Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Họa Đường Xuân

Thể loại: Trọng Sinh, Ngôn Tình
Số chương: 73
Chương mới nhất: Chương 73
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Thể loại: trọng sinh, cổ trang, cung đình, giang hồ, phụ tử niên thượng, 1×1, HETrans: CCP, QT, GG, …Edit & beta: Lan Hoa ChiHai huynh đệ song sinh, một là thái tử, một ảnh tử không thể xuất hiện dưới mặt trời;Hắn ghen tị vì y khỏe mạnh;Y đố kị vì hắn có thể sống dưới ánh mặt trời;Thân là ảnh tử, hôn nhân, vận mệnh, cái gì cũng không phải là của mình ,Chỉ đến đêm khuya bóc ra lớp mặt nạ mới có thể nhìn thấy dáng vẻ của mình trong gương đồng;Trang chủ Vân Hải sơn trang thì như thế nào, em ruột của thái tử lại như thế nào,Y chỉ là một ảnh tử, một ảnh tử quyết định vận mệnh của cả gia tộc mẫu thân,Một ảnh tử mà chính y cũng không biết mình có thể đi nơi nào,Thế Di, Thế Di, nếu có thể thực sự bị bỏ quên thì cũng không hẳn không phải chuyện may mắn*;Mãi cho đến……“Nghe nói võ công của ngươi là thiên hạ đệ nhất, hôm nay ta đặc biệt đến lãnh giáo.

Danh sách chương Họa Đường Xuân


Chương 1

1 Căn phòng nhỏ hẹp truyền ra tiếng kêu thảm thiết của nữ nhân, trong ánh nến, một vị nữ tử toàn thân mặc trang phục đen, mặt không chút thay đổi nhìn nữ nhân thống khổ kêu thảm thiết trên giường, ngoan độc nói với một lão phụ nhân khác: “Nếu trong nửa canh giờ nữa ả còn không sinh được thì trực tiếp mổ bụng.


Loading...

Chương 2

2 Kinh thành, bao nhiêu cười vui bao nhiêu sầu, ở nơi tượng trưng cho quyền thế tối cao trong thiên hạ, Vương hoàng hậu chưởng quản toàn bộ hậu cung cũng lại không thể cười vui nổi.


Chương 3

3 Ở trong hồ phía sau trung tâm Vân Hải sơn trang, một người dẫm chân trên mặt hồ, bay lướt như chim yến trên mặt nước, tại những nơi lướt qua kiếm khí đều kích khởi tầng tầng bọt nước.


Chương 4

4 Tuyết rơi đúng lúc báo hiệu một năm được mùa, một năm này lúa mạch đều ngủ trong thảm tuyết suốt toàn bộ mùa đông, năm sau lại là mùa thu hoạch. Hoàng cung, một người khoác miên bào màu vàng bước đi trầm ổn hướng tới Ngự thư phòng.


Chương 5

5 Ở một chỗ sâu trong rừng cây, một người đứng ở trên đỉnh tán cây cao vút nhìn ra phương xa. Trăng tròn vành vạnh treo trên đỉnh đầu, ánh mắt hắn như ngọn đuốc, thanh trong như nước, không hề có sự ngu si biểu hiện ra vào ban ngày.


Chương 6

6 Vỗ vỗ quần áo trên người, Nguyệt Bất Do rất vừa lòng, hợp ra phết. Ngồi xổm xuống, không e dè mở tay nải đầy bạc nặng trịch ra, Nguyệt Bất Do bỏ toàn bộ mấy bộ quần áo khác cùng với ít tiền vừa cướp được vào.


Chương 7

7 Một ngày đầu năm, trên đường gần như không hề nghỉ ngơi, cuối cùng Mạc Thế Triệu và Mạc Thế Di cũng tới Chá Bắc. Mười mấy năm không hề trở lại, bên dưới mặt nạ lạnh lùng của Mạc Thế Di là sự kích động vì sắp được nhìn thấy cha nương và người thân.


