1 Vầng trăng non giắt lơ lửng trên bầu trời, đêm đã khuya. Trong một gian phòng nho nhỏ, màu sắc cùng nội thất bên trong được bố trí đã ấm áp lại không mất cá tính, cửa mở, người đàn ông cao áo sơmi trắng to tuấn tú rất phong trần mệt mỏi, mặc chiếc có chút nhăn nhúm, mái tóc ngắn màu đen có chút rối, trong tay còn mang theo áo khoác cùng túi công văn, thực hiển nhiên, anh là vừa mới từ trên một phương tiện giao thông mới đến nơi này.
2 Chương 1:Đài Bắc, bốn năm trước. Khu vực vàng ở giữa trung tâm thành phố, hộp đêm“Giấc Mơ Newyork” là một khách sạn nổi danh một góc ở Đài Bắc, chiếm diện tích hơn hai ngàn mét vuông, hơn một trăm gian phòng thượng hạng xa hoa, trang trí độc đáo xa xỉ nhưng lại không mất vẻ khí phái, phong cách sang trọng là nơi để các người nổi tiếng trong giới thương nghiệp thường hay lui tới.
3 Chương 2:Cô gái hai mươi tuổi, nên sống cuộc sống như thế nào? Nói theo cách bình thường thì, nên sống trong một căn nhà xinh đẹp, thi đậu một đại học không tệ, hoặc là được nam sinh theo đuổi, hay hoặc là thầm luyến vừa gặp đã thương học trưởng, mặc y phục tình nhân, đỏ hồng đôi má ngồi trên xe gắn máy của người đó.
4 Làm một phần công việc mình vui vẻ; cưới một cô gái mình thích, sinh ra hai đứa trẻ đáng yêu. . . . . . Sống cuộc sống hạnh phúc. Nhưng nửa tháng trước, khi nhận vụ án hình sự có Mặc Cương là kẻ khả nghi, thật vừa đúng lúc lại cứ rơi vào trong tay anh, rất dễ dàng biết tin tức của cô.
5 Chương 3:Từ ngày ấy khi bị cô quấy rầy, Cận Thừa cũng không xuất hiện ở “Giấc MơNewyork” nữa. Mặc Khải Tuyền đối mặt với chiếc gương trong toilet, chậm rãi rửa tay, nghĩ về người đàn ông kia, cô cho tới bây giờ vẫn chưa nôn nóng như thế đối với bất kì một vị khách nao, không biết anh hiện tại có phải đã trở lại giới quán bar gay lần nữa hay không, khả năng hàng đêm lưu luyến ở những dành cho đồng tính luyến ái, cũng có khả năng đã cùng Lôi Ngự Phong hòa hảo như lúc ban đầu, song túc song phi rồi?Không có biện pháp, mị lực của cô không đủ lớn, không thể đem Cận soái ca lôi ra, mỗi người đều có lựa chọn của, người ngoài không có quyền hỏi đến hoặc chỉ trích, cho nên cô chỉ có thể thật tình chúc anh hạnh phúc!“Bonnie?” Lúc này, một người tên là Mimi tiểu thư đứng ở toilet cửa kêu cô:“Phòng đặc biệt số 9 điểm đài của cậu.
6 Động tác cử chỉ của anh vì sợ làm cô hoảng hốt, trở nên cẩn thận lại cứng ngắc, nhưng ngữ khí quan tâm cùng lo lắng không lời nào có thể miêu tả được.
7 Chương 4:Rạng sáng, bọn họ một trước một sau đến trại an dưỡng. Cô dẫn anh đến thăm bà ngoại, bà ngoại đã gần bảy mươi, luôn luôn thần trí không rõ, ngay cả mọi người gần như không nhận ra, chỉ có thể ở lại trại an dưỡng dựa vào thuốc khống chế, cô mỗi ngày đều đến, ngoại trừ thời gian ở bên ngoài kiếm tiền, thời gian còn lại cô đều ở đây.
8 Nếu so lại thì phòng bếp hoàn toàn không có gì đáng kể, , xem ra người đàn ông này ít ở nhà tổ chức bữa ăn tập thể, cô đi rửa tay, thuận tiện đi thăm phòng tắm một cái, phát hiện bên trong được dọn dẹp rất gọn gàng ngăn nắp, nơi dựa vào cửa sổ còn treo một bồn dây leo xanh biếc.
9 Chương 5Ba năm thấm thoắt trôi qua, đã là tháng năm, hè chậm chạp không đến nên mùa xuân ở Đài Bắc cũng ở lại không đi. Bên ngoài ánh mặt trời rực rỡ, bầu trời trong xanh, gió thổi từng cơn ấm áp vừa đúng độ ấm khiến lòng người thoải mái.
10 Chương 6Trong pub, Mặc Khải Tuyền nhắm mắt lại dựa vào quầy ba, hai bên tai nghe được tiếng hát từ trong câu lạc bộ phát ra. Hướng anh bạn pha chế ý muốn rót chén thứ ba, đầu đã thực sự bắt đầu mơ màng, đã rất nhiều năm không đụng qua rượu, trạng thái quả nhiên không thể cùng với"Giấc mơ New york" đánh đồng.
11 Chương 7Mở cửa, Mặc Khải Tuyền giật mình kinh ngạc. Người phụ nữ này mặc dù không quen biết nhưng cũng không cảm thấy xa lạ. Báo chí, tin tức đã từng nói qua vị đại tiểu thư này.
12 Chương 8Có một cảm giác giống kẻ trộm. Mỗi ngày buổi tối, trời tối cô mới dám để Cận Thừa vào cửa, trời chưa sang cô đuổi hắn về nhà giống như đuổi giặc.
13 Chương 9Ánh nắng mùa thu xuyên qua rèm cửa , chui vào phòng khách, căn phòng trở nên vàng óng. Mặc Khải Tuyền ngồi trên ghế salon nhìn chằm chằm màn hình TV.
14 Chương 10Cái gì thất nghiệp? Chỉ có kẻ ngu mới có thể tin hắn. Mặc Khải Tuyền ngồi trên ghế salon chữ L màu cà phê kem, nhìn chằm chằm màn hình TV nghiến răng nghiến lợi bực mình.
15 "Để đền bù sai lầm của anh, em quyết định. . . . . . . . " Mặc Khải Tuyền từ trong lòng hắn ngồi dậy, hắng giọng tuyên bố: "Nếu anh không thể đem Nguyễn tiểu thư từ trong ma chưởng của Lôi Ngự Phong cứu ra thì anh cũng đừng nghĩ cưới được vợ"Thật là tình thiên phích lịch! Cận Thừa vỗ trán, cả người lảo đảo vô lực ngã xuống ghế salonMặc Khải Tuyền thấy thế cười lớn, nhào tới trên người hắn, "chiêm chiếp thu", cô loạn hôn một lúc, đồng thời cười "hahaha", cả người vô cùng vui vẻ.