Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Chỉ Là Hoàng Hậu

Thể loại: Ngôn Tình
Số chương: 16
Chương mới nhất: Chương 16
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Truyện Chỉ Là Hoàng Hậu là một câu chuyện với những tình tiết thât hấp dẫn và mới lạ mà tác giả Vu Tình đã gửi đến bạn đọc yêu truyện. Truyện không chỉ là những dòng tâm tình, những lời tự sự về tình yêu mà còn là thông điệp cho cuộc sống của bậc nữ nhi thường tình trong thiên hạ.

Danh sách chương Chỉ Là Hoàng Hậu


Chương 1

1 Tên cô là Từ Đạt. Chỉ là Từ Đạt mà thôi. Thiên hạ sinh bốn nước, Tây Huyền cùng Đại Ngụy, Bắc Đường, Nam Lâm đất đai liền mạch, phong tục cởi mở, vẫn hay kiêu ngạo về tài năng của mình.


Loading...

Chương 2

2 Tà dương ấm áp của Tây Huyền rọi trên người hắn, tựa như mạ vàng tượng Phật… “Khụ. ” Cô che miệng nở nụ cười. Lý Dung Trị đang đi đằng trước chợt dừng lại, quay đầu hỏi cô: “Nhị cô nương?” Cô lại che miệng khụ một tiếng, đáp: “Có thể do bị Nhị hoàng tử làm hoảng hốt, không cẩn thận nên nhiễm phong hàn.


Chương 3

3 Túy Tâm Lâu, là nơi truy hoan yên hoa lớn nhất kinh đô Tây Huyền. Từ cửa lớn bước vào, đi lên hai mươi bốn bậc cầu thang, rẽ phải là gian của các cô gái, quẹo trái là gian của các tiểu quan, tầng hai tấp nập các tiểu quan, cô nương đi lại.


Chương 4

4 “Minh Nguyệt công tử! Trong này đen thui như mực, tôi tưởng các ngài đi rồi chứ…” Tiểu quan trẻ tuổi hoảng hồn, vội vàng rời đi. “Không phải tôi cố ý mạo phạm, tôi chỉ là muốn… Không biết Từ Nhị tiểu thư có mệt mỏi, mượn phòng này nghỉ ngơi, tôi định bước vào xem thử một chút mà thôi.


Chương 5

5 Trời còn tinh mơ, trên đường dân chúng vẫn đang thưa thớt, vừa thấy Từ Đạt thúc ngựa đuổi qua, tất cả đều giật mình tránh lẹ. Quân binh cấm vệ của hoàng thất muốn tránh kinh động đến dân chúng, chỉ rải quân lác đác trong thành, vừa thấy là cô, thảy đều án binh bất động.


Chương 6

6 Ba ngày sau, mới tờ mờ sáng, gió lạnh thấu xương, cửa thành hé mở, đoàn xe trở về Đại Ngụy chậm rãi ra khỏi kinh thành. Lâm Tú thấy gió sớm nay thực quá ư giá buốt, lấy ra một cái áo choàng màu bạc đuổi theo chiếc xe lớn nhất trong đoàn, nhẹ nhàng nhảy lên, hé cửa xe, thấp giọng nói:“Vương gia, hôm nay gió lớn, chắc sắp mưa tới nơi, ngài mặc nhiều áo một chút.


Chương 7

7 “Lấy sông Lệ làm ranh giới, kia chính là Đại Ngụy, nhưng mấy năm nay sông Lệ đã kiệt nước, không cần dùng thuyền, đi thẳng luôn cũng được. ” Lý Dung Trị hướng mắt nhìn sắc trời ngoài xe, bảo người đánh xe.


Chương 8

8 Kinh đô Đại Ngụy. Có một cô gái ngốc một mình đến Đại Ngụy, được Đại Ngụy điện hạ chiếu cố, ở nhờ trong một căn nhà. Tỳ nữ bảy người nô bộc bảy người, khu vực mặt tiền, từ giờ Mão thức dậy cho tới giờ Ngọ ngủ trưa, từng phút đều có người săn sóc… Ờ, điện hạ, Từ Đạt vốn hèn mọn, không hưởng thụ nổi cuộc sống thiên kim.


Chương 9

9 Tiền Lâm Tú hấp ta hấp tấp bước vào phủ thái tử, đi thẳng đến thư phòng. “Điện hạ đang tiếp khách. ” Thị vệ gác trước cửa thư phòng nhắc nhở. Lâm Tú tần ngần một chốc, ngửng mặt nhìn sắc trời.


Chương 10

10 Một đêm, liên tiếp ba tin chấn động, làm cho Từ Đạt bỗng chốc không nói nên lời. Cô cúi đầu nhìn chiếu thư vừa tiếp nhận, nghe Từ Trực thuật lại khẩu dụ.


Chương 11

11 Một tháng sau, phủ thái tử –Một cơn gió lạnh thốc vào, cô đột nhiên mở mắt ra. Cô xoay người xuống giường, cầm lấy trường đao, lòng bồn chồn bất an. Ngoài cửa sổ trời tối đen, không có chút ánh trăng chiếu sáng.


Chương 12

12 Một tháng sau –Mưa phùn mênh mông, đứng trước tòa nhà là một nam tử dáng người dong dỏng, phong cách tao nhã, đầu đội ngọc quan, mình mặc áo tơ lụa tím sẫm của nước Ngụy, áo choàng khoác ngoài bằng lông cáo đỏ thẫm, tà áo thêu hình con dơi bằng chỉ hồng, ngụ ý hồng phúc.


Chương 13

13 Bốn năm sau -Chạng vạng tối, khoái mã vào cung, lúc lao qua cửa cung Đại Ngụy, trực tiếp rút thẻ bài ra, chỉ nháy mắt sau đã khuất bóng. Thị vệ vừa thấy quần áo, đã biết là tiểu thái giám vào cung mấy năm nay.


Chương 14

14 – Hoàng hậu bệ hạ, hoàng hậu bệ hạ…Những tiếng gọi liên tục vang đến, đánh thức thần trí của cô. Cô cuộn mình trong đất, vùi mặt vào hai đầu gối, tóc dài xõa xượi bao quanh, mũi không xuất hiện hơi thở, ngay cả xúc giác cũng không có, chỉ mỗi thính giác tồn tại.


Chương 15

15 Tờ mờ sáng, một chiếc xe ngựa lọc cọc lăn bánh trên con đường ở kinh thành. Sau xe thò ra một khuôn mặt nho nhỏ đen đen, tò mò nhìn ngã tư đường gọn gàng sạch sẽ.


Chương 16

16 Mấy trăm năm sau – “… Nói đến cây kim đao kia, trải bao đời Hoàng hậu, chỉ duy một Hoàng hậu bệ hạ Từ Đạt mới có thể cầm lấy, nhưng kim đao vốn ẩn chứa sát thần, suốt cả đời bà chỉ thực sự nâng lên ba lượt.


Loading...