1 Lại là một ngày mới, lại là một buổi sáng sớm có ánh nắng rực rỡ, lại là tiếng mắng mỏ gay gắt của mẹ. Hạ Vũ Mạt 18 tuổi, tâm tình vẫn giống như trước, cô bình tĩnh rời giường, bình tĩnh gấp chăn gọn gàng đặt trên chiếc giường đơn của mình.
2 Mặc áo da không phải vì muốn làm người ta hoa mắt, càng không phải vì theo trào lưu, mà vì anh sợ lạnh. Thật ra Phàn Dực Á là một người vô cùng đơn giản, rất nam tính, có chuyện gì cũng không để ở trong lòng, thích lớn tiếng gào ra, đương nhiên, hành động đặc biệt như thế ở trong mắt “người khác” lại thành “ngây thơ”.
3 Hạ Vũ Mạt chán ghét Phàn Dực Á. Loại chán ghét này giống như khi bạn đói khát vô cùng, mở ra một nồi cơm lại phát hiện trên cơm dính đầy phân chuột. Làm người ta vô cùng mất hứng.
4 Bữa cơm này thanh toán hết gần bốn vạn tệ, hai cô gái khen ngon, dáng vẻ hết sức thản nhiên, chỉ có Ngôn Thần Minh là trợn mắt cứng lưỡi, bàn tay vừa sờ đến ví da liền sững sờ.
5 Đi bộ rất lâu, lâu đến mức cả hai đùi đều mỏi nhừ cô mới tìm được trạm xe bus. Tất cả mọi chuyện tối nay cô chỉ có thể nhận là mình xui xẻo. Vừa về đến nhà, cô liền ngây ngẩn.
6 Chỉ trong vòng một ngày, bà chủ Tang của câu lạc bộ Florida đã tìm được người mua cô. Nghe nói đó là một vị nhị thế tổ có rất nhiều tiền. Cô cảm thấy thật tức cười, có phải cô nên cảm tạ thượng đế không, ít nhất thì đã an bài một người đàn ông trẻ tuổi đến phá thân của cô?“Đây là hợp đồng, cô ký tên vào đây.
7 “Xử…nữ?” Phàn Dực Á giận dữ hét lên. “A Á, ngày mai anh em chúng tôi ăn bào ngư hay ăn cháo toàn bộ đều phụ thuộc vào đêm nay của cậu!” Có người thản nhiên vỗ vai A Á.
8 Không cần tốn nhiều sức, Phàn Dực Á dễ dàng mở cửa phòng tắm. Lúc đi vào cô gái này rất vội vàng, hoàn toàn không nhớ rõ phải khóa cửa. Vòi hoa sen vẫn phun nước, hơi nước ấm tỏa ra khắp phòng tắm, bồn tắm lớn đã đầy nước, gần như sắp tràn ra.
9 Cô mặc áo lông chồn thật đẹp, có vẻ cao quý mà không ngạo mạn. Phàn Dực Á phát hiện tim mình đang đập dồn dập, liền vỗ nhẹ. Nhất là khi vô ý nhìn thấy đôi môi cô bị mình cắn đến sưng đỏ.
10 Sau khi về đến nhà, Phàn Dực Á cảm thấy có cái gì đó không bình thường. Đi một vòng quanh nhà, anh chấn động, cái cây do đích thân mẹ của anh trai trồng đã bị chặt, chỉ còn lại một cái gốc thấp bé.
11 Cô đang phát bài tập cho từng học sinh, ánh mắt nóng rực sau lưng giống như sắp đốt lên lưng cô một cái lỗ. Phàn Dực Á nhận ra cô?Không thể nào… Không phải tất cả nữ sinh trong lớp anh ta chỉ biết mỗi Triệu Nhã Nhi sao?!“Này, cô kia!” Anh kêu to.
12 Trong nhà hàng Mc Donald. Một chàng trai nhíu mày, vẻ mặt không kiên nhẫn chiếm vị trí bên cửa sổ, nghe nói đây là vị trí đẹp nhất nhà hàng. “Hạ Vũ Mạt! Hạ Vũ Mạt! Hạ Vũ Mạt!” Phàn Dực Á hung ác quát lên.
13 Tác giả: Đản Đản 1113Edit: MộcTrong một góc của quán cà phê xa hoa, một chàng trai tuấn tú đang tức giận, nằm tựa người lên ghế, hai chân gác lên một chiếc ghế sang trọng khác, khóe môi khẽ nhếch lên, hai tay gối sau đầu, mắt khép hờ, không hề câu nệ giống như động vật hoang dã đang buông bỏ tất cả đề phòng.
14 Edit: MộcSau khi thi cuối kỳ là nghỉ đông, trong thời gian nghỉ đông ngắn ngủi ấy, rất nhiều lần Phàn Dực Á ngủ lại trên giường đơn của cô, cho dù không ngủ đêm, anh cũng có thói quen tắm rửa trong căn phòng tắm nhỏ xíu đó rồi mới về nhà.
15 Edit: MộcNửa đêm, nhạc chuông di động của anh kêu ầm ĩ. Phàn Dực Á nhảy dựng lên, vội vàng ấn nút nghe máy. “Nói!” Giọng nói của anh cho dù đã cố nhỏ đi nhưng người khác cũng có thể dễ dàng nhận ra anh đang nóng nảy, biết được anh rất tức giận.
16 Edit: MộcKhi anh đi đến nơi, chỉ còn kịp cầm bàn tay lạnh như băng đã buông thõng của anh trai. “Có phải mày giật dây anh trai mày không?!” Cha tức giận lấy gậy đánh lên lưng anh, ác độc phát tiết, “Anh mày từ nhỏ đã nghe lời! Nhất định là mày! Nhất định là mày! Cuộc gọi cuối cùng của nó là gọi ày!”“Dừng tay! Không được đánh bảo bối của tôi! Hoàn Vũ không nghe lời, vì một cô gái mà mất mạng là chuyện của nó, vì sao lại đẩy lên đầu bảo bối của tôi chứ?!” Mẹ ôm lấy anh, lấy toàn thân che chở cho anh.
17 Tác giả: Đản Đản 1113Edit: MộcSau chuyện kia, chứng minh thư, hộ khẩu, hộ chiếu, chi phiếu, tất cả của anh đều bị thu lại. Anh bị nhốt trong nhà. Ngay cả tang lễ của anh trai cũng không được phép tham gia.
18 Edit: MộcĐeo túi xách, hết buổi học, cô định đến Mc Donald làm thêm. Phàn Dực Á biến mất, cuộc sống của cô lại trở về như cũ. Bọn họ là kẻ có tiền, trong suy nghĩ của bọn họ, cô cùng lắm cũng chỉ là một con búp bê barbie để tiêu khiển.
19 Edit: MộcCô và anh chính thức ở chung. Phàn Dực Á rất lười biếng, sẽ không chịu làm việc nhà. Trong nhà không có máy giặt nên quần áo, quần lót, tất, toàn bộ đồ của anh đều do cô giặt tay.
20 Edit: MộcCô đón sinh nhật 18 tuổi của mình với tâm trạng vô cùng tồi tệ. Cô còn đang tìm trường học. Lần lượt từng nơi một, nơi nào cũng bị từ chối. Mãi đến khi một vị lãnh đạo trường học tốt bụng nói cho cô, “Cô gái, em đừng tìm nữa, cho dù em tìm 10 năm thì cũng không có trường học nào trong nước chịu nhận em đâu.