21 Ngực trúng một kiếm, cho dù thế nào cũng không phải chuyện đùa. Hơn nữa sau khi trúng kiếm này, Bạch Trọng Mưu vọng động chân khí, giết Trường Sinh cung chủ, lại nhảy vào sông cứu Lâm Nhi lên, mạnh mẽ che lại tâm phế đại mạch.
22 Nguyệt hắc phong cao là đêm giết người. Không biết đám sát thủ có phải đều rập khuôn theo một quy định của sát thủ hay không, tóm lại, bọn họ hàng đêm đều xem thiên văn, chọn lấy một đêm trăng tròn bị mây mờ che phủ mà giết người phóng hỏa.
23 Vương Lâm mất tích ở Vũ Di sơn, khiến cho sóng to gió lớn ở Vương gia. Tuy rằng tin tức về nàng hiện tại cũng sắp được đưa về, nhưng từ Vũ Di sơn tới Giang Nam thật sự không gần, lúc trước Nhị phu nhân đưa Lâm Nhi đi mất nửa tháng, cho dù dùng dịch mã cũng phải mất năm ngày mới có thể báo tin về.
24 Gương mặt Tiên Tâm cũng hoa hoa lệ lệ biến đen. "Con có hỏi không?""Có ạ. " Vương Lang gương mặt từ đen chuyển sang hồng, hồng vì phẫn nộ, "Lâm Nhi nói, là biết khi học y, con nghĩ là thầy thuốc mới nào đó, nên không nghĩ nhiều, muội ấy cũng chỉ đề cập qua một lần.
25 Lâm Nhi xuống xe ngựa, những ánh mắt vốn hung ác ngoan độc, lập tức như tuyết tan ngày xuân, toàn bộ đều hòa ái dễ gần, quan tâm đầy đủ, Vương Lang vốn đứng rụt rè bên cạnh người lớn, lại hoàn toàn thất thố, chẳng quản quy củ gì mà 'không được giống như khi bảy tuổi', ôm cổ Vương Lâm, nước mắt nam nhi cũng đều rơi hết, khiến Lâm Nhi cũng khóc không ngừng, ôm chặt lấy ca ca.
26 Tuy rằng nói, sớm đã có chuẩn bị tâm lý đầy đủ, nhưng đối mặt nương của Lâm Nhi, trình độ cảnh giới trong lòng Bạch công tử lại càng hơn cha con Vương gia một bậc.
27 Lâm Lang nhíu mày, "Không làm được sao?" Đại Minh triều đối với chuyện các giai cấp có thế có bao nhiêu nô bộc, kỳ thật có quy định nghiêm khắc. Nhưng hào môn phú gia bình thường đều bằng mặt không bằng lòng, trong nhà tràn ngập những kẻ không có hộ khẩu, thật sự đi đăng ký ở quan phủ không nhiều lắm, chỉ có dùng khế ước bán thân làm như hợp đồng.