1 Khúc Mở ĐầuLúc này chiếc thìa trong tay tôi đang khuấy loạn lớp sữa nổi bên trên cà phê, kim loại và thành chiếc ca sứ hợp tấu nên những âm thanh không theo hịp điệu nào.
2 Nhưng cuộc đời này liệu có bao lần tim đập rộn ràng, nói chẳng nên lời?Tôi chưa yêu bao giờ, nhưng tôi biết, một người có tín ngưỡng với tình yêu, hẳn sẽ trân trọng từng thời khắc trái tim rung động, sau đó dũng cảm truy tầm lần tiếp theo, rồi lần tiếp theo nữa.
3 Trên gương mặt A Thác thoáng hiện ra một nụ cười. Nụ cười thoáng qua ấy giống như một tia sáng xanh rạng rỡ lặng lẽ ló ra trên bầu trời sầm sì mây đen.
4 "Xin lỗi. " Chị. "Không cần xin lỗi, cậu chưa bao giờ hứa hẹn gì với mình. " Anh ấy. "Xin lỗi. " Chị khóc. "Không cần xin lỗi, có một số chuyện, vừa bắt đầu đã được quyết định sẵn rồi, cố gắng cũng vô dụng.
5 Giữa người với người, thực sự không nên mong manh đến thế. Nhưng giữa tình nhân với tình nhân, lại thường phải tan vỡ đến mức triệt để mới có thể phóng thích lẫn nhau.
6 Mé ngoài cánh tay phải anh ta xăm một con thanh long đang nhe nanh múa vuốt, mé trong cánh tay phải lại xăm Lục tự Đại Minh chú: "Án ma ni bát mê hồng".
7 Em cô quạnh trong đêm cô quạnh, cô quạnh nhớ anh và cô quạnh, làn gió cô quạnh, cơn mưa cô quạnh, cô quạnh đếm từng ngôi sao sớm, còn màn đêm cô quạnh, ngâm trong caffeine cô quạnh.
8 Anh ta là một cốc nước lọc trong vắt, đồng thời cũng coi tất cả mọi người là trong suốt, thế giới của anh ta rất đơn giản, vì vậy cũng rất thú vị. Hoặc có thể nói, những người có thể được A Thác coi là nước lọc, ai nấy đều dồi dào sức sống, có nét đặc sắc riêng.
9 Trạch Vu giống như viên kim cương chói lóa, có vẻ là giấc mơ mà mỗi người đều theo đuổi. Nhưng viên kim cương ấy sở dĩ sáng chói, đều là bởi ánh mắt của nhiều nhà giám thưởng mài giũa mà thành.
10 Về sau, khi A Thác đến tận Gambia ở châu Phi xa xôi, thỉnh thoảng tôi vẫn nhớ đến vụ việc kinh hồn bạt vía tối hôm đó. Cảnh tượng kiếm bạt cung giương, hằm hè dọa dẫm lúc ấy, tôi đã không còn nhớ nữa.
11 Trạch Vu đang đợi một người con gái mà trước mặt người ấy anh không phải ngụy trang. Bách Giai đang đợi một người con trai mà cậu ấy không phải gánh áp lực lựa chọn.
12 Mỗi lần nhận được một lon nước tiên thảo mật ong, tôi đều cảm động không thôi, còn vì chuyện này mà rơi nước mắt ba mươi sáu lần. Mỗi ngày đều có thời khắc tươi đẹp đáng để đợi chờ, mỗi ngày đều mộng mơ trong hiện thực, mỗi ngày đều đến gần anh, thêm một chút nữa.
13 Anh toàn nói, anh quen với một cô gái rất chính nghĩa, rất dũng cảm, cô ấy tên là Tư Huỳnh, Tư trong tư niệm, Huỳnh trong huỳnh hỏa trùng, cô ấy chẳng những đã cứu anh, lại còn dạy anh lái mô tô, còn thường xuyên mời anh uống cà phê, đi xem phim với anh, lại còn đoán đúng cả tên món ăn của thím Kim Đao nữa, mùa hè năm nay vừa mới học bơi đã cứu được A Châu khỏi chết đuối mấy lần.
14 Tôi phát hiện ra quá trình học tập cùng với việc cuộc đời có hạnh phúc không chẳng liên quan gì đến với nhau cả, quan trọng là thái độ sống của mỗi người: có thể nhìn bản thân, cùng với thế giới này một cách hài hước hay không.