Chương 8

8 Lần về nhà này trở thành điều trân quý nhất trong lòng Mạc Thế Di. Vào mỗi đêm thanh tĩnh sau khi mọi người đã ngủ say, Mạc Thế Di sẽ gặp cha nương lẳng lặng trò chuyện.


Chương 9

9 Trong sân luyện võ vang lên từng trận tiếng hô, trời vừa tờ mờ sáng, các đồ đệ của môn phái giang hồ này đã rời giường luyện công. Môn chủ vốn còn một canh giờ mới rời giường lúc này cũng xuất hiện tại sân luyện võ.


Chương 10

10 Vân Hải sơn trang lại lần nữa xuất hiện một màn gà bay chó sủa, a, dùng gà bay chó sủa để hình dung có vẻ không thỏa đáng lắm. Nhưng hai vị cao thủ luận võ, đó chính là đao quang kiếm ảnh, có sự nguy hiểm đến tính mạng.


Chương 11

11 Mạc Thế Di chưa từng oán hận thân sinh mẫu thân của mình như thế. Ba mươi năm, y chưa bao giờ cảm nhận được tình thương của thân sinh mẫu thân. Y không oán, bởi vì y có cha nương yêu thương y.


Chương 12

12 Nguyệt Bất Do bị giết sao? Việc này chỉ sợ có chút khó. Trong nháy mắt kì hẹn một năm lại sắp đến, tháng trước Nguyệt Bất Do vừa mới đánh bại rất nhiều cao thủ đệ nhất giang hồ, trước mắt đang bị những môn phái này truy nã.


Chương 13

13 “Nguyệt Bất Do này lại đi tìm Thế Di !” Phẫn nộ bỏ mật tín vừa nhận được lên trên bàn, Vương hoàng hậu hổn hển nói, “Thế Di muốn làm cái gì đây?! Ai gia đã nói với y rất nhiều lần, đừng có gặp Nguyệt Bất Do nữa.


Chương 14

14 Thay thiên tử tuần tra Giang Nam, thời gian thái tử Thành Lệ rời kinh thời cũng không hạn chế, hắn hoàn toàn có thể chậm rãi đi các nơi để tuần tra. Rời phủ Tổng đốc Giang Nam, Thành Lệ không đi thuyền mà lên một chiếc xe ngựa xa hoa tiếp tục đi đến nơi tiếp theo.


Chương 15

15 Cuộc tranh chấp kia giống như chưa từng xảy ra. Thành Lệ ở trong sơn trang năm ngày, năm ngày này Mạc Thế Di biểu hiện phối hợp đến mức làm người ta giật mình.


Chương 16

16 Thấy Thành Lệ chậm chạp không trả lời, ma bẩn thúc giục: “Ngươi nói mau. Đừng nghĩ đến chuyện giấu diếm, mấy lời các ngươi nói khi trong phòng ta đều nghe được.


Chương 17

17 Đời này, điều khiến Thành Lệ bực mình nhất chính là thân thể hắn, chẳng qua hiện tại khiến hắn bực mình nhất lại nhiều thêm một thứ, chính là “lão già” tên Nguyệt Bất Do này.


Chương 18

18 Thôn trấn tiếp theo tuy rằng không xa, nhưng trời nóng, bọn họ lại không có ngựa. Vì không muốn Thành Lệ bị say nắng, Nguyệt Bất Do liền đưa Thành Lệ đi trong rừng, không đi đường chính, lộ trình như vậy lại thành xa.


Chương 19

19 Trời còn tối, cửa một gian phòng mở ra, từ bên trong có một người đi ra. Y đeo mặt nạ màu bạc, tóc chỉ vấn lên bằng một cây trâm đơn giản. Y mặc một bộ trường bào màu xanh xám, bên hông không có bất cứ trang sức gì.


Chương 20

20 Trực tiếp bị Mạc Thế Di ném lên giường, đối phương còn buông màn xuống, Nguyệt Bất Do đang chột dạ lập tức lớn tiếng doạ người: “Chuyện này không thể trách ta.


Loading...