1 Editor: Trà Đá.
Chỉ còn năm phút nữa là bắt đầu môn thi tiếng Anh, thì ở trường thi xảy ra đánh nhau, tin tức này nhanh chóng truyền ra khắp toàn trường.
2 Editor: Trà Đá.
Nghe được từ “Đứng nhất”, Lục Trì giương mắt nhìn thoáng qua.
Một cô gái mặc đồng phục có vẻ rộng thùng thình ở đối diện, hơi thoải mái, nhưng vẫn không thể che đi được cái eo nhỏ chưa đầy nắm tay.
3 Editor: Trà Đá.
Lục Trì vừa mới đến phòng học, chuông vào lớp còn chưa reo, giám thị còn chưa tới. Thì một đám nam sinh không nhịn được xông tới.
“Chao ôi, cảm giác được Đường Nhân thích như thế nào? Có thể được chị đại nhớ đến, nếu cậu mà thắng cả bóng rổ nữa thì có chuyện để coi rồi.
4 Editor: Trà Đá.
Nắm tay……. Lục Trì để ý đến chi tiết đó.
Anh căng thẳng hít sâu một hơi, quyết định không để ý tới nữa.
Chờ đến khi Lục Trì đi mất, cuối cùng Đường Nhân không nhịn được cười to, tiếng cười nhẹ nhàng khoan khoái khiến hai nam sinh đứng trong nhà vệ sinh nam không dám ra ngoài.
5 Trên sân khấu trước sân thể dục, thầy phụ trách tùy ý nói vài lời.
Ánh mắt Đường Nhân vẫn đang dán chặt vào người bên cạnh.
“…. Mời em Lục Trì lên phát biểu, mọi người cho một tràng pháo tay!”
Nhờ câu nói kia mà Đường Nhân choàng tỉnh, cô lập tức vỗ tay.
6 Editor: Trà Đá.
Khóe miệng Đường Nhân khẽ giật giật, sắc mặt không đổi, lại mở miệng một lần nữa: “Nếu thầy dạy môn vật lý thì càng tốt, em ở lại đây nghe giảng một chút.
7 Editor: Trà Đá
Chờ Đường Nhân đi rồi, Lộc Dã không thể chờ được nữa chạy đến bên cạnh Lục Trì: “Người anh em à. ”
“Hả?”
“Người anh em không biết rõ con người Đường Nhân rồi, bình thường cũng không đặc biệt thích thứ gì hết, vậy mà anh thấy cậu ấy thích người anh em nhất đấy.
8 Một người ở trong, một người ở ngoài. Một cao một thấp, hài hòa ngoài ý muốn.
Cho đến khi đi được một khoảng cách nhất định, rốt cuộc Triệu Như Băng vẫn không nhịn được quay đầu lại xem, còn có thể thấy khuôn mặt cong cong của Đường Nhân trên cửa kính.
9 Ở bên kia lớp học.
Lộc Dã và Vương Suất nháy mắt với nhau, buổi sáng rõ ràng mới nghe chính miệng Lục Trì nói là buổi chiều cần dùng đến, sao kết quả lại biến thành là cho người khác mượn.
10 Lớp 14, thầy giáo toán học đang tận dụng giờ tự học buổi tối để giảng giải bài thi.
Đường Nhân hắt hơi một cái.
Tô Khả Tây không ngẩng đầu lên, nói: “Ai nhớ cậu vậy.
11 Ngôi sao nho nhỏ giống như viên kẹo.
Lục Trì bóp bóp.
Góc cạnh đâm vào tay.
“A, ai cho cậu ngôi sao năm cánh này vậy?” Đường Minh ngạc nhiên hỏi.
12 Bây giờ muốn biết cả Weibo luôn sao?
Đường Minh líu lưỡi. Anh ta cảm thấy Đường Nhân rất lợi hại, rồi nhớ lại người bạn ngồi cùng bàn nhắc đến người họ Đường thích nói chuyện là ám chỉ Đường Nhân sao?
Đường Nhân thu chân lại, nghiêng nghiêng người về phía anh: “Có cho hay không?”
Vừa rồi Lục Trì có biểu cảm ngơ ngác thật sự rất đáng yêu, thật muốn ôm anh vào lòng mà cưng nựng, đáng tiếc là không thể manh động được.
13 Nhà Lục Trì là một tòa biệt thự, cách trường tư nhân Gia Thủy khá xa.
“Mẹ. ” Lục Trì đứng ở trước cửa nhà, do dự kêu một tiếng.
Trong nhà không bật đèn, toàn bộ rèm cửa đã bị kéo lại hết, cực kỳ tối, không khí có chút áp bức, giống như nhà giam vậy.
14 Đi chưa được mấy bước, Lục Vũ dùng lực hất tay Lục Trì ra, thong thả ung dung châm một điếu thuốc, hút một ngụm khói rồi nhả khói thẳng vào mặt Lục Trì, khiến anh ho sặc sụa.
15 Trên đường về, Tô Khả Tây nhắn tin cho Đường Nhân: Ha ha ha Lục Vũ đưa tớ về nhà.
Màn hình điện thoại trong nháy mắt bị bao trùm bởi những hình mặt cười nhăn răng, mỗi tin nhắn của Tô Khả Tây không giống bình thường.
16 Đường Nhân không thúc giục anh, ngược lại Lục Trì không biết phải trả lời như thế nào.
Đúng lúc này, bên kia điện thoại vang lên tiếng thủy tinh rớt vỡ.
17 Lúc Đường Nhân quay lại phòng học bắt đầu giờ tự học là đã hơn sáu giờ tối rồi.
Tô Khả Tây khoan thai chậm rãi bước tới, đuôi lông mày mang theo ý vui vẻ.
18 Editor: Trà Đá.
Ngón tay mảnh mai thon dài, xương ngón tay rõ ràng, hiện ra một cách nhợt nhạt.
Dường như đó là tác phẩm nghệ thuật hoàn mỹ do thượng đế tạo ra.
19 Editor: Trà Đá.
Nhìn thấy bộ dạng này của anh, Đường Nhân lập tức bật cười.
Bởi vì giờ tự học hôm nay được kết thúc sớm, cho nên có rất nhiều học sinh đã rời đi, mặc dù trong lớp tự nhiên còn lại vài học sinh, nhưng bọn họ ngồi phía bàn trên nên cũng không để ý tình hình dưới này.
20 Còn vài ngày nữa là đến kỳ thi giữa kỳ.
Chuyện thành tích còn chưa xong, đến tiết tự học cuối của buổi tối, chủ nhiệm lớp Lâm Nhữ còn thông báo về đại hội thể thể dục thể thao mùa thu.