41 Gương mặt Bắc Triệt vì tức giận mà trở nên vặn vẹo, đôi đồng tử hằn lên những tia máu trông đáng sợ vô cùng.
Bản thân hắn nghĩ chỉ cần cô trở thành vợ hắn nhất định sẽ không bạc đãi cô, nhưng còn Chân Mạt thì sao? Năm lần bảy lượt tính kế hắn, lần này cô quá thực khiến hắn thân bại danh liệt.
42 Chân Mạt nằm lên khoảng trống bên cạnh Viên Thái Bách, vùi đầu vào vòm ngực rắn chắc của anh, cảm giác sự hãi ban nãy cũng được cái ôm ấm áp này xoá sạch.
43 Nữ nhân bị dáng vẻ cùng giọng nói của người đàn ông kia làm cho sợ hãi, cả người cơ hồ trở nên lạnh buốt. Khí chất của người đàn ông này tuyệt đối có thể áp bức người khác.
44 Thiệu Cẩm Noãn đương nhiên không ngờ Viên Thái Bách lại thẳng thừng đáp, lời nói chẳng chút nể tình khiến gương mặt cô ta vì giận mà đỏ ửng lên.
“ Viên Thái Bách, anh đối xử nhẫn tâm với tôi anh sẽ hối hận “.
45 Màn đêm phủ xuống cả thành phố A, khu rừng nằm ở ngoại ô thành phố lại càng trở nên yên tĩnh.
Bắc Triệt nhìn người con gái đã ngất đi, trên gương mặt xinh đẹp còn lưu lại một vệt máu tươi, nhất thời trái tim tưởng chừng như nổ tung.
46 “ Mạt Mạt! “.
Viên Thái Bách sững sờ, nhất thời không ngờ Chân Mạt sẽ dùng cách này để bảo vệ anh, khẩu súng trong tay cũng chẳng biết từ bao giờ đã rơi xuống đất.
47 “ Thứ nhất, tôi không phải là con gái ông, thứ hai, tôi không phải là người của tổ chức khủng bố, thứ ba tôi là phu nhân tổng thống, vợ của Viên Thái Bách “.
48 Lộ Chí Tiêu đột nhiên dừng tay, hắn rời khỏi người cô, trước khi đi còn đặc biệt ném chăn lên phủ kín cơ thể Chân Mạt.
“ Nghỉ ngơi đi, ngày mai sẽ cử hành tổ chức hôn lễ “.
49 Trong đám đông vang lên giọng nói quen thuộc, cơ thể Chân Mạt bất giác căng cứng, trái tim tựa như bị treo giữa không trung. Viên Thái Bách lần này đến đây không phải là tự chui đâu vào lưới sao? Đây là địa bàn của tổ chức khủng bố, họ muốn giết anh thực sự quá dễ dàng.
50 Viên Thái Bách ôm lấy Chân Mạt, đưa tay vỗ nhẹ lưng cô để trấn an, xua đi nỗi sợ hãi cùng sự lo âu trong lòng cô.
“ Anh. . . Làm sao lại làm được thế này? “.