốc Trì phủ quyết.
16 Một đêm này, bên trong căn phòng xoay vần một loại hơi thở mang tên 'Hạnh phúc'. Cốc Trì và Giản Nặc yên lặng đứng ôm nhau, tựa như muốn lưu giữ khoảnh khắc này cho đến Vũ Trụ Hồng Hoang.
17 Trong khoảnh khắc đẩy cửa phòng ra, Cốc Trì nhìn thấy Giản Nặc lặng yên không nhúc nhích đứng bên cửa sổ sát đất, bóng lưng mỏng manh trông càng có vẻ thê lương không nơi nương tựa.
18 Đêm yên tĩnh được người yêu quấn quýt si mê, ánh mắt càng lúc càng nhuộm dần mê ly, gió đêm dường như cũng hết sức thư thả nhẹ nhàng. Giản Nặc nắm trở lại bàn tay rộng lớn mà ấm áp của Cốc Trì, đôi đồng tử trong veo tỏa ra ánh sáng ôn nhu.
19 Trước hôm Trúc Hải khai trương mấy ngày, Giản Nặc thuận lợi hoàn thành xuất sắc công việc của mình, bởi vì vụ án di chúc sắp đến ngày mở phiên tòa, sáng sớm hôm nay cô đúng lịch đến làm ở Kim Thái, kết quả, trợ lý Lâm San nói cho cô biết Lạc Nghệ Hằng bị bệnh hai ngày nay không đến Sở Sự Vụ.
20 Giản Nặc cũng không phải là người ưa xuống bếp, mặc dù sau khi tốt nghiệp cũng đã trải qua cuộc sống độc lập một mình, thực chất bản tính vẫn không thể nào sống cuộc sống 'tự gánh vác' được.