Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Phù Cừ

Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 27
Chương mới nhất: Chương 27
Cập nhật cuối: 9 năm trước
Đây là chuyện về con gái nam nữ chủ trong Man Cô Nhi. Bạch Trọng Mưu và Vương Lâm đó là hai nhân vật chính trong truyện Phù Cừ của tác giả Hồ Điệp Seba.

Danh sách chương Phù Cừ


Chương 1

1 Con ngựa nàng cưỡi phi nhanh, khiến nàng cảm thấy hoa mắt váng đầu, đã hoàn toàn không nhận ra hướng nào là hướng bắc. Không ngã xuống thật sự đã là ngàn hạnh vạn hạnh vui mừng khôn xiết.


Loading...

Chương 2

2 Thực không nên đi gặp nàng. Không phải là vì trước lúc quyết chiến, mà là vì nàng, khiến tâm của hắn xuất hiện một lỗ hổng. Thật tức cười, Bạch Trọng Mưu.


Chương 3

3 Võ lâm minh chủ Vô Tình công tử Bạch Trọng Mưu gần đây thực không yên lòng. Không phải hắn gây ra sai lầm gì, hắn vẫn giống như trước kia, dùng sự tàn nhẫn mà hài hước để chỉnh thuộc hạ của hắn.


Chương 4

4 Đương nhiên, việc này Lâm Nhi tuyệt không biết. Nàng thậm chí không biết võ lâm minh chủ lạnh lùng tà khí này, lại phái hộ vệ giỏi nhất của hắn tới nhà nàng, âm thầm bảo hộ.


Chương 5

5 Ánh trăng mông lung, làm ọi vật cũng mờ ảo. Đang lúc tháng tư Xuân Mộ, Đồ Mỹ nở rộ. Gió đêm mang theo hơi nước cuốn lấy hương thơm, phô bày vẻ đẹp trước hoa dưới trăng.


Chương 6

6 Thích một người, rốt cuộc có cực hạn hay không?Cả đời bị theo đuổi tới phát phiền Bạch Trọng Mưu công tử có chút mờ mịt. Mà hắn mờ mịt cho nên thực thuận tay vỗ Hắc Nha một chút, "từ bi" không tá các đốt ngón tay y, hay làm mẫu thế nào gọi là 'tiệt', chỉ làm cho y trúng nội thương không nhẹ không nặng.


Chương 7

7 Đã có lý do đường đường chính chính, ban ngày dạy đàn, ban đêm dạy địch, Bạch Trọng Mưu công tử phi thường chuyên chú vào nghiệp lớn nuôi tằm chờ nhả tơ của mình.


Chương 8

8 Mọi người đều cảm thấy, Lâm Nhi là một đứa nhỏ. Xác thực, vóc dáng của nàng còn nhỏ hơn một chút so với những cô gái cùng tuổi, bề ngoài tuy rằng bình thường, nhưng vẻ mặt luôn ngây thơ, cười rộ lên lại sáng lạn vô tà, cho dù những cô gái bình thường mới mười ba, mười bốn cũng đã có thể gả đi, nhưng nhất định sẽ không phải Lâm Nhi, bởi mọi người cảm thấy nàng vẫn còn nhỏ.


Chương 9

9 Bạch công tử đương nhiên không bị thương. . . Chỉ là có điểm hậm hực, ngồi một mình, ngẩng đầu nhìn trăng rằm. Gió đêm hạ thổi bay y bào của hắn, phần phật giống như muốn theo gió mà đi.


Chương 10

10 Một ngày tháng bảy nào đó, ánh mặt trời mùa hè sáng lạn, khắp nơi truyền đến mùi thơm ngát của hoa sen, giai công tử từ Hoa Sơn gấp rút trở về, ngẩng đầu nhìn tấm biển " Phủ Vương đại học sĩ ".


Chương 11

11 Không đề cập tới chuyện Hắc Nha uy hiếp lợi dụ như thế nào. Lâm Nhi khẩn trương nhìn trái nhìn phải, kéo tay áo Bạch Trọng Mưu đi về phía phòng. Nàng khẩn trương thấp giọng, "Bạch ca ca, huynh đừng lên tiếng.


Chương 12

12 Lâm Nhi dần dần quen với sự tồn tại của Bạch ca ca, trải qua toàn bộ xuân hạ thu đông. Có đôi khi một, hai tháng mới tới một lần, lưu lại mười ngày hoặc nửa tháng mới đi, có đôi khi cách mấy tháng mới đến một hai ngày.


Chương 13

13 Toàn bộ mùa đông, Bạch ca ca đều không đến. Nhưng cách vài ngày lại có một bức thư được đặt trên án của nàng, là Bạch ca ca viết cho nàng. Nét chữ của hắn cực độ nghiêm cẩn mà kiệt ngạo, cứng cáp, giống như dùng mũi kiếm dính mực mà viết vậy.


Chương 14

14 Để cho Hắc Nha kể lại chuyện đã xảy ra đi. Bạch Trọng Mưu công tử minh chủ tà ác lại biến thái, ti tiện vô sỉ lại không có chút đạo đức lương tri. . .


Chương 15

15 Đêm mười sáu tháng ba, Đại Bi Tự. Hoa đào nở diễm lệ, Lâm Nhi cùng Bạch ca ca đã cùng nhau ngồi ngắm hoa đòa ba năm. Tối nay Bạch Trọng Mưu đặc biệt vụng trộm đưa Lâm Nhi ra ngoài, đến một vách núi nho nhỏ, một gốc đào cô linh sinh trưởng bên vách đá, trổ hoa đỏ rực như lửa giận cuồng thiên, vầng trăng tròn phía trên ngọn cây lặng lẽ lộ ra một nửa sáng tỏ.


Chương 16

16 Sau đêm đó, Bạch Trọng Mưu vội vàng mà đi. Hắn vốn đang ở Hồ Nam xử lý một vụ tranh chấp quan trọng, là cứng rắn thu xếp thời gian để đến, "Một hai tháng nữa," hắn chấp nhất nắm tay Lâm Nhi, "Ta tự mình tới gặp Vương đại nhân để cầu hôn.


Chương 17

17 Lâm Nhi mơ màng tỉnh dậy, sau gáy đau đớn không thôi. Cúi đầu nhìn chỉ thấy bụi cỏ cùng con đường đất không ngừng lui lại phía sau, nàng mới ý thức được, mình đang ở trên lưng ngựa, tay chân bị trói, có một bàn tay lớn đè lưng của nàng, mới không làm cho nàng rơi xuống ngựa.


Chương 18

18 Thanh kiếm trên tay Trường Sinh cung chủ rơi xuống đất, cũng buông tay, khiến Lâm Nhi ngã xuống đất. Nàng ta ngửa đầu, phát ra tiếng cười cao vút, lại khóc rống không thôi.


Chương 19

19 Nước sông lạnh như băng làm cho nàng thanh tỉnh một chút, lại cảm thấy khó hô hấp. Bạch Trọng Mưu áp miệng lại, thổi khí vào miệng nhỏ của nàng. Bờ môi của hắn, thực mềm, nhưng hơi thở, lại mang theo mùi tánh của máu tươi.


Chương 20

20 Ngày hôm sau, một đội thương buôn đi qua. Ước chừng năm, sáu người, đuổi ngựa đẩy xe, nhìn thấy Lâm Nhi, ngừng lại. Chạm đến ánh mắt bọn họ, cảm giác vui sướng khi gặp được người lập tức biến mất.


Loading...