1 Nhược gia nhiều đời làm quan, từng lập không ít chiến công to lớn. Đáng tiếc, đến đời của Nhược Hi Thái thì lại chỉ sinh hạ được hai nữ nhi, điều đó cũng đồng nghĩa với việc truyền thống quan lại của gia tộc bị đứt mạch.
2 “Cốc cốc. . . “ Đến giờ ăn rồi!
Nhược Nguyệt Vân cười như không cười, chậm rãi đi từng bước về phía cánh cửa. Vẫn như kiếp trước, nàng vươn cánh tay trắng muốt của mình ra để nhận lấy khay thức ăn.
3 Vừa hay Nhược Nguyệt Vân cần một bộ trang phục mới, nàng không cần nghĩ ngợi, lập tức nhoẻn miệng cười đồng ý.
“Ngươi tên gì?” Để phá vỡ không khí yên ắng, ngột ngạt, hắn chủ động mở miệng bắt chuyện với nàng.
4 Tác giả: Thập Nhất Bà Bà
“Tam ca, huynh về trễ. ” Thương Dạ quay sang nhìn người vừa tiến vào phòng, hắn lấy tay chóng cằm, bày ra nụ cười rất gian manh.
5 Tác giả: Thập Nhất Bà Bà
Màn đêm giăng xuống, bên trong Nhược phủ là một mảnh náo nhiệt, ồn ào, hoàn toàn đối lập với tẩm phòng của Nhược Nguyệt Vân.
6 Tác giả: Thập Nhất Bà Bà
“Cảnh vương gia, thật hân hạnh, lão thần không nghĩ ngài sẽ đại giá quang lâm đến Nhược phủ. ” Nhược Hi Thái cất bước đến gần Nam Cung Ngạo, gập người hành lễ, lời nói khách sáo theo lễ nghi thông thường.
7 Đến khi Nhược Hi Nhã quay trở lại thì Nam Cung Ngạo mới bừng tỉnh khỏi suy nghĩ của chính mình.
“Vương gia, trên tay ngài. . . đang cầm gì thế?” Nhược Hi Nhã bẽn lẽn vén sợi tóc đen dài của mình ra sau vành tai, mắt hạnh vô tình đảo qua bàn tay đang nắm chặt của Nam Cung Ngạo, nhịn không được mà buộc miệng hỏi.
8 Nhược Nguyệt Vân khinh thường liếc nhìn kẻ tự luyến trước mặt, mắt đẹp tràn ra lửa giận đang cháy bừng bừng đủ để thiêu chết Thương Vũ.
“Trả! Y! Phục! Lại! Cho! Ta!” Nhược Nguyệt Vân gằn ra từng chữ, hoa dung vì thẹn, vì giận mà nhuốm sắc đỏ kiều diễm.
9 Thương Dạ không biết từ bao giờ đã có mặt tại phòng của Thương Vũ, ngồi im lặng một cách bất thường.
Thương Vũ cau mày tỏ vẻ không hài lòng: "Đệ vào đây làm gì?"
Mặt ngọc của Thương Dạ một chút cũng không biến sắc, chỉ nhàn nhã nở ra nụ cười hời hợt thường ngày: "Không có gì, chỉ là đệ muốn biết kết quả sớm hơn mọi người.
10 Không ngoài dự tính, quả nhiên ngay sau khi Nhược Hi Nhã tỉnh dậy, thuật lại tất cả quá trình mình bị "dọa ma", Bạch Chu Ngọc tức giận đùng đùng liền dẫn theo hai tì nữ chạy đến tìm nàng tính sổ.
11 "Lão gia. . . . . . "
Nhược Hi Thái tỏ vẻ bực bội, "Xem làm gì, Nhã nhi sẽ không gả cho bọn họ đâu!"
Mặt đẹp không tuổi của Bạch Chu Ngọc tràn ngập vẻ không tin, thoáng chốc xanh mét: "Không phải.
12 Tác giả: Thập Nhất Bà Bà
Khi đã rời khỏi nhà chính, Nhược Hi Nhã vội vàng chạy nhanh đến chặn trước mắt nàng.
"Tỷ tỷ, ngươi muốn khóc thì cứ khóc đi, đừng tỏ vẻ vừa ý như thế chứ?"
Nhược Nguyệt Vân cười ấm áp: "Tỷ nào có tỏ vẻ a! Tỷ thật sự rất vui mà.
13 Tác giả: Thập Nhất Bà Bà
Như Lan nắm tay Nhược Nguyệt Vân, dẫn nàng đến trước mặt Nhược Hi Thái cùng Bạch Chu Ngọc. Theo tục lệ phải lạy phụ mẫu trước khi xuất giá, nàng mặc dù không muốn nhưng cũng phải thi lễ.
14 Tác giả: Thập Nhất Bà Bà
Cảnh vương phủ -----
Ánh nến vàng lập lòe, chập chờn chực tắt, Nhược Hi Nhã ngồi trong phòng mà tâm tư nhộn nhạo, sắc đỏ tràn ngập cả mặt.
15 Gương mặt Thương Hàn vẫn lạnh băng như cũ: "Làm sao để ta tin ngươi?"
Nhược Nguyệt Vân nhoẻn miệng cười, nhẹ nhàng ngồi xuống ghế: "Ngươi có thể cho người đi điều tra, xem xem suốt mười sáu năm này Nhược Nguyệt Vân ta có từng rời khỏi Nhược phủ hay không?"
Nhìn biểu hiện bình tĩnh dị thường của nàng Thương Hàn thoáng giảm bớt cảnh giác trong lòng, tuy nhiên để đảm bảo lời nàng nói là thật, hắn vẫn phải phái người điều tra.
16 "Làm sao ngươi còn chưa đi?"
Nhược Nguyệt Vân trừng mắt nhìn Thương Dạ đang cong môi cười với nàng, gương mặt trẻ con xinh đẹp như thế khiến nàng hận không thể hung hăng bẹo má hắn, chỉ là cái nụ cười ngây thơ kia quá đỗi ngọt ngào, cũng quá đỗi -- nguy hiểm!
Uyên nhi âm thầm than thở trong lòng, bản tính thích giả vờ làm tiểu hài tử của tứ thiếu gia thực sự quá dọa người.
17 "Thiếu gia, nô tài đã đi xác minh, lời phu nhân nói là đều sự thật, người đích thực là Nhược Nguyệt Vân, đại tiểu thư của Nhược gia!"
Thương Hàn trong lòng sớm đã tin tưởng lời nàng nói, thế nên khi nghe xong hắn vẫn bình thản uống một ngụm trà.
18 Thương Dạ mỉm cười quỷ dị.
"Đừng tưởng đệ không biết ý đồ của huynh. "
Thương Hàn thu lại khóe môi đang mang ý cười, lạnh nhạt trả lời, "Ta không hiểu đệ đang nói gì.
19 Tác giả: Thập Nhất Bà Bà
Hôm nay đã là ngày thứ ba nàng được gả đi, theo phong tục của Bạch Vân quốc, hôm nay nàng phải trở về Nhược gia để lại mặt.
20 Nàng vốn bảo Uyên nhi trang điểm đơn giản cho nàng là được, nhưng nàng ta nhất định không chịu.
"Phu nhân nhất định phải ăn vận thật xinh đẹp, cho bọn người Nhược gia hối hận đến chết đi.
Thể loại: Dị Giới, Huyền Huyễn, Ngôn Tình, Trinh thám
Số chương: 22