1 Chân Mạt bước chân ra khỏi cổng trường đại học đã được mời đến làm phiên dịch viên của tổng thống - Viên Thái Bách.
Chân Mạt là phiên dịch viên tiếng anh, làm việc bên cạnh Viên Thái Bách cũng đã được khoảng một thời gian, hôm nay cô mới nhận ra anh hoàn toàn biết tiếng anh, khả năng nghe hiểu đặc biệt tốt, về vấn đề nói cũng chẳng hề kém.
2 Cúp điện thoại với thư ký Lý, Viên Thái Bách liền quay đầu nhìn Chân Mạt. Thấy gương mặt cô ửng đỏ trông rất đáng yêu, nhìn chỉ muốn cúi xuống hôn thật sâu nhưng nghĩ kỹ Viên Thái Bách vẫn kiềm chế cái khát vọng này.
3 Chân Mạt hận không thể giết chết Viên Thái Bách qua điện thoại, cô vội vàng nói lời xin lỗi với người đàn ông trước mặt, sau đó nhanh chóng rời đi.
Tính từ nhà hàng này đến văn phòng tổng thống quả thực cũng ‘không xa lắm’, đi xe cùng lắm cũng chỉ mất tiếng rưỡi đồng hồ.
4 Chẳng biết hôm nay não bộ Chân Mạt hoạt động theo phương thức nào lại đi tin lời bác sĩ. Cô bước chân vào phòng, nhanh chóng đi đến bên giường của Viên Thái Bách.
5 Sáng ngày hôm sau khi Viên Thái Bách tỉnh dậy đập vào mắt là gương mặt lạnh như băng của thư ký Lý, đúng là doạ anh một phen hết hồn.
“ Tổng thống, ngài đã tỉnh “.
6 Chân Mạt cô ấy vậy lại quên người đàn ông đứng trước mặt cô là người có quyền lực tối cao. Chức danh của anh là tổng thống đó nha! Chẳng phải muốn gì được nấy hay sao?
“ Anh.
7 Chân Mạt tức giận toan tính chạy đi nhưng lại chợt nhớ bản thân không thông thuộc đường trong biệt thự, hơn nữa trời cũng đã sập tối muốn tìm đường ra là chuyện khó khăn.
8 Học được bao nhiêu cách thì bấy nhiêu cách thất bại. Viên Thái Bách chống tay đứng nhìn Chân Mạt nằm ngủ, hận không thể bóp chết cái tướng ngủ xấu xa này của cô.
9 Viên tổng thống mất tận mười phút để đọc thông tin trên mạng nhưng vẫn chẳng thông được não. Người đàn ông nào đó bất lực vò tóc, miệng lẩm bẩm:
“ Vợ tát rốt cuộc là yêu hay ghét? “.
10 Vị tổng thống cao cao tại thượng của toàn bộ nhân dân nước A thành công trao cho sàn nhà một nụ hôn hết sức nồng nàn. Thư ký Lý đi phía sau anh, vội vàng đưa tay che mặt, miệng không ngừng lẩm bẩm.
11 Viên Thái Bách đưa Chân Mạt đến cửa hàng đồ lót. Ban đầu Chân Mạt vẫn là ngại không dám xuống nhưng đến khi bước vào bên trong cửa hàng kể cả nhân viên hay khách hàng đến một bóng người cũng không thấy, khi ấy sự kỳ lạ liền lấn át sự ngại ngùng.
12 Thư ký Lý nghe xong liền im bặt. Tuy cậu đã biết hiện tại Chân Mạt là vợ của Viên Thái Bách nhưng cậu lại không ngờ từ khi có vợ anh sẽ lại có bộ dạng như thế này.
13 Cởi quần áo xong rồi lại làm gì? Viên Thái Bách buông cô ra đứng ngẩn ngơ. Anh xem phim tình cảm đều đến đoạn này thì dừng lại làm anh thật sự không biết bước tiếp theo nên làm gì.
14 Người kia vì câu nói của Viên Thái Bách sợ hãi đến mức ba chân bốn cẳng bỏ chạy. Trên bàn ăn lúc này chỉ còn lại mình anh và Chân Mạt.
“ Viên Thái Bách, anh muốn gì? “.
15 Một câu nói kia của Viên Thái Bách hoàn toàn khiến thư ký Lý im bặt. Cậu lẳng lặng đứng im, ánh mắt đau thương nhìn Viên Thái Bách đang bận bịu xem văn kiện.
16 Cô bán thịt ngẩn ngơ, đại não không ngừng hoạt động để tiếp thu câu nói vừa rồi của Viên Thái Bách, nhưng rất tiếc, đường truyền lại bị gián đoạn!
“ Cậu.
17 Viên Thái Bách cúp điện thoại độ khoảng mười lăm phút sau một loạt xe đẩy lần lượt chở thẻ tín dụng đến phòng bệnh của Chân Mạt.
Thư ký Lý nhìn đống thẻ tín dùng chất thành núi, lại quay đầu nhìn Viên Thái Bách, cúi thấp đầu.
18 Sáng sớm Chân Mạt tỉnh lại không thấy Viên Thái Bách đâu, bên kia giường vẫn lưu lại hơi ấm của anh, chính tỏ anh rời giường chưa lâu.
Chân Mạt nghĩ Viên Thái Bách chưa rời khỏi bệnh viện vì bình thường chín giờ sáng anh mới đến văn phòng tổng thống.
19 “ Ba con còn định mua nguyên cả cái công ty durex đấy, mẹ khuyên mãi mới khiến ba con thay đổi lấy có mỗi mười xe tải “.
Bà Viên vỗ vai anh, bắt đầu kể lại quá trình gian nan khi khuyên nhủ chồng.
20 Dòng nước lạnh đột ngột xâm nhập vào cơ thể, ả ta hét lên một tiếng thê lương. Viên Thái Bách nhíu mày, Chân Mạt nằm trong lòng anh động đậy, không vui nói.