1 Đêm, tinh quang óng ánh, ánh trăng mê ngườiTiêu Mộng Mộng tắm xong, dựa người trên giường xem tạp chí. Bỗng nhiên, cửa sổ có tiếng động, Giang Dập Huân một thân bạch y, như cười mà không phải cười, như trong không trung dạo bước từ ngoài cửa sổ dễ dàng đi vào.
2 “ Yêu là không cần lý do, dù cho bạn có tầm thường vô vị, nhưng bạn lại là độc nhất vô nhị của tôi!”Chuông điện thoại êm tai làm cho Tiêu Mộng Mộng từ trong mơ tỉnh dậy, cô từ trên giường “ nhảy” vọt xuống, mắt trợn trừng mà vẫn còn mơ màng, nhìn chung quang-----căn phòng trống, rồi sau đó lại thấy tất cả đều là áp-phích của Giang Dập Huân.
3 Khi Minh Thiếu Hạo xuất hiện, dọa chết tôi mà!Sau khi KING giải tán, năm thành viên cùng lúc không thấy tăm hơi, dường như chưa từng xuất hiện, cô khi đo rất buồn vì không tìm được Giang Dập Huân, mặc nhiên gặp được Minh Thiếu Hạo.
4 “A?” Tiêu Mộng Mộng chớp chớp mắt, “ Cậu làm sao biết mình ban A năm nhất?”“ Trên giấy thông báo tuyển chọn có a” Minh Thiếu Vũ nhìn cô, “ mặt sau của giấy thông báo có ghi tên ba học sinh mới, cậu thứ nhất, mình thứ hai, cậu không xem sao?”Tiêu Mộng Mộng xấu hổ.
5 Tiêu Mộng Mộng rất vô tộiCô cảm giác không tồn tại sao?Đơn giản như vậy đã bị khinh thường. Cô cũng là một đại mỹ nữ chứ bộ?Ách. . . . . . Với điều kiện là nếu cô không ăn mặc tầm thường như thế này.
6 Học viện Tinh Hải là học viện quý tộc quan trọng trong nước, học sinh ở đây đều vô cùng giàu có, xe đến trường đều là ô tô cao cấp, chỉ có Tiêu Mộng Mộng một mình đi xe điện đến trường, từ mặt này, Minh Thiếu Vũ cho rằng mặt tài chính của Tiêu Mộng Mộng rất thiếu kém.
7 “ Đúng rồi!” Tiêu Mộng Mộng nghĩ đến một chuyện, quay người chạy ra ngoài, “ Vũ, cậu đợi mình chút, mình ra ngoài một lát”Tiêu Mộng Mộng vừa chạy ra ngoài biệt thự, chạy rất nhanh, đầu va vào một vòng ngực rắn chắc, mũi của cô đau như bị gãy đôi, gập người che cái mũi, nước mắt chảy ra.
8 “ Xin lỗi!” Tiêu Mộng Mộng lập tức mở miệng xin lỗi, con ngươi long lanh như con nai nhỏ vô cùng đáng thương nhìn Dương Tuyết Không. Nhận sai thái độ rất thành thật, như vậy có phải vẫn còn cơ hội sống sót?Khóe mắt Dương Tuyết Không chau lại, cảm nhận được ánh mắt cảnh cáo của Minh Thiếu Vũ, “ Là tôi phải xin lỗi, tôi không nên va vào, làm đau mũi cô”“ Ách?” Tiêu Mộng Mộng lại lần nữa mơ hồĐây đây đây.
9 “. . . . . . . . . . ” Tiêu Mộng Mộng lần nữa mơ hồAnh chắc chắn là muốn thuê cô làm trợ lý của bọn họ chứ?“ Nghĩ không ra?” Minh Thiếu Vũ mỉm cười, “ Không sao, vậy bọn mình sẽ bưng những món ăn nổi tiếng ở đây mang ra cho cậu, cậu xem cậu thích ăn cái gì.
10 “ A. . . . . . . . a! A?” Tiêu Mộng Mộng a lên mấy tiếng mới phản ứng, nháy mắt nổi cáu “ Anh thì có”Đừng cho rằng anh là thần tượng của mình mà có thể sỉ nhục cô, cô nhưng rất tự trọng nha!“ Không phải là phục vụ, sao lại tự tiện đi vào?” Anh nhếch mày, giọng nói mê hoặc“ Tôi tôi tôi.
