1 - Vậy là con Hy nó vào trường mình thật hả? – Hoa hỏi, tay cầm con dao gọt trái táo chín mọng. - Ừm… – Nhi iếng táo chạy tọt vào miệng, công sức Hoa ngồi gọt thì Nhi cũng chỉ có thể ngồi ăn thế này thôi, coi như là không phụ lòng người phục vụ.
2 - Qua trường này rồi có định phá phách gì nữa không đấy? – Linh khơi màn cuộc trò chuyện. Quân chống cằm:- Điên sao? Qua Bạch Dương rồi còn phá phách được gì?- Bạch Dương cũng không khó lắm đâu – Quỳnh cười nhẹ rồi chợt quay sang Minh, hơi nhíu mày lo lắng – Minh này, cậu mới đánh nhau hay sao mà người trầy nhiều thế?- Hỏi làm cái gì? Mà… sao biết tên tôi? – Minh chỉ lạnh lùng.
3 Chiến tranh thật sự đã bùng nổ…Mấy ngày sau, nhiều lần như thế, Hao cứ đi thu bài tập về nhà thì chẳng ai chịu nộp, Minh ngồi cười đắc ý ( hắn ta đã ” mua chuộc” tụi trong lớp rồi) nhưng cô nàng không nói gì mà mím môi chịu đựng.
4 Giờ ra chơi…Nhi, Quỳnh & Linh chạy sang lớp A1, Hoa đã đi đâu mất tăm. Tên Minh đáng ghét vẫn chưa ra khỏi lớp. Tụi nó quyết định núp ngoài cửa đợi hắn ra.
5 3 giờ chiều…Nhi đang ngồi ở ghế đá công viên, những lo sợ vẫn tiếp tục suy diễn trong đầu nó. 3h30′…Nhi hơi bực bội. 4h00…Nhi cực bực bội. 4h30′…Nhi chịu hết nổi.
6 -Này, khoan đã, cậu nói gì thế? Ai nói thích ai?- Nhi ngắt lời. +…Anh Hải thích cậu. -…-Nhi im lặng, khuôn mặt không còn miếng máu, nó quá ngạc nhiên.
7 Nhi nghe theo lời hắn kí vào tờ giấy gọi là Hợp đồng osin( sao mừ hắn bày zẽ wá zỵ trừi ), hắn làm thế để tránh những lúc Nhi không nghe theo lời hắn.
8 -Vậy là mày quen với anh Hải?-Hoa hỏi. Tại căng-tin, 7 gương mặt quen thuộc( thực ra tụi nò cũng chẳng ngồi chung nếu không có Quân và Linh lôi kéo). -Ừm- Nhi khẽ trả lời.
9 -Anh Hải, xem kìa, đẹp quá à!Khi đu quay đứng đưa chúng nó lên cao, Nhi áp mặt vào cửa kính nhìn ra ngoài và reo lên. Hải chống 2 tay vào cửa kính chừa cho cái đầu Nhi ở giữa, ghé sát vào má nó, nhìn ra ngoài:-Ừ.
10 Sau khi kết thúc 1 ngày hẹn hò thì ai về nhà nấy…Giờ ra chơi hôm sau…-Ê, tụi bay còn nhớ cái thằng ” thủ lĩnh bí ẩn” gì hông?-Minh tự nhiên hỏi. -”Thủ lĩnh bí ẩn”?-Tài hỏi lại.
11 Đánh trống, cả đám chán nản lết xác lên lớp…. Đi được khoảng 10 bậc cầu thang thì bỗng có mấy thằng con trai chạy từ trên xuống, va vào Nhi khiến nó trượt chân té xuống.
12 Về phía 6 người còn lại khi chờ lâu không thấy Nhi & mInh về mà trời lại đang mưa to, cả 6 đâm ra lo lắng, nhất là Hải. -Hay là tụi nó thấy trời mưa nên tìm chỗ nào trú tạm rồi.
13 Thấy Nhi không phản ứng gì, Minh khẽ nới lỏng tay nó ra rồi vòng 1 tay qua đầu, kéo nó lại gần hắn. Tim Nhi vẫn cứ đập liên hồi. Làm như vậy chẳng khác nào lừa dối anh Hải, lừa dối cả Quỳnh.
14 -Này – Nhi ngước mặt lên – chuyện hồi nãy…tôi sẽ xem như không có chuyện gì xảy ra…Minh sững người:-Không có chuyện gì là sao?-Ưm thì…có nghĩa là…chưa có chuyện gì xảy ra…coi như cậu chưa nói gì &…chúng ta vẫn là bạn như trước.
15 -OK! Được đó. – Quân hưởng ứng. -Không bao giờ. – Mấy đứa con gái hét lên, mặt đức nào đứa nấy đỏ ngư vừa ăn phải ớt. -Sao thế? – 4 tên con trai ngây thơ lộ rõ vẻ mặt cáo già.
16 -Này, mình đang đi đâu vậy?Nhi hỏi Quỳnh khi 2 đứa đã đi được 1 đoạn xa căn nhà của ông ngoại. Quỳnh khựng lại:-Mày…có thích Minh không?Giọng lạnh hơn những gì lạnh nhất, Nhi sững người trước câu hỏi của Quỳnh:-Sao…mày lại hỏi thế?-Tại sao à? – nhếch mép.
17 Hắn chạy 1 mạch về tới nhà ông ngoại, với vận tốc hắn chạy như thế thì đi thi chạy điền kinh chắc cũng giật được giải nhất chứ không chơi. Nhớ hồi nãy hắn la bác tài xế dừng xe làm ổng giật mình xém chút nữa là những hành khách trên xe đã lao xuống ruộng gặm cỏ với đàn trâu rồi.
18 Lúc ấy, bà cô chợt bước vào, tạm gác chuyện này nhưng trong giờ học vẫn còn nghe tụi nó lao xao nói chuyện riêng về vấn đề này…Tùng…tùng…tùng…Thời khắc mà Nhi ngồi chờ dài cổ ngán ngẩm với mấy bài văn của bà cô tới tận cổ kết thúc cũng đã đến.
19 Minh bàng hoàng:-Cậu…Sao cậu lại ở đây…?-À…đứng lên đi, nhà cậu có bông băng không đấy, nhanh đi, máu chảy nhiều quá. -Nhi lo lắng gác câu hỏi của Minh lại sang vấn đề khác.
20 Trong khi đó Hoa đang ngồi ở nhà, trên cái bàn học iu dấu của nó, nó bâng quơ nhìn ra ngoài cửa sổ nắng chói chang ( Đang buổi chiều mà lị ). Dù bây giờ sách có đang mở trước mặt nó thì nó cũng đâu có chú ý được.
Thể loại: Ngôn Tình, Trọng Sinh
Số chương: 48