21 Tiểu Lộc chặt chẽ dựa theo sự chỉ thị của vị lãnh đạo gia đình, tìm một tấm bảng, lấy bút viết tên dì lên. Bảy giờ tối, dì Paris xuất hiện đúng giờ tại cổng nhà ga, sau khi nhìn thấy tấm bảng của Tiểu Lộc, liền cười thật tươi, như thể vừa nhặt được mấy trăm vạn.
22 Cầu nguyện, cầu nguyện, Tiểu Lộc thành tâm cầu nguyện ngàn vạn lần Khưu Sinh đừng nghe ra ngụ ý của dì Paris. Cũng may, chúng thần linh như nghe được lời cô cầu nguyện, Khưu Sinh thật bình tĩnh, vẫn ở trong phòng tiếp tục tìm kiếm.
23 Sự tình không đơn giản như Tiểu Bát đã nói. Đã bốn ngày trôi qua, ngày nào Tiểu Lộc cũng nhất định phải làm một chuyện, đó là điện thoại cho Khưu Sinh, ngày nào cũng được đáp lại là: “Thật xin lỗi, thuê bao bạn đang gọi hiện đã tắt máy.
24 Thì ra, theo như lời Tô Phi, cách thức thu dọn tàn cuộc, chính là…. . …. không ngại giải thích. Tuy rằng nghe qua quả thật đúng là một biện pháp không có tí gì là có tính xây dựng, nhưng lại không nghĩ ra được biện pháp nào khác, Tiểu Lộc đành phải hao hơi tốn sức dùng lời lẽ cố gắng khiến dì tin rằng cô và Tô Phi chỉ là bạn bè.
25 “Tôi nói này bà già, bà quả là chân nhân bất lộ tướng nha, cái xô nước đó tạt thiệt đúng đẹp luôn, tạt thế mà không trúng mình một giọt. Hà, thiệt hả giận, tiếc là hai cái thứ đó chuồn nhanh quá, mắng thêm được hai câu nữa thì càng đã.
26 Loại quà sinh nhật này, rốt cuộc là xài như thế nào đây? Câu trả lời của Tiểu Bát chính là: “Mình nghĩ Khưu Sinh không ở nhà, cậu sẽ cô đơn, ai biết được anh ấy về bất thình lình đâu.
27 Thảm kịch là như thế mà diễn ra. Trên cơ bản, nhóm người áo đen đều chỉ là vật trang trí, lúc mẹ Lộc giận dữ gầm lên, đám người đó vẫn tiếp tục duy trì cách đứng thẳng tắp đầy sát khí.
28 Đêm thứ nhất tại ‘Trinh tiết cổ trấn’ thật náo nhiệt Nghe nói mẹ Lộc tìm đầu bếp của khách sạch nổi tiếng nhất trong trấn đến, tiệc cơ động bày khắp cả sân, phàm là có thể nói ra tên chủ nhà thì đều có thể vào góp vui.
29 “Em……. . đang ở nhà ba mẹ sao?” Đầu bên kia đang điện thoại im lặng một lúc, bỗng nhiên bay tới một câu. Tiểu Lộc mím môi, bừa bãi hừ một tiếng, “Ừ, ừ.
30 Cửa tiệm trước cổng trường là một tiệm cà phê trông rất ấm áp. Doanh thu cũng thấp, chủ tiệm là học trưởng của Thẩm Thần Xuyên, nhưng anh cũng xem đây chỉ là nghề phụ nên ít khi có mặt ở tiệm.
31 “Chồng cũ của tôi và vợ anh đang lén hẹn gặp nhau, cầm theo tư liệu lấy từ tôi. Không muốn đến đó xem sao? Ha, tôi nghĩ chỉ có Thẩm Thần Xuyên là thánh nhân, đúng thời điểm sẽ quân pháp bất vị thân, anh hùng cứu mỹ nhân; không ngờ anh lại càng thánh nhân hơn, cam tâm làm đạo cụ cho họ diễn màn gương vỡ lại lành.
