1 Tôi thuộc cung Ma kết, sinh vào tháng một, mẹ tôi nói hôm đó trời mưa phùn, rét lạnh dưới 10 độ. Có lẽ là đứa sinh đầu năm trong lớp nên tôi trở thành trùm, thường hay được gọi là chị.
2 Gia đình Nhi không nghèo cũng không phải đại gia, nên ở trong căn hộ bình thường, hai tầng, cô ở tầng hai. Cả tầng hai là của cô ấy. Song, đối với việc tiêu tiền của cô thì rất mạnh tay một khi đã thích thứ gì.
3 Vì lớp 9 có kì thi học sinh giỏi nên hầu như chiều nào trường cũng có học sinh đi ôn. Lớp Nhi có 32 đứa thì 4 đứa thi địa, 2 đứa thi toán, 4 đứa thi sinh, 3 đứa thi lý, 2 đứa thi anh, 4 đứa thi sử, 4 đứa thi hóa.
4 Phòng Y tế à? Nó đứng trước cửa nhìn bảng hiệu, rồi khẽ khàng bước vào trong. Phòng y tế cũng có một chút liên quan đến anh. . .
"Đợt đấy, Nhi tập luyện để thi bóng rổ hội khỏe phù đồng, không may ngã nên bị xước xác hơi nặng ở đầu gối và tay.
5 Vừa bỏ được đôi giày vào tủ kính đi vào nhà, đã thấy ở trong nhà không khí nặng mùi căng thẳng. Mẹ nó ngồi soạn thảo văn bản trong buồng, ba nó ngồi xem ti vi ngoài phòng khách với bà nội.
6 8/1
Sáng nay em đi học, trời lại mưa, đường trơn lắm anh à. Hôm nay em mang ô màu tím, tím thủy chung. Cũng giống như ngày ấy, anh đi ô cùng bạn, em mang ô màu tím, hai người ở hai đầu đi ngược nhau.
7 Giờ thì nó đã là tâm điểm của lớp trong ngày hôm nay. Hưng mặt nhăn nhó, đậy nắp bút dạ chết kia nhét vô túi áo rồi bước lại phía Nhi. Cậu sờ vào vết mức, nhìn ngó một lúc.
8 Nhi thoáng nhấc lông mày, Nhìn con bạn mình.
- Thế thì sao?_ Cô thản nhiên nói.
- Ơ. . . lại còn hỏi _ Linh nhăn nhó nhìn xung quanh rồi nhìn nó_ Thì Yến phải xem yêu hay không yêu chứ?
- Kệ đi, chuyện gì đến rồi sẽ đến, mặc kệ nó đi_ Nó lắc đầu, xua tay đứng dậy.
9 Hôm nay không phải mùa đông, hôm nay là ngày tổng kết. Không phải tổng kết cấp 2, mà đã là tổng kết năm lớp 12 của Nhi. Gần cuối tháng 5 trời cao trong xanh, mây trắng lững lờ bay, đúng cái cảm giác ngày đẹp trời.
10 Câu chuyện trên mà nói là cuộc đời của tôi đã từng trải qua. Có điều sự việc tôi thực sự trải qua mới dừng lại tại mái trường cấp 2 thân mến. Vì thế có thể nói những điều tôi kể đều là có thật tới 90%.
11 "Sau bao ngày tôi cuối cùng cũng có cuộc sống mình mơ ước. Ở một mình, ăn một mình, mặc thứ mình muốn, mua những thứ mình cần, làm những việc mình thích,.
12 Giờ cao điểm, tiếng còi xe inh ỏi vang lên từ ngoài mặt đường vọng vào chỗ nó rất rõ. Nó cảm thấy sợ sệt khi những âm thanh ấy như càng lan lại chỗ mình.
13 "Xin lỗi vì hôm qua không gọi lại cho cậu"_ Uyển Nhi nhắn.
"Cậu ko sao chứ?"_ Tuyết Tuyết.
"Mình ổn, chỉ bị va chạm chút thôi"_ Uyển Nhi
"Ơn trời, vậy hẹn gặp cậu trên lớp.
14 Thời gian cứ thế xuôi dòng, chẳng vì ai mà dừng lại, chẳng vì ai chảy ngược lại.
Uyển Nhi, Tuyết Tuyết và Dương Minh Phong - ba người sinh viên năm nhất tiếp tục cuộc sống của mình.
15 "Sinh nhật vui vẻ! Harry. "
Chàng trai lúc này cũng không thấy gì là bất ngờ nữa. Chỉ là cứ nhìn mãi như thế, như nhìn xuyên về quá khứ. . .
"6 năm rồi, nét chữ còn thay đổi sao vẫn nhớ đến anh?"
.
16 Khoảng hơn 5h chiều nó cùng bố mẹ và anh trai trở về nhà. Nó cũng chẳng mệt mỏi gì nhiều, ăn cơm tắm rửa xong liền nằm lì trên giường nghịch máy tính.
17 "Em không biết khả năng kiên trì của mình tới đâu nên em nghĩ mình nên thử viết hết quyển sổ này. Ngay từ khi nhìn thấy nó em đã liên tưởng tới quyển sổ mà anh viết cho em, nhưng mà em đã làm hỏng nó rồi, hỏng mãi mãi.
18 Sáng sớm tinh mơ khi căn phòng đã sáng lên từ cái bầu trời cao vời vợi ngoài kia, mẹ nó bước vào phòng. Thấy mấy túi để đấy, rồi thấy đứa con đang nằm trên giường cuộn tròn người ngủ ngon lành.
19 Nó hững hờ nhìn theo. . .
- Không nhận ra anh à? _ Chàng trai kia ăn mặc giản dị, đi lại chỗ nó.
Tiện tay véo má nó một cái. Lúc này nó mới sực tỉnh.
20 Đám bạn học của nó thoáng nhìn nhau hiểu vấn đề liền bật cười.
- Chị không sao chứ?_ Một đứa trẻ lên tiếng hỏi han nó.
-. . . _ Nó lắc đầu, đã đứng thẳng dậy.