1 Triều Đại Yến, Dực Đế Trường Khánh năm thứ chín. Mộ Dung Phức chống một cây hương mộc trượng thân ngân sí tước, đứng lặng bên bờ hồ sen phủ Khanh vương gia, nhìn ánh trăng bàng bạc mông lung.
2 Nàng xuống xe ngựa, phân phó quản gia đi mời thầy thuốc “Chữa khỏi hắn. ” Liền kéo chiếc chân thọt lên nhuyễn kiệu. Mệt chết, mệt chết, mệt chết đi. Nàng muốn nghỉ ngơi.
3 Quản gia nói, Khanh vương phi tìm thấy trâm cài chim phượng tám cánh bằng vàng ở chỗ Nhạc Phương bèn đánh ba mươi gậy, trục xuất khỏi vương phủ. Thật sự có người cứu.
4 Có một dự cảm không tốt dần dần dâng lên. Mộ Dung Phức cà nhắc bước đến sảnh, vội vã không để ý tư thế có dễ coi hay không. Nàng có cảm tình tốt nhất với nhị hoàng huynh Mộ Dung Khanh, có lẽ là vì Mộ Dung Khanh ngoài khuyết điểm háo sắc, trong chốn hoàng thất lạnh như băng, còn có một tia thiên chân và nhiệt huyết.
5 Mộ Dung Phức thích trống trải, cho nên cái sân vừa đi đến, chính là một hồ nước nhỏ, bỏ không ít tâm tư mới chuyển dòng được một con suối chảy vào trong hồ.
6 Mộ Dung Phức ốm nặng một thời gian. Nàng thân thể vốn yếu ớt, lại nhảy vào trong nước rét lạnh. Suýt nữa thì mất mạng vì bệnh phong hàn, hơn nửa tháng nằm trên giường bệnh nàng liên tục bị sốt.
7 Phức thân vương Mộ Dung Phức. Khi chưa phong thân vương, từng được phong là Luật Vũ công chúa, mới mười bốn tuổi đã cai quản hình bộ. Lại nhanh chóng thực thi quyền quản lý, thường phá án lớn, án chưa giải quyết, khiến thiên hạ khiếp sợ.
8 Hẳn là vừa tắm rửa sạch sẽ, Phức thân vương chỉ mặc áo bào thư sinh rộng thùng thình, tóc ẩm tùy tiện dùng khăn buộc lỏng lẻo, khoanh chân ngồi trước một chiếc bàn nhỏ.
9 Nhạc Phương ôm Mộ Dung Phức, nhưng lại đang run bắn lên. Mộ Dung Phức đã ngáy khò khò, nhưng mắt hắn vẫn mở thật to, một chút buồn ngủ cũng không có. Thật không thể nói rõ là thành công hay không thành công.
10 Lần này đổi lại Mộ Dung Phức tỉnh táo sáng ngời hữu thần. Nhạc Phương ngủ rất say, tối qua hắn miên man suy nghĩ quá nửa đêm, ngủ một chốc lại tỉnh, rất sợ là một đêm ảo mộng, tỉnh dậy vẫn ở Khanh vương phủ như trước.
11 Chẳng những lôi kéo hắn cưỡi ngựa, nàng còn cẩn thận chú ý cả đến thực đơn hằng ngày, nàng gọi là “cân đối dinh dưỡng”. Chuyện duy nhất Phức thân vương miễn cưỡng hắn chính là.
12 Mộ Dung Phức tức giận đến mức tăng thêm hành trình vào buổi chiều, bắt đầu luyện tập bắn tên. Căn bản của nàng vốn yếu ớt, mặc dù thuở nhỏ tập võ, từng có thời kỳ khỏe mạnh, đáng tiếc sau lần ngã ngựa gần chết vất vả lắm mới được cứu sống, căn bản đã bị phá hủy sạch sẽ.
13 Phức thân vương về cơ bản là một thân vương giản dị. . . so với những hoàng thất hậu duệ quý tộc khác. Chỗ duy nhất xa hoa của nàng đại khái là phòng tắm.
14 “. . . Xin thứ lỗi. ” Phức thân vương dẫu muộn vẫn dũng cảm nhận sai thở không ra hơi nói, “Ta là muốn kích thích tính công kích của ngươi. . . Không phải cố ý bắt nạt ngươi.
15 Nhưng vì thân thể Nhạc Phương còn chưa khỏe, Mộ Dung Phức định ra chu kỳ bảy ngày một lần, mảnh đất này muốn tìm lại phải đợi một thời gian nữa. Trước đó, nàng sét đánh không kịp bưng tai đưa Tước nhi về nhà đợi gả.
16 Hai tay vòng quanh, Nhạc Phương dựa vào tường trong đông sương phòng, muốn tận lực áp chế cơn run. Nhưng không có tác dụng gì, càng run tệ hại, hàm răng cũng bắt đầu đánh vào nhau.
17 Nhưng tranh đấu giữa các bè phái trong triều Đại Yến, càng diễn ra càng ác liệt. Trong triều đình sau khi Phức thân vương hoàn toàn rời khỏi, lập Hoàng thái nữ, chẳng những việc tranh luận lập người kế vị không bình ổn, ngược lại càng ngày càng nóng lên.
18 Quả nhiên là tàn dư cuối cùng của mùa thu. Sau lần xuất môn đó, không bao tuyết đầu mùa liền nhẹ nhàng rơi xuống, dần dần chuyển thành trận tuyết lớn như lông ngỗng, trời đất một mảnh băng khắc ngọc mài.
19 Sau khi hửng sáng, Nhạc Phương càng tiều tụy hơn một chút, ho đến tệ hại. Đêm qua Mộ Dung Phức hốt hoảng chạy tới, thân thể lạnh như tượng băng, hắn ôm giúp nàng ấm lại, nhưng hắn vốn đang bệnh lắm rồi, lại lạnh, lại ho không thể ngủ yên.
20 Bệnh của Nhạc Phương dần dần tốt lên. Kỳ thật hắn khỏe lên, là vì Phức thân vương vốn âm trầm u buồn vừa chuyển trời quang trăm dặm, hắn cũng theo đó mà cả người sảng khoái, tâm tình tốt hữu ích cho việc chữa bệnh, lại dần dần quen với thời tiết lạnh, đương nhiên cũng cũng từ từ khỏe lên.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 24