1
Người ở Tây Hải không ai không biết, Kim gia có một đứa con riêng không lên được nổi mặt bàn.
Đó chính là đại diện tiêu biểu cho sự thất bại của giáo dục, danh xưng quả thật quá mức nổi tiếng đó nha
Đứa con riêng không lên được nổi mặt bàn ở Kim gia có tên là Kim Hào, cái tên chả có chút khí tức văn hóa nào, nếu được hỏi, người Kim gia đều sẽ nói, đây cũng đâu phải do nhà họ đặt, mà là do người mẹ của đứa con riêng đó đặt đấy chứ, lúc vào nhà, chỉ cần vừa nghe đến cái tên này, trên mặt mọi người đều treo nụ cười đến văn hoa lịch thiệp, nhưng trong lòng ai mà không lén khinh bỉ: quả nhiên là thứ không lên được nổi mặt bàn!
Không kẻ nào sẽ chú ý đến đứa bé bị đẩy ra đang mặt đỏ tai hồng, kéo kéo thứ quần áo không quen mặc trên người, mím chặt cánh môi, khi nghe người khác giới thiệu đến tên của nó, bỗng dưng thấy ót chợt đau, trong mắt lại sáng lên vẻ quật cường.
2
Lúc Kim Hào được ‘Anh hùng cứu mỹ nhân’ xong thì hắn cũng chỉ là một fan thông thường mà thôi, cùng lắm thì có chút yêu thích vị người tốt đó.
Làm fan hâm mộ, Kim Hào tự phát cho Vinh Thịnh thẻ người tốt, sau đó đi mua một hộp bạch tuộc viên ăn sạch, rồi mới bị tài xế đón về nhà.
3 Kim gia mấy năm trước đã từng dính líu đến xã hội đen, tác phong làm việc luôn mang theo sự ngoan độc cùng tàn nhẫn, sau này Kim lão thái gia may mắn cưới được một người vợ danh môn hiển hách, cũng bắt đầu chậm rãi quay về đường ngay, từ những năm đầu còn rối loạn do không am hiểu đến hiện nay, cũng được xem là một gia tộc thương nhân đủ tiêu chuẩn.
4
“Bảo bối, mai em thi thử, hiện tại có muốn gì không?” Vinh Thịnh giúp Kim Hào lau khô tóc, ôn nhu hỏi.
Mỗi lần Vinh Thịnh gọi hắn là bảo bối, Kim Hào đặc biệt không có sức chống cự, giọng nam thần nhà hắn gọi hai tiếng ‘bảo bối’ vô cùng êm tai, vô cùng ôn nhu, lại đặc biệt sủng nịch!
Không hổ là bạn trai của hắn! Vô luận nghe bao nhiêu lần cũng thấy không đủ! Thật muốn ghi âm lại nghe trước khi ngủ mỗi tối! Không! Nên đặt làm chuông báo thức luôn!
Một bên thì muốn bổ nhào vào lòng nam thần nhà mình, một bên lại muốn bày ra vẻ rụt rè đáng yêu, Kim Hào vui sướng nói: “Dạ, lần này em muốn lấy thành tích đầu cho anh tự hào!”
Vinh Thịnh nhẹ nhàng xoa xoa mái tóc mềm mại của Kim Hào, y nghe được giọng nói mềm nhẹ không tự giác lấy lòng của hắn, tâm lại nhói đau, thay đổi lời định nói ra cửa miệng: “Được, anh chờ bảo bối làm anh tự hào.
5
Thời gian thấm thoát đã qua hai năm.
Lúc Kim Hào từ trường thi đại học đi ra, đặc biệt chú ý một nam nhân đang đứng ngược hướng nắng dưới một tàng cây, liền cong khóe miệng, kiềm chế không được kích động trong lòng, xông lên ôm chầm lấy nam nhân kia.