1 Chương 1: Nụ hôn lén bất ngờ 1 Cửa thang máy kêu “keng” một tiếng, một người đàn ông mặc áo sơ mi màu lam, quần âu, dáng cao dong dỏng cúi đầu bước ra.
2 Ví dụ, có một lần ngồi trong quán café tán chuyện với mấy đồng nghiệp về tiêu chuẩn của người yêu lý tưởng. Khi hỏi Mạch Khiết, Mạch Khiết lúc đó đầu óc ngớ ngẩn quên mất chân lý không được phép nói thật lòng với đồng sự, mắt long lanh, miệng khẽ run run nói: - Người chị thích phải mặc áo sơ mi trắng, quần bò màu lam nhạt, đi xe đạp màu xanh lam, trên giỏ xe cắm một chiếc chong chóng nhiều màu… Cả căn phòng bỗng im ắng lạ thường, giây lát sau thì tiếng cười bỗng vỡ òa như nước triều dâng Những cô gái càng trẻ trung lại càng cười nghiêng ngả.
3 Chương 2: Mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh 1 Bạn quyết không thể ngờ được rằng “Tử Trúc Lâm”, cái địa danh đẹp đẽ nhường này lại lại một chợ bán những động vật sống dưới nước.
4 - Có cần giúp đỡ không? Lý Mộng Long dựa người vào cửa, đôi đồng tử sáng rực mang theo ý cười chăm chú nhìn cô. Mạch Khiết vội lấy lại tư thế ngồi đoan trang, nhanh chóng khôi phục lại vẻ mặt lạnh tanh của mình, nói: - Sao giờ này anh vẫn còn ở văn phòng, vào đây sao không gõ cửa? Lý Mộng Long nói tỉnh bơ: - Tôi đã gõ rồi đấy chứ, nhưng có thể do cô quá đắc ý nên không nghe thấy.
5 Chương 3: Cuộc chiến ngầm chốn công sở như sương như mưa lại như gió 1 Mạch Khiết đang bận rộn làm việc, máy điện thoại nội bộ chợt vang lên, là Tưởng Văn gọi tới: - Mạch Khiết, buổi trưa đến “Shangri-La” ăn buffet nhé, chị có chuyện muốn nói với em.
6 3 Mạch Khiết gõ cửa văn phòng làm việc của Tưởng Văn, trong phòng vẫn sạch bóng giống như phong cách làm việc của cô ta, cô ta sắp xếp xong đồ đạc, đặt gọn gàng ngay ngắn vào trong hộp giấy.
7 Chương 4: Trong cuộc sống tươi đẹp đâu đâu cũng có số đào hoa thối 1 Giữa tiếng nhạc của kèn trống điện tử chói tai nhức óc, mấy “yêu nhân” bước lên sân khấu ra mắt mọi người.
8 Anh ta ném lại một câu hết sức kỳ quặc: - Có việc gì thì nhớ gọi cho tôi nhé! Mạch Khiết kinh ngạc nhìn anh ta: - Đồ thần kinh, anh yên tâm, tôi quyết không gọi điện thoại cho anh đâu! Khóe môi anh khẽ nhếch lên, nụ cười đó rõ ràng đem theo sự giễu cợt: - Có việc gì cần cứ gọi cho tôi! Câu nói này khiến cho Mạch Khiết cảm thấy có điều gì rất mờ ám.
9 Chương 5: Con người càng trưởng thành càng cô đơn 1 Mạch Khiết ngồi ở trong căn phòng khép kín sang trọng của khách sạn Hải Thiên. Mới sáng sớm, bên ngoài đã chật kín đủ mọi kiểu người đến để xin dự tuyển.
10 Thật may vị đại thần này mặc dù trông giống Trương Phi nhưng vẫn còn hơn là người ngoài hành tinh. Nếu như mọc ra 7 tay 8 chân kéo theo cả cái đuôi to đùng, cho dù Mạch Khiết có khả năng diễn xuất của Julia Robert cũng phải trợn trừng mắt vuốt lồng ngực đang thở dồn dập mà ngã ngửa ra mất.
