1 Một toà biệt thự trắng nguy nga được bảo vệ nghiêm ngặt với những vệ sĩ chuyên nghiệp. Nơi người ngoài không thể tới gần vì có hệ thống an ninh tiên tiến nhất thế giới.
2 Tại căn hẻm nhỏ một cô gái có gương mặt thanh tú trắng nõn,đôi mắt lạnh lùng nhìn bọn côn đồ trước mặt. Một tên trong số đó bước đến gần cô cười dâm tà nói:-Cô gái nhỏ đi đâu đấy ở lại chơi với tụi anh đi cưng!!Bọn đằng sau nghe vậy cười khoái chí vì chúng nghĩ đã vớ được một con mồi ngon.
3 Trong Toà nhà lớn 100 tầng. Tại phòng làm việc của tổng giám đốc tập đoàn Hàn Thị có hai chàng trai đang cười như không cười nhìn nam tử trước mặt:-"Anh trai công việc bên Mĩ xong rồi hay sao?? mà anh có thời gian về Trung quốc thăm tụi em"!Người vừa cất giọng ảo não là Hàn Gia Huy được mệnh danh Hoàng Vương Tử ông trùm của giới bất động sản và thị trường chứng khoán có thế lực lớn nhất Châu Á.
4 Đôi mắt từ từ hé mở,cô nhìn thấy gương mặt phóng to của người trước mặt. Anh ta có gương mặt thật đẹp,sóng mũi ôi mềm mỏng nhưng đôi mắt đen sắc bén như chim ưng pha lẫn sự lạnh lùng.
5 Buổi chiều cô trở về khu nhà trọ,cô ngạc nhiên khi thấy đồ đạc của mình ở ngoài cửa phòng. Bà chủ nhà thấy cô về liền gọi:-"Bảo Ngọc. . cô về rồi à!!Cô lên tiếng:- Dạ!!" Bác sao??đồ đạc của cháu lại ở bên ngoài.
6 Xe dừng lại trước biệt thự chính Hàn gia. Cánh cổng sắt tự động mở ra,chiếc xe đen tiến vào trong biệt thự. . Vệ sĩ che dù mở cửa xe cung kính nói:-Mời ngài xuống xe.
7 Hàn Phong đang ngủ nghe tiếng hét của cô thì vội ngồi dậy. Anh thấy con mèo nhỏ đang ngồi trên giường mang gương mặt tức giận với anh. . Anh cười nhìn cô:Mèo nhỏ, cô nhìn ân nhân cứu mạng mình như kẻ thù vậy sao?? Giọng điệu nói của anh mang phần tà mị, trêu đùa.
8 Tắm xong, cô bước xuống lầu thì thấy một ông lão đã già, gương mặt hiền hoà mang vẻ phúc hậu nở nụ cười với cô nói-Chào buổi sáng tiểu thư. Tôi là quản gia ở đây.
9 Buổi sáng, sau khi Hàn phong đi ra khỏi nhà. Ăn sáng xong cô đứng dậy đi tham quan xung quanh căn biệt thự. Ngắm nhìn quang cảnh xung quanh biệt thự cô gật đầu khen ngợi:-".
10 Trầm ngâm một lúc, nhìn cô gái nhỏ đang ở phía xa anh cất giọng:-"anh sẽ đến chỗ tụi em". . anh quay người thì gặp lão quản gia đang bưng ly nước cam trên tay cung kính nói:-Thiếu chủ!!nước cam đây ạ"!Anh lạnh lùng nói:-Tôi có việc phải làm gấp, ông mang nước cam cho cô ấy uống đi".
11 Chiều tối, khi anh về tới nhà lão quản gia đứng đợi anh chào rồi thở dài nói:-Thiếu chủ, từ lúc ngài đi tới giờ tiểu thư cứ buồn thiu, ngồi xem tivi mà lâu lâu lại nhìn ra ngoài hình như cô ấy nhớ ngài"!!Nghe quản gia nói vậy, anh phất tay ra hiệu ông lui xuống.
12 Năm chiếc xe đen dừng lại trước một bãi đất bỏ hoang. Khuất sau hàng cây cỏ lau là một nhà kho cũ. . Hai vệ sĩ nhanh chân xuống xe mở cửa cúi đầu nói:-Mời"!Thiếu chủ.
13 Bảo Ngọc bị hai tên bặm trợn giữ lại. . bọn chúng cất giọng:-con nhãi ranh. . mày tính chạy à"!không biết phải làm sao để trốn thoát cô vội ngẩng đầu cười nói:-Hai vị đại ca.
14 Bảo Ngọc bị thương viên đạn còn lại đã bắn trúng vào lưng. . cô ngã xuống. . Hàn Phong vội đỡ ôm cô vào lòng giọng điệu đầy lo lắng:-Mèo nhỏ. . cô có sao không??tại sao lại cứu tôi??Cố gắng nhịn đau cô cất giọng yếu ớt:-Tôi.
15 Vào đến cửa chính biệt thự Hàn Gia. . Hàn Phong bế Bảo Ngọc trên tay người dính đầy máu, gương mặt vẫn lạnh lùng nhưng ánh mắt tràn ngập sự lo lắng. .
16 Trời đã sáng, ánh nắng mặt trời vàng óng chiếu rọi khắp trong căn biệt thự Hàn Gia. . giống như một thiên đường màu trắng tuyệt đẹp. Trên những cánh cây cao xung quanh biệt thự, những chú chim non ríu ra ríu rít hót không ngừng.
17 Ngày thứ hai, Bảo Ngọc vẫn chưa tỉnh. . Anh tiến lại gần cô giọng điệu không lạnh lẽo mà mang theo một tia ấm áp. . . -Mèo nhỏ lười biếng, em còn không mau tỉnh lại tôi sẽ bán em đi đấy.
18 Bảo ngọc nhìn thấy bộ dạng lôi thôi của anh thì kinh ngạc có cảm giác rung động và đau lòng nói:-Tôi không sao. . "!Hàn phong có phải trong khi tôi ngủ mê man anh rất lo lắng không??Anh gật đầu giọng nói có phần tức giận mắng:-đúng"!! mà sao em ngốc vậy đỡ đạn cho tôi để rồi bị thương em có biết suy nghĩ hay không??Bảo ngọc cúi xuống rơi nước mắt ủy khuất nhẹ nói:- từ nhỏ tôi đã một mình không có người thân, không bạn bè.
19 Một lúc sau bảo ngọc bị hôn đến ngạt thở vội đánh mạnh vào ngực hàn phong kháng nghị. . Biết mèo nhỏ không chịu được nữa, anh lưu luyến rời đôi môi ngon tuyệt đó.
20 Mở cửa phòng ông quản gia bưng một hộp y tế để gần đầu giường. . Hàn phong bước vô kêu lão quản gia đi xuống. . Anh đi đến bên Bảo Ngọc nhẹ nhàng nói:-mèo nhỏ tới giờ phải thay thuốc vết thương rồi"!bảo ngọc ngạc nhiên tròn xoe mắt nói:-bác sĩ đâu"?? Không phải anh định thay thuốc cho em chứ??-phải không có bác sĩ "!hừ em đừng mơ tưởng cho người khác đụng vào em"!Hàn phong hừ lạnh.