1 Tả Tử Quân, hai mươi chín tuổi, là một người mẹ đơn thân, dù chưa có chồng nhưng đã có một đứa con gái bốn tuổi, hai mẹ con sống nương tựa lẫn nhau, hiện tại sống ở phía nam trấn Thảo Truân.
2 Anh đột nhiên im lặng làm nội tâm cô càng thêm khẩn trương. Vì muốn làm rõ mọi chuyện nên cô chỉ có thể lặp lại câu hỏi của mình: “ Anh Lục, anh tìm tôi có chuyện gì vậy? Chị tôi có biết anh đến tìm tôi không? Hay là chị tôi nhờ anh đến tìm tôi?” Cô nghĩ chắc là chị cô nhờ chồng mình đến tìm cô.
3 “ Lam Lam, bây giờ mẹ đang vội giao đồ cho dì Thanh Vân, con phải nghe lời chứ, qua nhà Hạo Hạo chơi đi. ”“ Con không muốn, con có thể chơi cùng chú Lục mà.
4 Mặc dù quyết định sau khi rời khỏi đây thì sẽ kết thúc mọi chuyện, nhưng Lục Thừa Diệp vẫn lấy danh thiếp của mình đưa cho Lam Lam. “ Đây là danh thiếp của chú Lục, ở đây có số điện thoại của chú, nếu cháu muốn tìm chú thì gọi vào số này, cháu hiểu không?”“ Dạ, cháu biết rồi.
5 Không lâu sau thì chị cô dọn ra ở riêng, dù hai người không thường liên lạc nhưng chị cô mỗi tháng vẫn sẽ gửi tiền về nhà. Vài năm sau, chị cô càng lúc càng xinh đẹp nhưng rất ít khi về nhà, chị cô nói không còn làm việc ở quán rượu nữa, hiện giờ đang làm ở một công ty quan hệ xã hội, còn làm công việc gì thì cô cũng không rõ lắm, chỉ biết chị cô rất quan tâm, chăm sóc thân thể mình.
6 Tả Tử Quân ngồi lên xe Lục Thừa Diệp, bọn họ đến siêu thị mua chút thức ăn và những vật dụng cần thiết trước rồi mới tiến về biệt thự của anh tại phía bắc Ôn Tuyền.
7 “ Cám ơn, nhưng tôi không biết uống rượu. ” Cô trực tiếp từ chối. “ Cô không biết uống rượu?” Lục Thừa Diệp hơi ngạc nhiên. ” Do tôi say nên nghe nhầm phải không? Tửu lượng cô tốt như thế mà nói không biết, hay nhìn thấy tâm tình tôi không tốt nên mới cố ý đùa cợt?” Bình thường gặp nhau thì họ vẫn hay đến quán bar uống rượu.
8 “ Bảo mẹ đừng quan tâm? Năm đó ba mẹ đều phản đối con kết hôn cùng Tả Tử Khiết, con lại cố ý cưới cô ta, còn chạy đi công chứng kết hôn. Cuối cùng thì sao, kết hôn mới nửa năm đã dọn ra ở riêng rồi.
9 Cảm nhận được người phía dưới khẽ run, đôi tay nhỏ bé cũng không dám đụng chạm thân thể anh mà chỉ ra sức nắm chặt ga giường, phản ứng của cô tựa như lần đầu tiên ân ái, thật ra thì cô cũng không cần phải làm như vậy.
10 “ Nếu như có ngày chúng ta kết hôn, em chỉ nói nếu như, như vậy em hi vọng tương lai nếu anh không còn yêu em thì cũng không được vứt bỏ em, được không?” Vừa nói xong, cô đã cảm thấy yêu cầu của mình hình như rất quá đáng, vì vậy lập tức nói lại.
11 “ Tử Quân, có phải đến bây giờ em vẫn còn yêu cha của Lam Lam không? Thành thật mà nói, chị thật sự tò mò cha Lam Lam là người như thế nào mà làm cho em không thèm liếc mắt đến người đàn ông khác.
12 “ Lam Lam gọi điện thoại cho tôi, hi vọng tôi đến tham gia hoạt động cha con với con bé. ” Cho nên sáng sớm hôm nay anh liền lái xe đi, nhưng trên đường bị kẹt xe nên mới đến trễ.
13 Tả Tử Quân thở dài, sau khi cho anh uống thuốc liền để anh tiếp tục nghỉ ngơi không làm phiền nữa. Hơn tám giờ tối, cô nấu chút cháo, Lam Lam đi theo lên lầu, Lục Thừa Diệp vẫn như cũ cảm thấy rất buồn ngủ, nói không có khẩu vị không muốn ăn.
14 Anh ngủ cũng gần hai mươi giờ, hơn tám giờ sáng mới tỉnh lại, phát hiện bản thân tốt hơn nhiều, anh không biết là mình có còn mệt mỏi không nữa, có lẽ vẫn còn.
15 Anh không biết mình có thể nói gì, nghe nói thân là con trai độc nhất thường bị mẹ quản lý rất chặt, xem ra là thật. Anh biết mẹ lo lắng cho anh, nhưng căn bản là không cần thiết, anh cũng không phải con nít, anh biết mình đang làm gì.
16 “ Đài Bắc? Mẹ mình từng nói chú Lục cũng ở Đài Bắc, vậy mình cũng có thể đi Đài Bắc không? Mình muốn đi tìm chú Lục. ” Hạo Hạo muốn đi Đài Bắc, bé cũng muốn đi.
17 Lần trước Bái Gia đề nghị giả làm người yêu, anh mặc dù không nói đồng ý nhưng cũng không cự tuyệt, ít nhất như vậy anh sẽ không bị mẹ suốt ngày gọi điện thoại đi xem mắt nữa.
18 Bởi vì nhiều năm không cùng vợ anh liên lạc nên cô mới không muốn tiếp xúc với người anh rể này, hay là… có nguyên nhân khác?Lục Thừa Diệp không đoán ra được nguyên nhân mình bị ghét bỏ, nhưng thái độ của cô đối với anh khiến anh cảm thấy rất thất bại.
19 Anh ôm Lam Lam vào phòng tắm rồi rời đi. Còn Tả Tử Quân đi đến cầm quần áo trên bàn lên, không chỉ có quần áo của Lam Lam mà còn có của cô, vuốt quần áo mới, lòng cô lại nặng nề thêm, nếu anh biết cô đã từng làm chuyện gì với anh, có lẽ anh sẽ không đối tốt với cô như vậy.
20 “ Cưới được mấy tháng, tôi mới phát hiện vợ mình giống như là biến thành người khác, đừng nói cùng cô ấy nói chuyện phiếm chưa được vài câu, trò chuyện cũng không được mấy câu, cả cảm giác cũng không đúng.