1 ĐÊM TÌNH KHÔNG NGỦĐêm chưa ngủÁnh đèn rạng rỡSự cám dỗ triền miênChỉ có thể say không thể ngủ. Khi Hạng Mĩ Cảnh bị đánh thức bởi cuộc điện thoại của Ngụy Khiết còn chưa đến sáu giờ sáng.
2 Phương Tuân Kiệm nói với giọng trầm trồ: “Spa của Hạ Việt là tốt nhất thành phố, đặt trước ba ngày còn không có phòng đấy”. Ngô Mạn Ni thích nhất là tận hưởng những thứ này, thấy Phương Tuân Kiệm nói giúp cho Hạng Mĩ Cảnh, cuối cùng cũng thu lại tính khí của nữ vương, chỉ vào hai va li bằng da bò màu hồng sau mình ra hiệu cho Hạng Mĩ Cảnh chuyển lên xe, sau đó cất bước cùng Phương Tuấn Kiệm ra ngoài.
3 Bộ vest của Dung Trí Dật được gửi tới khách sạn trước cả khi anh ta đến. Hạng Mĩ Cảnh trách mình không sớm đoán ra, với một người mười ngày thì bảy ngày vui chơi thâu đêm suốt sáng ở bên ngoài như Dung Trí Dật, sao có thể không có sự chuẩn bị chứ? Chưa bàn tới chuyện sơn trang Dung Liên sẽ có người chuẩn bị ổn thỏa tất cả, mà cho dù nhất thời nảy hứng muốn có thứ gì đó, chỉ cần gọi một cuộc điện thoại, thì đám nhân viên bán hàng với con mắt cú vọ trên đường Nam Kinh Tây cũng sẽ đưa hàng tới tận cửa với tốc độ tên lửa.
4 Trước mặt Phương Tuân Kiệm, Dung Trí Dật không tiếc lời khen ngợi Phan Tuyết, Hạng Mĩ Cảnh đứng bên cạnh nghe anh ta thốt ra những lời ca ngợi đẹp đẽ, bất giác nhớ tới những đánh giá vừa rồi của anh ta về thân thể Phan Tuyết.
5 Chuyện Chương Du gặp cô làm thuyết khách, Hạng Mỹ Cảnh không định nói với Phương Tuân Kiệm. Một là cô không muốn nhảy việc, hai là cô biết trong lòng Phương Tuân Kiệm không thích Phương Tử Du, cô không muốn mình chạy tới trước họng súng của anh.
6 Rõ ràng Dung Ngọc Lan cũng không định nói cho cô biết nguyên do, chỉ hỏi:- Victor nhờ chị chọn giúp, có thích không?. Cô hiểu món quà này tất phải nhận, gật đầu đáp: - Rất thích.
7 Hạng Mĩ Cảnh cười khẽ, nhướng mày nhìn Âu Na: "Cậu không cần bôi nhọ hình tượng anh ấy như thế, thực ra mình không còn nhớ anh trông như thế nao rồi. "Kí ức vế Cao Triển trong lòng Hạng Mĩ Cảnh thật sự rất mơ hồ.
8 Hôm sau , Âu Na khi nhìn qua bản danh sách , hiểu ra ý đồ của Dung Ngọc Lan không kìm được mà phải lên tiếng nhắc nhở Hạng Mĩ Cảnh:'' Cái mũ công tử phong lưu đội trên đầu Nhậm Trạch đã được vài trăm cô gái kiểm nghiệm làm chứng, Hạ Hiểu Chính lại là dân IT cả ngày không mở miệng nói một câu, Tạ Tử Kiện vẫn còn là đứa trẻ miệng còn hôi sữa, người có khả năng cạnh tranh duy nhất là Uông Nhất Trác, nhưng thời gian trước mình có nghe nói hình như anh ta giấu mĩ nhân trong nhà.
9 Hạng Mĩ Cảnh lên tiếng nhắc nhở với thái độ hết sức cung kính: “Nghe nói bây giờ đi làm và tan sở anh đều phải chấm công bằng vân tay”. Dung Trí Dật nới lỏng chiếc cà vạt trên cổ, con người với phong thái cao quý lập tức chuyển sang bộ dạng coi trời bằng vung, nói với giọng đắc ý: “Hạ Hiểu Chính đã giúp tôi điều chỉnh cái máy chấm công ấy rồi, chin giờ sang và năm giờ chiều hàng ngày, nó sẽ tự động hiển thị dấu vân tay của tôi”.
10 Lần đầu gặp mặt giữa cô và Ngô Mạn Ni không được thuận lợi cho lắm, hơn nữa từ tận đáy lòng cô cũng không thích vị đại tiểu thư cao ngạo này, nhưng thích hay không là một chuyện, còn công chuyện lại là chuyện khác.