11 Chương 6: Trước bao con mắt của mọi người lại bị anh ta lợi dụng 1 Mạch Khiết gấp chiếc áo comple sau khi đã được giặt khô rất gọn gàng để vào trong túi giấy màu café để trên bàn Lý Mộng Long.
12 3 Cuối tuần ở khu Resort u Mật. Những người đồng nghiệp vốn đang hoan hô hào hứng vì được vui chơi miễn phí, sau khi nhìn thấy Kha Đậu râu ria đầy mặt cũng đại giá quang lâm, bầu không khí chợt trở nên thận trọng dè dặt.
13 Chương 7: Quay người qua ngã rẽ gặp tình yêu 1 Mạch Khiết bảo Lâm Mạnh bố trí cho Mạch Tiểu Lạc một chỗ ngồi ở trong văn phòng lớn. Mạch Tiểu Lạc tha thiết yêu cầu được đến M Beautiful thực tập.
14 Mạch Khiết xòe hai bàn tay ra, rồi lại nắm chặt vào: - Thế giới nằm trong tay chúng ta! Đôi lông mày rậm của anh ta khẽ chau lại: - Thế giới nằm trong tay chúng ta? Mạch Khiết lườm anh ta một cái, Mạch Tiểu Lạc cười nói: - Ông chú ơi, chú cũng có lúc phản ứng chậm chạp à? Thế giới nằm trong tay chúng ta, chứ không phải là nắm trong tay các bạn, trừ khi chú không làm đàn ông nữa.
15 Chương 8: Liệu có phải bạn đã gặp một người duy nhất thuộc về mình đúng không? 1 Sông Tiện nằm ở phía tây của thành phố S, một cái tên thật là kỳ quái, hai con đường hẹp hai bên sông có vô số khu nhà dân màu xám được dựng lên.
16 3 Ánh trăng như nước, bóng đèn lờ mờ. Mạch Khiết ở trong căn hộ chung cư của mình, lấy ra một miếng ngọc thạch màu vàng nhạt từ trong chiếc hộp nhung màu đỏ.
17 Chương 9: Có một người đã bỏ lỡ thì không gặp lại nữa 1 Ánh tịch dương nhuộm đỏ chân trời, gió trên đồi đem theo lớp sương mù mỏng manh, bao phủ khu rừng nhỏ của trường Đại học Truyền thông trong màn sương mờ ảo.
18 Lý Mộng Long chợt nói xen vào một câu: - Anh Kha Đậu hôm qua nói với tôi, tổng biên tập Tưởng Văn bên Vu Môn hôm qua đã liên hệ với anh ấy, cũng muốn mời anh ấy viết chuyên đề.
19 Chương 10: Tín ngưỡng tình yêu bão cát sa mạc cũng không cuốn trôi đi được 1 Thứ bảy, Mạch Khiết đến nhà chị gái đón chị, không ngờ, lúc nói chuyện điện thoại, chị gái đã đồng ý, giờ lại đột nhiên lắc đầu nói không đi cùng.
20 - Đừng có nóng vội! Này, chẳng phải kia sao? Lý Mộng Long giơ tay ra chỉ, Mạch Khiết nhìn thấy ở một góc tối, Kha Đậu và Mạch Tiểu Lạp đang chơi oẳn tù tì! Khóe môi anh ta khẽ mỉm cười: - Với vai trò là một người làm công tác văn hóa, xin hãy sử dụng đúng từ ngữ, giấu người là kẻ buôn người, tôi thì không sao, nhưng lẽ nào trong lòng cô, anh chàng Kha Đậu, nhà văn được bao nhiêu độc giả ngưỡng mộ thì ra cũng là kẻ buôn người sao? Mạch Khiết chẳng thèm tranh luận với anh ta, vội vàng chen qua đám người để đi đến đó, rồi ngồi xuống cạnh Mạch Tiểu Lạp, nói với vẻ nghi ngờ: - Sao cháu lại ở đây? Thực ra, Mạch Khiết thực sự muốn hỏi sao cháu lại ở cùng với Kha Đậu? Rõ ràng đã biết anh ta không phải là người tốt.