32 Ngày đầu tiên Trình Tiểu Lộc gặp Khưu Sinh, anh ngậm thuốc lá, nheo mắt theo thói quen, vẻ mặt như đang chăm chú nghiên cứu ảnh chụp. Lấy sai tư liệu, đang ở phòng làm việc nghe giáo huấn, bởi thấy vì mình mà làm chậm trễ tiến độ, Tiểu Lộc khiêm nhường, từ đầu tới cuối đều cúi người.
33 Bên ngoài nhà hàng thật ồn ào, tiếng xe cộ qua lại dồn dập truyền đến. Ba người đứng dưới biển hiệu ‘Cấm Minh Địch’, yên tĩnh lạ thường, sau một hồi, rốt cuộc cũng có người không chịu được: “A! Sao lại là tên đáng chết này, vợ cậu đâu? Đến đây quấn lấy Tiểu Lộc làm gì? Tiều Lộc có thai cậu quan tâm làm gì, ai cần anh giả mù sa mưa làm bộ quan tâm.
34 Tác phẩm Khưu Sinh đoạt giải không chỉ là một tấm ảnh, mà là một loạt ảnh. Trong loạt ảnh đó là bóng dáng của hai cô gái, trong đêm, tại trấn cổ, đèn lồng đỏ bằng lụa nhung, hai người ngồi xổm bên bờ sông, trông có vẻ đang rất chăm chú thả hà đăng.
35 Lúc gần tối, xe cộ trên đường đều kẹt cứng. Bị nhốt trong dòng xe chen chúc, Khưu Sinh mất kiên nhẫn đập tay vào tay lái, bên tai còn truyền đến tiếng nức nở của Tiểu Lộc, loáng thoáng nghe được mấy câu giận dỗi còn sót lại chưa tiêu.
36 Trời buổi chiều thật là tốt, đúng là giờ cơm chiều, không khí tràn ngập hương vị thức ăn. Ở một góc nhỏ trong biệt thự, Tiểu Lộc phùng mang thở phì phì, ngồi ngay ngắn trên sô pha phòng khách.
37 Không khí hài hòa kết thúc sau bữa ăn, mẹ Khưu Sinh liền đẩy Khưu Sinh và Tiểu Lộc vào một phòng, bảo là họ phải tranh thủ thời gian trao đổi trước khi cưới, nhưng lại bỏ thêm một câu dặn dò: không được làm nhàu ra giường.
38 Mỗi tuần vào thứ hai, tư, sáu từ sáu giờ đến chín giờ, Tiểu Lộc phải học nghiệp vụ du lịch, từ lúc bị Khưu Sinh lôi về nhà, thì số ngày được tự do hoạt động của cô cũng không còn nhiều nữa, bị Tiểu Bát gọi là ‘thả gió’* (*: ng vn mình hay gọi là thả ga, hay thả cửa) Vì thế, đây là ngày đầu tiên được thả gió của Tiểu Lộc, cô không vội vã đến trường, đầu tiên là bớt chút thì giờ về nhà, đem một mèo một chó dẫn theo, đến trường thì gởi nhờ phòng bảo vệ, nghĩ tới nghĩ lui, Tiểu Lộc cảm thấy dù sao cũng không thể làm phiền hà Cố Húc Nghiêu.
39 Chương 51 Cứ như thế, chiến cuộc nảy ra, người nào đó nói chuyện mạnh miệng, thế là phải trả giá. Mời vừa rời khỏi văn phòng ba Khưu, Tiểu Lộc mới bắt đầu lo lắng vừa rồi vì xúc động nhất thời mà nói quá, không biết bước tiếp theo phải đi như thế nào thì đột nhiên nhận được điện thoại của Lê Nhược Lâm.
40 “Bà xã, chúng ta chọn nhẫn cưới lần nữa đi, cái kia đổi thành nhẫn đính hôn, lần này kiểu dáng do em chọn?” “Được. ” “Bà xã, khách sạn em quyết định. ” “Ừm.
Thể loại: Nữ Cường, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 50