11 Tửu lượng của Hạng Mĩ Cảnh cũng khá tốt, nhưng tối nay vận may của cô dở tệ, dù chơi bất kì trò gì cũng đều bị phạt uống. Ban đầu uống còn tỉnh táo, nhưng dần dần bắt đầu say, người trong quán bar mỗi lúc một đông, nhạt nhẽo đinh tai nhức óc, cô ngã cả người vào Âu Na, nhưng quyết không chịu buông li rượu trong tay xuống.
12 Cô chưa bao giờ biết rốt cuộc Phương Tuân Kiệm đang nghĩ gì. Cô cũng không phải là hoàn toàn không biết. Điều duy nhất mà cô biết là Phương Tuân Kiệm nhất định sẽ đá ông anh trai Phương Tử Bác - con riêng của Phương Định Trạch và bà chị gái Phương Tử Du ra khỏi tập đoàn Hải Thành, cắt đứt mọi con đường sống của cậu em trai Phương Hữu Lai do bà mẹ kế sinh, ép Phương Định Trạch phải giao lại tập đoàn Hải Thành, tập đoàn được ông ta cùng mẹ đẻ anh sáng lập dưới sự giúp đỡ không nhỏ của ông ngoại anh.
13 LạnhDù có yêu em tới đâuChúng ta vẫn là hai cá thểChẳng bận tâm, có duyên hay vô duyênTrừ phi có thể giống như kim giờ và kim phút của chiếc đồng hồGối bên nhau sống một đờiHạng Mĩ Cảnh đọc được bài phỏng vấn Qúy Thục Nghi trên tạp chí, mới nhớ ra là sắp sinh nhật bà mẹ chồng tương lai xinh đẹp và nổi tiếng này của mình.
14 Trong đầu Âu Na xuất hiện bóng dáng một người, buột miệng kêu lên: "Orchid?". Cô lắc đầu: "Cậu quên là Dung gia chính là không muốn Orchid đi đi lại lại trên màn ảnh, nên mới để chị ấy quản lí Bảo Nhã à?" ,sau đó nói: "Là Fiona".
15 Hạng Mĩ Cảnh tâm trạng vô cùng phức tạp. Nếu nói, những tiểu thư gia đình giàu có muốn tiếp cận Phương Tuân Kiệm với ý định kết hôn trước kia anh đều không mấy quan tâm, nhưng giờ việc Từ Hi Lê xuất hiện khiến bất kì người đàn ông nào cũng động lòng.
16 Hạng Mĩ Cảnh quả nhiên còn bị ảnh hưởng bởi chuyện của Nguỵ Khiết. Cô năm lần bảy lượt vì anh em Dung gia mà trở thành đề tai đàm tiếu của những người làm trong tập đoàn, đa phần là bị người ta ghen ghét coi thường, giờ cấp dưới lại gây ra một chuyện tày đình như thế, các ông tám bà tám trong lúc chỉ chỉ trỏ trỏ phê phán sai lầm của Nguỵ Khiết thuận miệng kéo luôn cô vào cho tiện bề hỏi tội.
17 Chuyến bay của Lâm Khải Sương hạ cánh lúc năm giờ sáng. Trước một hôm, Hạng Mĩ Cảnh nhận được thông báo từ thư kí của Quý Thục Nghi là Lưu Sa, nói xe của Lâm gia sẽ tới đón cô lúc bốn giờ, bảo cô sau khi trang điểm chải chuốt xong thì xuống dưới nhà.
18 Lâm Khải Sương gọi điện hỏi cô đã xong việc chưa, có thời gian cùng anh ăn tối với Phương Tuân Kiệm và Chương Du không. Cô nói cô không đi cùng họ được, một mình ngồi giữa những giá rượu, trong tay cầm chai vang đỏ mà vừa rồi Dịch Hiểu Vụ nâng lên đặt xuống không biết bao nhiêu lần.
19 Hạng Mĩ Cảnh không hiểu về máy quay, máy chụp, cũng không phải là biên tập cuả tạp chí, vì vậy chỉ phụ trách mang giày tới, sau đó có thể đứng sang một bên nghỉ ngơi.
20 Lâm Khải Sương cảm thấy tâm trạng của Hạng Mĩ Cảnh hôm nay đặc biệt vui. Hai người tới của hàng thử váy để tham dự tiệc của Mông Giang Vũ, Hạng Mĩ Cảnh lấy rất nhiều bộ trên mắc xuống thử, rồi lại chê hiệu quả của ánh sáng trước gương không tốt, quay đi quay lại rất nhiều lần trước gương một cách bất thường.