11 Trước đây làm sao cô không có cảm thấy, Giang Dập Huân có một loại cảm giác làm cô cảm thấy rất quen thuộc chứ?Còn làm cho cô cảm thấy cảm giác vừa quen thuộc vừa bất an!Tiêu Mộng Mộng thích Giang Dập Huân rất lâu rất lâu rồi, nhưng, khi Giang Dập Huân bằng xương bằng thịt đứng trước mặt cô, cô cảm thấy nam thần ( thần tượng nam) trong tim cô tan vỡ.
12 “ Nói thật” Con ngươi rõ ràng đen tối của anh, nháy mắt biến thành đôi mắt sắc bén của chim ưng, sâu không đáy, dường như tùy lúc trở thành con dã thú mất khống chế.
13 Cô thu dọn hết tất cả áp-phích, CD, tạp chí, báo ngày trước toàn bộ vứt ra ngoài, mỗi trang lấy kéo cắt tan tành, sau đó tức giận ném vào trong thùng rác.
14 Không ngờ, mấy ngày trước, KING lại đi trang trí căn phòng trống đó, bày trí giống như một gian phòng công chúa hoa lệ, làm các cô âm thầm mơ tưởng, đi tới đi lui, có phải KING đột nhiên thay đổi chủ ý, muốn họ dọn vào sống?Suy cho cùng trong học viện, có thể cùng bọn họ nói chuyện chỉ có hai người các cô mà thôi.
15 Sau khi hai người Thu Hải Đường đi, Tiêu Mộng Mộng tắm xong, nhảy lên giường bật nhạc rồi làm bài tập, sau khi làm xong bài tập, cô ngồi chơi game một lát, không biết khi nào mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi.
16 Anh tin Tiêu Mộng Mộng sẽ không trộm đồ của Tuyết Không, nên hai người con gái đó là mấu chốt. “ Bọn họ một người tên Thu Hải Đường, còn người kia hình như tên.
17 Cô luôn đơn giản, tâm tư đơn khuần vô khuyết, do yêu mến dành cho Giang Dập Huân, đầu óc nhất thời có vấn đề mới đồng ý vào đây sống, cô chưa từng nghĩ đến những phiền phức sẽ xảy ra, cố nhiên bị người ta coi là kẻ trộm, cô không có cách nào chấp nhận sự sỉ nhục này, chỉ cần cô còn ở đây, những phiền phức như thế, sau này khẳng định vẫn sẽ có, nên cô chỉ có thể chuyển đi.
18 “ Va vào mũi đau rồi?” Giang Dập Huân cúi xuống, bỏ tay cô ra, giúp xoa cái mũi đau của côĐộ cong cái mũi của cô rất hoàn mỹ, lúc nãy bị va có chút hồng , vành mắt cũng hồng lên, nước mặt chập chờn, bộ dáng đáng thương này trông giống con thỏ nhỏ rất đáng yêu, làm cho người ta thương yêu, ánh mắt Giang Dập Huân nhìn cô càng ngày càng ôn nhu.
19 Nhìn cánh cứa phía trước nhanh chóng đóng lại, Tiêu Mộng Mộng lần thứ N mơ hồ. OMG!Trên thế giới này còn có những thứ nằm ngoài khả năng suy đoán của cô!Giang Dập Huân dẫn Tiêu Mộng Mộng đang trong trạng thái ngơ ngẩn quay về phòng của cô, ném ba lô của cô lên giường.
20 “. . . . . . . . . . ” Việc vô liêm sỉ như thế này, anh ta làm sao có thể nói nhữ lẽ đương nhiên?Tiêu Mộng Mộng hoài nghi da mặt của Giang Dập Huân rốt cuộc là dày đến cỡ nào, lại có một nhận thức mới mẻ như thế!“ Tôi nhớ là.
Thể loại: Nữ Cường, Ngôn Tình, Dị Giới, Trọng Sinh
Số chương: 26
Thể loại: Ngôn Tình, Nữ Phụ, Xuyên Không
Số chương: 19