1 An Bối Nhã từ trước đến nay chưa hề nghĩ rằng cuộc sống của mình lạikết thúc như thế nay Khóe miệng mỉm cười mang theo nét tự giễu, thân máy bay lao nhanhxuống, áp suất không khí bắt đầu làm cho dạ dày cô quặn thắt khó chịu,mang tai cũng bắt đầu đau đớn.
2 Lần đầu tiên nhìn anh, tôi nghĩ mình đã gặp hoàng tử, còn với anh, tôi chỉ làcô bé lọ lem. ‚Bối Nhã! Bối Nhã!‛Ai đang gọi cô?An Bối Nhã cảm thấy tay mình bị lay cang lúc cang mạnh hơn.
3 Phù thủy tàn ác xấu xa có thể khiến anh chú ý sao? Nếu vậy, tôi không làmmột công chúa yếu đuối chờ được cứu vớt. An Bối Nhã biết mình không được hoan nghênh, tất cả tình huống đềugiống y như trí nhớ của cô.
4 Em bị lạc trong ngôi nhà bánh kẹo, đi đi dừng dừng, luôn luyến tiếc rời xa, bởivì — anh ở nơi này. Đèn pha lê sang rực rỡ, khách khứa tụ họp, ly cụng ly, hai bên là dànnhạc đang chơi, than sĩ quý tộc chuyện trò vui vẻ, đay la một bữa tiệc củaxã hội thượng lưu.
5 Nắm trường kiếm, tôi như dũng sĩ Đồ Long, vượt mọi chông gai, liếm vếtthương một mình tiến về phía trước, mỏi mệt về nhà, nụ hôn của hoàng tử lạichưa bao giờ thuộc về tôi.
6 Cái mũi của con rối nhỏ bỗng dài ra, nụ cười của tôi biến hoá, chỉ có cười, mớicó thể che giấu sự yếu đuối của tôiTrong tay là cái hộp vuông vức, không nặng, thực nhẹ, khe khẽ layđộng, còn có âm thanh ken két.
7 Nếu anh là ếch thì tốt rồi, em đây nhất định sẽ hôn anh — dù cho nụ hôn anhmuốn là của công chúa. Tề Thiên Kiêu cảm thấy tất cả không bình thường, cô gái An Bối Nhãkia tính cách vòng vo, từ lúc cô đột nhiên xin lỗi anh đêm đó, cô bắt đầuthay đổi hoàn toàn.
8 Em cắn trái táo — dù cho nó có độc, nhưng ngay cả quả táo độc anh cũngkhông muốn cho em. Tề Duy Đức cầm cây kéo nhỏ cắt sửa cành lá, tuy rằng đã vao tuổitrung niên, nhưng ông điều dưỡng hợp lý, xem ra vẫn là một quý ông anhtuấn, trong vòng xã hội, vẫn có không ít phu nhan ngưỡng mộ ông.
9 Nước mắt của nhân ngư là trân châu, vậy những giọt nước mắt của phù thuỷthì sao? Có ai thấy được? Chuyện Tề Thiên Kiêu đính hôn cùng Lina truyền ra, chấn động toànbộ vòng xã hội, báo chí tạp chí không ngừng đưa tin, nói thẳng đay la cauchuyện cổ tích tươi đẹp của thời nay.
10 Tiểu hồ ly, mày nói xem, khi nào hoàng tử mới có thể nhìn ta nhỉ?Tề Duy Đức cùng Cole vội vàng chạy đến bệnh viện, Tề Duy Đứckhông nghĩ đến ngoại trừ con trai, ngay cả vợ cũng đã ở đó.
11 Nè! Em vẫn muốn nói với anh, đây là bí mật trong lòng em ---- Tề Thiên Kiêu,em yêu anh. Tề Thiên Kiêu tuân thủ lời cô, không đi tìm cô, chỉ yên lặng để ngườikhac điều tra tin tức của cô.
12 Hoàng tử tự cao tự đại kia sống tại tòa lau đai của mình, xung quanh làquốc vương ngoan cố, hoàng hậu kiêu ngạo, còn có công cả chúa xinh đẹp. Mà cô, là một phù thủy xấu xa luôn dõi theo hoàng tử.
13 Tề Thiên Kiêu mở cửa phòng, trời vừa hửng sáng, những tia nắng maichiếu vào từ cửa sổ sat đất, yên lặng khúc xạ từng mảng sáng tối trên sàn. Lọt vào tầm mắt tưởng niệm -- giường đôi sạch sẽ gọn gàng, bàn trangđiểm thanh nhã, tủ quần áo màu trắng, gia sach ngăn nắp, bên giá sách làbàn sách làm bằng gỗ thô, bên trên đặt một chiếc laptop, ống đựng bút,mấy quyển sách rất dày, một ít đồ vật nhỏ, còn có một khung ảnh.