21 Mộ Dung Phức một đòn búa bổ, một tiếng la ba tiếng vang. Đầu tiên là đánh cho Triệu quản gia lão nhân ngấm ngầm tự phụ, đầu nghếch đến trời chết dở, làm cho Dực Đế trợn mắt há hốc mồm kiêm dở khóc dở cười một phen.
22 Giữa mùa xuân, bọn họ dường như ném hết thời gian nhàn hạ có được vào biên soạn luật Đại Yến, hơn nữa còn thu thập hết các bộ luật của các triều đại đã qua.
23 Cuối thu đầu đông, trong phòng đã phải bắt đầu dùng lò sưởi. Kề bên Nhạc Phương Mộ Dung Phức có chút ngơ ngẩn hỏi, “Nhạc Phương, ngày sinh nhật của ngươi là bao giờ? Nhớ không?”Nhạc Phương gật gật đầu, “Ta sinh ra vào đông chí1.
24 Sinh nhật Mộ Dung Phức vào mùng một tháng giêng, cũng chính là năm mới. Nhưng người khác không nghĩ đến lễ mừng, cũng không tổ chức sinh nhật. Một là bởi vì có quá nhiều nghi lễ hoàng gia rườm rà, hôm nay chính là thời điểm bận rộn nhất.
25 Mộ Dung Phức một đi, đến tối cũng chưa trở về. Nhạc Phương đáy lòng lộp bộp một tiếng, lạnh hết người. Cửa cung đã đóng, lại không biết Phức thân vương là cát hay là hung.
26 Cái gọi là phúc vô song chí, họa bất đơn hành**: phúc không cùng đến, họa không đến một mình. Trời cao dường như cảm thấy triều Đại Yến quá thuận lợi, cho nên đem tai vạ của nhiều năm nối gót tới cùng một lúc.
27 Áp lương đến Cấp Huyền, cũng chưa nhìn thấy Lục công chúa và Hà Tiến. Quan quân nhu ra tiếp đón, vô cùng khách khí, nhưng cũng không làm gì. Vặn hỏi mãi, vị quan quân nhu mới hé lộ ra rằng công chúa điện hạ và tướng quân Hà Tiến đang tranh cãi ầm ĩ, không dám vào thông báo.
28 Mộ Dung Phức vẫn không đủ ngoan tuyệt, không đủ nhanh. Cho nên có mấy ngàn bại binh vẫn vượt qua cầu tạm, chạy về phía đại doanh của Hà Tiến, cũng gây ra náo động.
29 Tất cả đều do tranh công chối tội. Sau khi bị lột bỏ vương hào, tước đoạt những cung nhân đã được ban thưởng, Mộ Dung Phức lặng lẽ suy nghĩ. Bởi vì tranh công, Lục muội và Hà Tiến mới tranh chấp không thể hòa giải.
30 Tĩnh dưỡng mười ngày, thân thể đã khỏe lại, Nhạc Phương mượn Mộ Dung Phức một chiếc gậy, đi ra ngoài tìm hiểu tin tức. Cấm vệ thật không biết làm sao bây giờ, lặng lẽ xin chỉ thị cấp trên, bị cấp trên mắng lại.
31 Phàn Hòa là cao thủ cao thủ cao cao thủ đánh giặc, Thất công chúa cũng là thiên tài trong lĩnh vực quản lý tài chính. . . Làm việc không hàm hồ chút nào, có thể gọi là chim nhạn bay qua cũng phải rút một sợi lông (chiếm tiện nghi, biết chớp lấy thời cơ).
32 “Đất phong ở xa này, là ta cò kè mặc cả với Đế mẫu mới có được. ” Trên đường đi, Mộ Dung Phức cẩn thận giải thích với Nhạc Phương. Không có cách nào khác, Nhạc Phương điểm gì cũng tốt, chỉ là tâm tư nào cũng giấu dưới đáy lòng, lại không hỏi, mà chỉ tự đau khổ suy nghĩ.