21 Đêm qua ngủ thật sự rất ngon, Thành Lệ ngáp một cái, duỗi cái eo lười đi từ buồng trong ra, không ngoài ý muốn nhìn thấy hai người đã rời giường.
“Nước trong bồn vừa đổi, rửa xong thì lại đây ăn cơm.
22 Bắc Đà trấn cách kinh thành chỉ khoảng năm sáu ngày hành trình. Càng gần kinh thành, nụ cười trên mặt Thành Lệ lại càng ít. Nhìn hắn, Nguyệt Bất Do lắc đầu vô số lần trong lòng, không muốn trở về thì đừng về, vì sao phải miễn cưỡng chính mình chứ.
23 Đường cái trước cửa cung là ngã tư đường náo nhiệt nhất ở kinh thành, tuy rằng tiểu thương ở đây thường bị việc vặt của hoàng cung quấy rầy nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc bọn họ mở quán thét to nhiệt tình.
24 Góc phía tây kinh thành là nơi dân chúng bình thường sinh sống. Nhà ở đây nhỏ, lại nhiều, người cũng hỗn tạp. Nguyệt Bất Do đưa Mạc Thế Di yên lặng lướt qua một loạt nóc nhà trong đêm, không đưa tới bất kì kẻ nào chú ý.
25 Ngày hôm sau, tâm tình vô cùng tốt, Nguyệt Bất Do ăn xong bữa sáng thì bảo tiểu nhị nấu nước, hắn muốn tắm rửa. Nếu Thành Lệ mà ở đây thì nhất định sẽ phun hết nước trà hoặc đồ ăn trong miệng ra.
26 Trốn ở sau một toà núi giả, Nguyệt Bất Do xem xét bốn phía, nhỏ giọng nói với người phía sau: “Ngươi chắc chắn nơi này là nhà hoàng tử? Sao đến một người cũng không có? Ngươi nhìn bên Thành Lệ mà xem, rõ ràng có nhân khí hơn bên này.
27 Là người duy nhất biết lai lịch của Nguyệt Bất Do, Mạc Thế Di rất vui vẻ, vui vẻ vì Nguyệt Bất Do tín nhiệm y. Cho nên chẳng sợ Nguyệt Bất Do hoá trang cho y thành một hán tử trung niên trên mặt mang sẹo, dáng vẻ không hề dễ coi, Mạc Thế Di cũng không có nửa điểm không vui.
28 Biết đêm nay Nguyệt Bất Do và Mạc Thế Di phải khuya mới tới, Thành Lệ liền ngủ từ sớm. Tuy rằng hắn có thái tử phi và trắc phi nhưng bởi vì thân thể hắn, hơn nữa hai nữ nhân kia chẳng qua cũng là được mẫu hậu sắp xếp, sau khi hài tử ra đời thì Thành Lệ cũng không chạm qua thê thiếp của mình nữa.
29 Sau lưng có chút nóng, ngủ đã no, Nguyệt Bất Do xoay xoay thân mình, ý thức còn không thanh tỉnh. Ngay sau đó, hắn liền mạnh mẽ mở mắt. Sau một khắc nữa, hắn ngừng thở.
30 Sát đường có một quán rượu, hai nam tử ăn mặc rõ ràng là người giang hồ ngồi sát bên cửa sổ. Hai người đều đội mũ sa màu đen, bên hông đeo hai thanh loan đao.
31 Kinh thành thần hồn nát thần tính, mà ở ngã tư phồn hoa nhất kinh thành, hai tên nào đó vừa gây ra trận hỗn loạn này lại thoải mái trốn trong một tiểu viện hưởng thụ những ngày hạnh phúc chỉ làm uyên ương không làm tiên.
32 Do Vương hoàng hậu ra mặt, cấm vệ quân trong phủ thái tử đổi thành thị vệ cung đình bình thường, nhưng bên ngoài phủ thái tử vẫn được canh phòng nghiêm mật như trước.
33 Nhìn quyển sách kia, hơi thở của Nguyệt Bất Do càng ngày càng không xong, yết hầu cũng càng ngày càng khô khốc. Có người hảo tâm rót cho hắn một chén nước.
34 Nắm bút, Nguyệt Bất Do lại bắt đầu thương cảm vì ly biệt. Nghĩ trong chốc lát, hắn viết, viết xuống sự áy náy và không muốn trong lòng mình.
Thành Lệ liếc mắt trộm nhìn, nhìn vài lần hắn sẽ không nhịn nổi nữa.
35 Tại giờ khắc này thời gian dường như ngừng lại. Sau ba mươi năm chỉ vài lần kinh nghiệm có thể đếm được trên đầu ngón tay, Mạc Thế Di bởi vì miệng dán lên hai phiến mềm mại kia mà hoàn toàn quên phản ứng.
36 Ngủ một giấc này làm toàn thân thoải mái, thoải mái đến mức dù Nguyệt Bất Do đã tỉnh ngủ nhưng vẫn không muốn rời giường. Hắn không muốn dậy, người ôm hắn cũng không muốn, nhưng mà không thể không dậy được, đã đói bụng rồi.
37 “Ăn. ”
Theo âm thanh cất lên, quân trắng trên bàn cờ lập tức bị ăn mất hơn mười viên. Thắng bại dĩ nhiên đã rõ, một người cũng không cố giãy dụa, bỏ quân đen trong tay vào hộp cờ.
38 Miêu Cương rất lớn, ở Tây Nam phàm là nơi có người Miêu thì chính là Miêu Cương. Mà muốn tìm được cao nhân cổ độc ở Miêu Cương lại càng như mò kim đáy bể, muôn vàn khó khăn.
39 Sau khi án cổ độc bùng nổ, hoàng đế tăng mạnh thủ vệ trong cung, đặc biệt hoàng đế thường xuyên tới ngự thư phòng, tẩm cung thì lại càng bị canh gác nghiêm ngặt.
40 Tám năm trước, trong cánh rừng này từng xảy ra một chuyện mà người Miêu cho là cực kì đại sự, chẳng qua ngoài người Miêu và một số người có quyền thế bên ngoài người Miêu thì không ai muốn nhắc lại chuyện này, lại càng không thể truyền đến Trung Nguyên được.
Thể loại: Trọng Sinh, Huyền Huyễn, Ngôn Tình, Nữ Cường
Số chương: 25