1 "Bùm!" Họng súng tối om bắn ra một tiếng, Lãnh Chỉ Yên ngạc nhiên quay đầu chỉ kịp thấy Lãnh Tử Tuyết cười dữ tợn, sau đó một trận trời đất quay cuồng, cuối cùng hoàn toàn lâm vào trong bóng tối.
2 "Đứng ở trong phòng đừng đi lại lung tung, đồ vật bài trí trong phòng cũng đừng đụng vào, lỡ làm hỏng cái gì thì dã nha đầu cũng không bồi thường được đâu.
3 “Ô ô, Yên nhi không phải quỷ chán ghét, Yên nhi không phải dã chủng, ô ô…” Âu Dương Chỉ Yên đang khóc một cái chớp mắt liền cảm thấy dễ chịu hơn, chính là không nghĩ rời khỏi cái ôm ấm áp mang theo hơi thở tươi mát này, hai tay đang ôm Âu Dương Bằng không khỏi chặt hơn vài phần.
4 Chỉ Yên một bên xoa xoa mắt, một bên chậm rãi đi về phía đám người đang đứng thẳng một cách quy củ, nếu ánh mắt có thể giết chết người thì nàng đã bị ánh mắt của bọn họ giết chết không dưới ngàn lần.
5 Âu Dương Phong nhíu mày nhìn Âu Dương Chỉ Yên quật cường cùng kiên trì, đáy lòng dâng lên một mảnh lửa giận. “Dùng sức mà đánh, đánh chết cho ta. ” Hừ lạnh một tiếng, hắn đường đường một gia chủ há lại có thể tha thứ ột tiểu oa nhi khiêu khích uy quyền của mình.
6 “Ngươi không có việc gì chứ!” Lâm Thiệu lo lắng nhìn Chỉ Yên, mày kiếm không tự chủ được nhăn thành một đoàn, bộ dạng nàng hiện giờ cần nhất là nghỉ ngơi…“Không việc gì, mang ta đi đi!” Nhìn lo lắng cùng thương tiếc trong mắt hắn, thanh âm Chỉ Yên mềm nhũn, đối với hắn cười an ủi.
7 Âu Dương Chỉ Yên thân thể chấn động mạnh mẽ, thống khổ nằm trên giường, thân hình kiều nhỏ run run không ngừng, sắc mặt nàng trong chốc lát hết xanh rồi tím.
8 "Yên Nhi tốt với phụ thân là được, cái khác cũng không quan trọng, con phải nhớ kỹ, mặc kệ phát sinh chuyện gì, phụ thân vĩnh viễn đứng về phía con!" Âu Dương Bằng cười nhẹ, bàn tay to nhẹ nhàng vỗ về đầu Chỉ Yên an ủi.
9 Khi làn nhiệt khí đem Lỵ Tích huân đến gần như trong suốt, Chỉ Yên cầm lấy công cụ chuẩn bị trước đó bắt đầu khuấy, một bên càng không ngừng cho thêm vào dược đỉnh sinh huyệt đạn châu (đan dược hình viên) lớn nhỏ.
10 "Âu Dương Chỉ Yên!" Mạnh tiên sinh vừa chuyển đầu, nhanh chóng phát hiện ra người đã vài ngày không thấy, Âu Dương Chỉ Yên. Hắn hí mắt, thân thể cường tráng, trên mặt ẩn ẩn tỏa ra tức giận!"Mạnh tiên sinh hảo, Chỉ Yên đến báo danh!" Âu Dương Chỉ Yên tiến lên lễ phép hành lễ.
11 Edit: Thủy Lưu Ly "Tốt, vậy chờ cơm nước xong phụ thân nhất định uống. " Âu Dương Bằng gật gật đầu, từ ái vỗ đầu nhỏ của Chỉ Yên, con ngươi ôn nhuận hiện lên thương tiếc.
12 Edit: Thủy Lưu Ly"Đây, đây là dược thủy được luyện hóa bằng thuật luyện dược trong truyền thuyết?" Lão giả hai mắt trừng lớn, kích động không thôi hỏi, trong mắt nóng rực như muốn thiêu đốt tất cả.
13 Edit: Thủy Lưu LyChỉ Yên tiếp tục đi dạo một vòng trên đường, chọn mấy bộ y phục, sau đó mua một bao đồ ăn vặt trở về phủ. May mắn là có không gian trữ vật trong vòng tay càn khôn nếu không, bằng thân thể nho nhỏ này của nàng thì đừng nói là một trăm gói dược liệu, chỉ năm trăm kim tệ cũng đủ khiến nàng rối rắm một phen rồi.
14 Edit: Thủy Lưu LyLiên tục vài ngày, Chỉ Yên ban ngày đều tu luyện, buổi tối luyện dược, trừ bỏ thời gian tất yếu phải đến huấn luyện đường báo danh thì gần như nàng không bước chân ra khỏi phòng, cho dù dùng cơm cũng phân phó nô bộc đưa tới trong phòng.
15 Thấy Chỉ Yên đã đến, đại hán lò rèn ánh mắt vui vẻ, buông khí cụ trong tay, khẩn cấp từ trong phòng lấy ra đồ mà hắn đã chế tạo tốt. "Cô nương nhìn xem đi, có tính vừa lòng không?" Đại hán vẻ mặt chờ mong nhìn về phía Chỉ Yên, mấy thứ này hắn đều tiếp xúc lần đầu tiên cho nên không tránh khỏi sẽ đắn đo một chút.
16 "A, là, là Quái Thiềm!" (thiềm: ếch, cóc, trong convert ghi là thiềm cũng là con cóc nhưng tả thì giống con ếch nên mọi người cứ hiểu vậy đi nhé^^)Một đạo thanh âm như hút lãnh khí đột nhiên vang lên, vẻ mặt mọi người đề phòng nhìn nhúm màu xanh mượt lớn bằng ngón cái đang bám vào mặt trong đùi của tiểu hài tử, đang nhấp nhô lên xuống hấp thu dương khí của tiểu hài tử.
17 Thời gian nhanh chóng trôi qua, trong nháy mắt đã là mười ngày sau, hôm nay là ngày tổ chức tộc hội. Quảng trường tổ chức tộc hội rộng lớn như vậy mà người tới xem cũng ngồi rậm rạp chật kín hết cả.
18 "Ha ha, không tồi không tồi, Âu Dương tiểu tử tướng mạo đường đường, dáng vẻ bất phàm. Chỉ phần khí thế trầm ổn, nội liễm này thì không ai có thể so sánh!" Tư Đồ Bá liên tục gật đầu, trong mắt tràn ra tia sáng tán dương.
19 Hô, yên tĩnh trong chốc lát, hiện trường nháy mắt lại sôi trào lên. Mọi người ai cũng trừng lớn mắt, miệng trương lớn ước chừng có thể nhét vừa một quả trứng gà.
20 Chỉ Yên uống xong một lọ Bồi Nguyên dịch, trong cơ thể, nhiệt lưu bắt đầu khởi động, nhưng âm dương khí bị thiếu hụt không có nửa điểm dấu hiệu trở về, trừ việc không hề thấy mệt mỏi nữa, thân thể nàng vẫn suy yếu như trước.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 95
Thể loại: Dị Năng, Võng Du, Đô Thị, Khoa Huyễn, Xuyên Không
Số chương: 350