1 Mở đầuTrong miệng ngậm bánh đậu đỏ từ cửa hàng bánh ngọt đi ra, khóe mắt nhìn giấy hồng tường bên phải gần mặt đất của cửa hàng bánh ngọt,Phương Thu Trừng gương mặt tuấn tú trai gái khó phân biệt bị mê hoặc một lát.
2 Phương Thu Trừng cũng không biết, tình ái giữa nam nữ có thể kịch liệt như vậy,dọa người như vậy. Từ khi bọn họ bước vào phòng khách sạn, cửa còn chưa có đóng hoàn toàn, anh đã đem cô kéo vào trước ngực, nhiệt liệt hôn cô, vuốt ve toàn thân cô, tìm kiếm những chổ mẫn cảm nhất trên người cô, sau đó lại vô cùng trí tình dục khiêu khích trêu chọc,khiến cô phát ra một tiếng lại một tiếng, khó nhịn lại vui vẻ thở dốc.
3 Phương Thu Trừng không muốn tin, thật sự, cô thậm chí cho rằng tất cả mình chứng kiến trước mắt chỉ là một ác mộng, chỉ cần chiếc đồng hồ báo báo thức vang lên in ổi, như vậy sẽ kéo cô từ cảnh trong mơ vô cùng hoang đường tỉnh lại.
4 Thời tiết hôm nay rất đẹp, hơn nữa là ngày Phương Thu Trừng được nghỉ, quy định công ty cô là thay phiên nghỉ ngơi,cứ bốn ngày liền nghỉ một ngày, cho nên cô thật sự rất tích quy định của công ty.
5 Đột nhiên một giọng nam giống như một lưỡi dao sắc bén đâm phá khung cảnh vốn ái muội xung quanh bọn họ. Phương Thu Trừng có chút mê mang, rồi sau đó tầm mắt mới chậm rãi dừng trên người đàn ông lên tiếng quấy rầy bọn họ.
6 Sau đêm đó, Đỗ Y Phàm không có truy vấn Phương Thu Trừng nữa. Anh dựa vào điều kiện đã đáp ứng, không có để cho nhân viên trong công ty biết bọn họ đang kết giao,nên trong giờ làm việc, anh đối với cô không có đặc biệt nhiệt tình gì, cũng không đặc biệt ưu đãi, đều đối sử như những người khác.
7 Phương Thu Trừng như đứng đống lửa,ngồi đống than, "Da như thiêu rụi"nhìn nụ cười kia, nhưng người đàn ông vẫn khiến cô cảm thấy da đầu run lên. Tự lần trước chiến tranh lạnh cô làm nũng, Đỗ Y Phàm liền không dùng chiến tranh lạnh để diễn tả bất mãn của anh, anh đổi lại dùng cách khiến hai người vui thích thoả mãn nhất, chỉ là trong quá trình trừng phạt tra tấn cô bằng cách khó nhịn.
8 Bọn họ mang cô đến một ngôi biệt thự xa hoa,để cô dùng bữa xong, liền dẫn cô tiến vào thư phòng. Trong thư phòng tối mực, một người đàn ông trung niên to lớn ngồi ngay ngắn phiá sau bàn làm việc,khoảng khắc cô bắt đầu bước vào thư phòng này,ông ta luôn luôn đánh giá cô.
9 Phương Thu Trừng một mình ngồi trên ghế sofa lớn,đối diện cô chia nhau ngồi Mạc Giải Ngữ cùng với Dương Phượng Nhi vừa mới hoàn bản thiết kế. "Có chuyện gì à? Sao vội vàng kêu bọn em tụ họp lại?" Một bên đánh cái ngáp dài, Dương Phượng Nhi hơn phân nửa tinh thần kỳ thực đã đi đến cùng Chu công chơi cờ, bất quá bởi vì tình cảm bạn bè ở chung tốt lắm, cho nên cô nỗ lực chống đỡ.
10 Ngồi trên ghế da lớn màu đen, Phương Thu Trừng đánh giá người đàn ông khôi ngô trước mắt. Khuôn mặt này,trắng nõn mà không tỳ vết, nếu không phải giọng nói của hắn thì cô sẽ cho rằng hắn là"con gái".