1 Chương 1: Hai năm, quá hạn chờ đợi “Thần Xuyên, anh định đi nước ngoài bao lâu?” “Chỉ hai năm thôi, nhanh lắm, em thật sự không đi với anh sao?” “Không đi.
2 Chương 3: Thực sự bị bao dưỡng Ngày 5 tháng 4, là một ngày đặc biệt, tục xưng là tiết thanh minh. Theo truyền thống Trung Quốc thì đây là ngày tảo mộ, kị kết hôn.
3 Chương 4: Vợ chồng cùng trông nom việc nhà Theo như lời của Tiểu Bát mới rồi, Lê Nhược Lâm thật sự muốn giới thiệu nhân viên mới, lúc Tiểu Lộc vừa tới văn phòng của sếp, đã có vài nhân viên tổ ý tưởng và tổ trưởng mới đều ở đó rồi.
4 “Chồng?!” Thì ra là vợ chồng, Thẩm Thần Xuyên và Nguyễn Linh gần như đồng loạt thất thanh kinh hoảng kêu lên. “Hai người gọi tôi như thế, có vẻ như không thích hợp.
5 Chương 8: Tiểu Lộc tự chuốc họa Bên kia, Tiểu Lộc đã hoàn toàn nhập thần vào trạng thái ngựa không dừng vó* (Oki: *tiến tới không ngừng, ví với không ngừng tiến bộ).
6 “Hẳn là có thể, nói cho tôi biết cô đang ở phòng số mấy, rủi sao đang nói điện thoại nữa chừng thì cô bị giết chết, tôi cũng còn biết chỗ mà đến nhặt xác.
7 “Giả cái đầu ông đó, tôi chỗ nào giống cái nấm, ông bị bệnh thần kinh hả. ” Tiểu Lộc dùng cái khay gạt tay ông ta ra, đề phòng nhìn ông ta. . Không phải xui xẻo như vậy chứ, gặp phải tên đàn ông bỉ ổi thích mặc đồng phục sao? “Có chút phiền phức rồi, không ngờ là một người điên vũ lực.
8 “A…… Cậu ta gặp mẹ tôi cũng nói xinh đẹp, thấy Bò sữa không ngờ cũng nói xinh đẹp. ” Có nước lạnh thì nhất định phải tạt. Có một số người, vừa được tâng bốc chút đỉnh đã không đỡ nổi.
9 “Bà xã, mang cơm tới sao? Anh đói quá. ” Trong phòng, tiếng của Khưu Sinh vọng ra. Cũng giống như lần cùng anh ta nói chuyện qua điện thoại ở nhà hàng ăn Thái Lan, loại cảm giác tự nhiên này vô cùng thân thiết, khiến Tiểu Lộc hoài nghi là anh ta không phải gãy xương mà là đầu óc có vấn đề? “Không mang gì cả, về nhà mà ăn! Đều do tên chết bằm Húc Nghiêu gạt tôi.
10 Sự thật chứng minh, Tiểu Lộc đoán đúng, may mắn là còn chưa làm bẩn quần, lại may mắn nữa là trong bệnh viện có siêu thị. Vì để tránh rắc rối sau này, Tiểu Lộc mua thiệt nhiều ‘Sophie’, ôm một túi plastic thật to, cô cúi đầu, thong thả đi về hướng WC.
11 “Ăn nhiều một chút. ” Khưu Sinh hoàn toàn xem nhẹ lời của cô, tiếp tục gắp. “Hai người các ngươi có cần phải ân ái như vậy không hả, làm phiền suy nghĩ một chút cho nam nữ đồng nghiệp còn độc thân đang ngồi ở đây một chút được không, đừng có làm người ta ớn lạnh quá đi.
12 “Tôi…… Tôi chỉ là, tiện thể thì nói vậy, chỉ là tùy tiện ……” Đầu càng lúc càng cúi thấp, giọng nói cũng càng lúc càng nhẹ hẫng đi. Thật mất mặt mà, loại chuyện này mà còn muốn cô chủ động lên tiếng.
13 Chương 20 Có câu nói: Người đang dưới mái hiên, không thể không cúi đầu (Oki: nguyên văn: nhân tại ốc diêm hạ, bất đắc bất đê đầu – ý nói: bất đắc dĩ phải khuất phục hoàn cảnh.
14 “Đi bơi. ” Tiểu Lộc khẩn trương, tay không tự giác năm lấy chiếc chăn bên cạnh. “Với ai?” Thấy nàng trả lời lưu loát như vậy, Khưu Sinh gạt đi điểm này, xem ra trọng điểm không phải là đi đâu, mà là đi với ai.
15 “Vậy còn cô?” Khưu Sinh khó khăn lắm mới giữ vững nụ cười. “……. Nói thật sao?” Tiểu Lộc định hỏi thử, lòng nghẹn ngào, thật muốn tìm một người để giải bày.
16 Chương 24 Câu nói này của Tiểu Lộc, khiến Thẩm Thần Xuyên hoàn toàn sửng sốt, sau một lúc lâu, lắc đầu, cười bất đắc dĩ, “Em vẫn như xưa. ” “Ha ha…. ” Tiểu Lộc cũng cười theo, cười không mục đích, bởi cô cảm thấy lúc này, ngoại trừ cười ra thì không biết phải nói lại như thế nào, “Trọng điểm, nói vào trọng điểm đi.
17 Tiểu Lộc cứng người, âm u nghiêm đầu địa Khưu Sinh, loại thời điểm thế này, không có tâm trạng so đo với anh ta, cứ mặc cho anh ta đùa đi, không tin anh ta đùa mãi không chán! Sau khi rời khỏi phòng làm việc, Khưu Sinh dẫn cô đến thẳng nhà xưởng.
18 Chương 27 Trong căn phòng u ám, hai người cùng ngồi trên ghế sô pha, không khí căng thẳng. Cảnh ngồi im không nói trong căn phòng này cũng không phải lần đầu tiên, đương sự nào cũng cảm thấy quá quen rồi.
19 Cái phòng gọi là phòng an ninh trong khu thương mại to như vậy lại là một căn phòng nhỏ đơn sơ, bên trong chỉ có một cái ghế xếp, cộng thêm một cái lò viba có màu thật cỗ lỗ xỉ.
20 Chương 30 Tuy rằng Tiểu Lộc thanh minh cho Khưu Sinh trong suốt cả bữa cơm, nhưng chính cô là người rõ nhất, cô mới là người không nắm chắc được phần nào, bởi thế nên Tiểu Lộc không ngừng nhắc đi nhắc lại, để khiến bản thân mình phải thật sự tin tưởng.