21 Tiêu Mộng Mộng tức thời hiểu ra, cô đã rơi vào một cái bẫy được người khác thiết kế hoàn hảo!Sở Hàng từng bước đi đến trước mặt cô, khóe môi cười đầy ý vị, đôi con ngươi chợt phát ra tinh quang.
22 Tất cả mọi người đều quay lại nhìn, tức thời hét lên kinh ngạc. “ Là Dập Huân!”“ A! Dập Huân. ”“ Dập Huân. ”“. . . . . . . . . ”Thanh âm kích động truyền từ mọi nơi, dường như chấn động cả nhà ăn, ma lực của thiên vương cự tinh, tuyệt đối không phải là nhỏ!Anh khoan thai hướng Tiêu Mộng Mộng đi đến, khuôn mặt tuyệt mỹ mang dấu ân quý tộc có sự thanh cao nhưng lạnh lùng, khóe môi rõ ràng lộ ra ý cười như có như không, lại làm cho người cảm giác anh như tuyết trắng trên núi tuyết, chỉ có thể từ xa ngắm nhìn, không dám đến gần.
23 Giang Dập Huân sờ kỹ Tiêu Mộng Mộng một lượt từ đầu đến chân, quay đầu lại, cười mê hồn tuyên bố : “ Không có!”“ Đương nhiên không có rồi, bạn của Huân thiếu làm sao trộm đồ được.
24 Tiêu Mộng Mộng vừa giải thích, vừa sờ sợi dây chuyền trong túi áo, sờ mãi cũng không sờ thấy cái gì. Sợi dây chuyền đo giống nhưu vô duyên vô cớ nằm trong túi áo cô, rồi lại vô duyên vô cớ biến mất rồi!Thật là trên đời có quỷ a!Tiêu Mộng Mộng vò đầu bứt tai, chợt nghĩ đến cái cậu Lưu Tinh vừa va vào cô.
25 Trong mơ hồ, Thu Hải Đường hình như nói mấy câu, sau đó gọi một nữ sinh tên Mạc Toàn lên bục phát ngôn, tại lúc hai nữ sinh đi qua nhau, Mạc Toàn giơ chân ra.
26 Nếu những bức ảnh đó bị công bố, nửa đời sau của cô coi như xong, để bảo vệ bản thân, cô chỉ có thể bán đứng Thành Duyệt Duyệt. Cô vừa khóc, vừa nói cô và Thu Hải Đường đố kỵ với Tiêu Mộng Mộng được sống trong biệt thự Tinh Hải, thế là bọn họ lập kế hoạch trộm dây chuyền của Dương Tuyết Không, muốn vu oan vụ này cho Tiêu Mộng Mộng, từ đầu đến cuối nói ra một chữ cũng không thiếu.
27 Ăn cơm tối xong, trở về biệt thự Tinh Hải, sau khi hoàn tất mọi thứ, cô ngây ngốc ngồi trên giường, cửa sổ đột nhiên có tiếng động, cô hồi thần, ngó đầu ra nhìn.
28 “ Cô là nha đầu của tôi a. . . . . ” Giang Dập Huân đưa mặt đến trước mặt Tiêu Mộng Mộng, hơi thở nỏng bỏng phả lên khuôn mặt cô, “ Nha đầu Ấu Ấu. . .
29 Mặc dù hai nhà chơi rất vui, nhưng. . . . . . . . ba mẹ cô hy vọng biết bao cô lấy tiểu ma vương Giang Dật Phàm a!“ Đó là đùa thôi, là giả! Không tính đâu!” Tiêu Ấu Ấu thật muốn khóc.
30 Tiêu Ấu Ấu dồn toàn lực đánh anh, nhưng cơ bắp của anh như hòn đá rắn chắc, cô làm loạn đối với anh chẳng có một chút lực sát thương nào. Nụ cười trên môi anh đầy ý vị, vừa cúi đầu, hai tay khóa trụ cô, cô bức bách phải lui về phía sau, không ngờ lại rơi vào lòng anh.
31 Bên cạnh vang lên tiếng hít thở đều đặn của anh, Tiêu Ấu Ấu ti hí mắt, lén lút nhìn anh. Anh ta. . . . . . . . hình như. . . . . ngủ rồi!Cô nín thở ngồi dậy, cánh tay từng chút từng chút một thò vào túi quần anh.
32 “ Anh cút ngay cho tôi!” Tiêu Ấu Ấu đạp mạnh lên chân anh. Giang Dật Phàm thấy Tiêu Ấu Ấu bị đùa giỡn cũng đủ rồi , thôi để lần sau giỡn tiếp, Tiêu Ấu Ấu thật sự sắp phát điên đến nơi rồi, vừa cười vừa mở cửa ra ngoài.
33 Kết quả của việc giận dỗi Giang Dật Phàm chính là, ăn đến nghẹn rồi!Từ sáng đến buổi chiều tiết 2, Tiêu Ấu Ấu vãn thấy dạ dày không thoải mái, khi đến tiết 3, một nữ sinh xinh đẹp dịu dàng bước vào, giới thiệu là từ lớp E chuyển sang, tên là Mạc Toàn, son còn bảo nam sinh ngồi trước Tiêu Ấu Ấu chuyển đi, để cô ngồi trước Tiêu Ấu Ấu.
34 Tiêu Ấu Ấu lợi dụng tình thế bắt lấy tay của hắn ta, lộn người vật anh ta nằm xõng xoài trên đất. Võ công mèo cào của cô đối phó với cao thủ thì quả là chuyện cười, nhưng đối phó với cái loại đầu đường xó chợ thì tuyệt không thua, phủi phủi tay, lại đá vào thân của tên lưu manh đó mấy cước, nhặt lấy đồ bị rơi trên đất rồi đi, cái tên lưu manh đó từ trên đất bò dậy, huýt sáo, lại có bảy tám tên côn đồ khác đang tiến lại đây.
35 Anh cũng muốn biết chuyện này là như thế nào, nếu cô ta không cho anh lời giải thích hợp lý, anh nhất định sẽ làm cho cô phải trả một cái giá vô cùng đau đớn!“ Trành, anh thật sự muốn đi cùng cô ta sao?” Cô gái của Diệp Tranh bị trẹo chân, không theo kịp nhịp chân của bọn họ, ở phía sau vừa khập khiễng vừa cá nhắc đi.
36 Tiêu Ấu Ấu xuống xe, quan sát ngôi biệt thự xa hoa tráng lệ làm người ta trố mắt ra nhìn, “ Nhà anh?”“ Không sai!” Diệp Trành tà tà nhếch môi, “ Thích không?” “ Ừ” Tiêu Ấu Ấu không khỏi trầm trồBảy vị thiếu gia của tập đoàn HK, nhà nào cũng đẹp như nhà anh ta, nên khoe khoang như thế sao?Diệp Trành nắm lấy tay của Tiêu Ấu Ấu.
37 Diệp Trành trách móc, " Ông nội, cô ấy vẫn còn nhỏ, mà gia giáo nhà cô ấy rất nghiêm, cháu nếu bắt nạt cô ấy, bố cô ấy không băm cháu ra thành từng mảnh mới lạ.
38 Nói xong, Tiêu Ấu Ấu ra mở cửa, vặn khóa cửa mấy lần cũng không mở được, cô quay lại lườm Diệp Trành, “ Mau mở cửa cho tôi!”Diệp Trành thử một lát, sau đó buông tay, “ Cửa ở bên ngoài bị ông nội khóa rồi, tôi cũng không có cách nào.