Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

An Sinh

Thể loại: Đam Mỹ
Số chương: 31
Chương mới nhất: Chương 31: Kết Thúc (hoàn)
Cập nhật cuối: 7 năm trước
Tên gốc: 安生 Thể loại: Đam mỹ, cổ đại, cường công nhược thụ, công sủng thụ, HE Độ dài: 31 chương Editor: AMTại làm sao lại xui xẻo lại như vậy, trong lúc vô tình lại nghe được ý định của tam tiểu thư.

Danh sách chương An Sinh


Chương 1: Thay Gả

1 Editor: AM

Từ khi bước vào thành đến giờ, tiếng kèn xô-na và tiếng trống chưa từng ngừng nghĩ, thực lực của Minh Quốc thật sự rất mạnh.

Có lẽ bây giờ tiểu thư và nhị công tử đã đi xa, rất mừng là lão gia vẫn chưa biết chuyện này, hy vọng mọi chuyện sẽ không bị phát hiện cho đến khi tiểu thư rời khỏi Việt Quốc, tiểu thư, chúc người hạnh phúc.


Loading...

Chương 2: Bệnh

2 Editor: AM

Nóng, nóng quá, đây là đâu? Vì sao bốn phía quanh ta đều là lửa, cửa ở đâu, ta muốn ra ngoài.

Ta muốn chạy nhanh đến cửa, đột nhiên xà ngang ở phía trên rớt xuống, ta vội vàng tránh né, sau đó lại rớt thêm mấy xà ngang nữa, bịt kín cửa ra vào.


Chương 3: Dự Định

3 Editor: AM

Ta ngủ một giấc tới khi tỉnh dậy, thật ra là bị đói tỉnh, cảm thấy bao tử mình không ngừng kêu ca, ta nhanh chóng ngẩng đầu nhìn xem có ai ở trong phòng hay không, nhìn một lượt, may là không có ai, ta thở phào nhẹ nhõm rồi nằm lên giường.


Chương 4: Du Viên

4 Editor: AM

Sáng sớm hôm nay thời tiết rất tốt, ta vội vàng rửa mặt, mặc nữ trang và làm tóc xong thì tốn gần một canh giờ.

Tân Nguyệt vừa làm tóc cho ta vừa kể truyện cười, còn khen ta đeo mấy thứ trang sức này nhìn đẹp lắm, thật ra mấy thứ này toàn là đồ thượng hạng, nếu có thể bán lấy tiền thì đúng là tốt thật đó.


Chương 5: Thuần Ngựa

5 Editor: AM

Ta ngủ một giấc thật ngon, chậm rãi rời giường, rửa mặt, ăn cơm, sau khi chuẩn bị xong thì đã đến buổi trưa, ta đợi thêm nửa canh giờ rồi lén lút xuất phát.


Chương 6: Phúc Vương Gia

6 Editor: AM

Không cam lòng đi đến vườn hoa, vị Phúc vương gia đáng ghét kia đang ngồi trên ghế gỗ ngắm hoa, nhìn thấy chúng ta đến liền tươi cười đứng lên, nói: "Nghe nói vừa rồi tam ca và tam tẩu cùng nhau cưỡi ngựa ngắm hoa, thật là có hứng thú mà, chỉ buồn cho những người cô đơn như ta thôi, aii!" Vừa nói vừa lắc đầu thở dài, giống như chú chó nhỏ bị vứt bỏ.


Chương 7: Đạo Làm Thê

7 Editor: AM

Tiễn bước Vấn Thiên, ta đắc ý đi về phòng của mình, bầu trời đêm nay thật đẹp, buồn bực mấy ngày nay cứ thế mà biến mất, vương gia hãy biến đi.


Chương 8: Sát Hạch

8 Editor: AM

Từ khi vương gia động kinh bắt ta học lễ nghi của vương phi thì cũng là bắt đầu những ngày đau khổ của ta, giờ mẹo mỗi ngày rời giường, trước giờ thìn phải chuẩn bị đầy đủ, tức là ta có một canh giờ để rời giường, rửa mặt, chải đầu, ăn sáng.


Chương 9: Du Ngoạn

9 Editor: AM

Vương gia nói lần kiểm tra này của ta miễn cưỡng được thông qua, nhưng mà sau này có thể tiến hành kiểm tra bất chợt, mặc kệ nó, dù sao không cần học mấy thứ đó nữa là được rồi.


Chương 10: Bị Thương

10 Editor: AM

Ta chưa từng gặp chuyện này trong suốt sinh mệnh của mình, trước kia khi xem kịch có nghe kể chuyện về sát thủ thế này, không ngờ hôm nay sẽ nhìn phải, a a, thật là kích thích quá đi, ta kích động cầm lấy cánh tay vương gia, nói năng lộn xộn: "Sát thủ kìa, a, vương gia, sát thủ đó, ngài xem kìa, vui thật, ha ha.


Chương 11: Dưỡng Thương (1)

11 Editor: AM

Tuy miệng vết thương vẫn còn rất đau, nhưng mà đãi ngộ dưỡng thương rất đáng để hưởng thụ.

Ngày đầu tiên, sáng sớm ngủ thẳng đến khi tỉnh, Tân Nguyệt lau mặt cho ta, ta trực tiếp ăn điểm tâm trên giường, còn chưa kịp động tay đã có người đưa cơm vào miệng, sau đó rót một chén thuốc.


Chương 12: Dưỡng Thương (2)

12 Editor: AM

Mỗi ngày, Tân Nguyệt phụ trách việc ăn uống của ta, vương gia phụ trách việc ở với ta, ta thì phụ trách việc buồn bực, chẳng phải vương gia bề bộn nhiều việc sao, sao mà mỗi lần ta có nhu cầu thì vương gia đều xuất hiện, thời gian khác thì không thấy đâu, đúng là không thể lấy thói quen của người bình thường để thể hiện hành vi của vương gia được mà.


Chương 13: Cung Yến

13 Editor: AM

Sau khi vết thương được vương gia xem xét và xác nhận đã tốt, ta mới nhớ đến sinh thần của mình, vừa cẩn thận vừa kỳ vọng nhìn vương gia.


Chương 14: Thanh Vương Gia

14 Editor: AM

Khi ta đang chăm chú uống thứ nước không biết tên đó thì cảm thấy có người đang nhìn mình, ta tò mò nhìn lại, có một nam tử ngồi đối diện ta, khoảng hơn ba mươi tuổi, có vẻ giống vương gia, nhất là lông mi, lông mi Vấn Thiên và vương gia cũng dài như thế, ta đoán người này cũng là hoàng thân quốc thích, nếu không thì sao lại ngồi ở vị trí kế bên hoàng thượng cho được.


Chương 15: Bà Bà

15 Editor: AM

Một đường bình an đi đến đại sảnh, mọi người đều đang bận nói chuyện với nhau nên không để ý đến chúng ta, ta lặng lẽ ngồi trở lại vị trí, không dám trắng trợn nhìn thúc thúc ở đối diện nữa.


Chương 16: Cá Nướng

16 Editor: AM

Ngày hôm đó, trời quang mây tạnh, Vấn Thiên rãnh rỗi không có gì làm nên chạy đến nói chuyện phiếm với ta, nhìn thấy biểu hiện không tốt lần cung yến trước, vương gia ra lệnh ta không được rời khỏi vương phủ trong vòng một tháng, cho nên mỗi ngày của ta đều là đi dạo trong vương phủ, may là vương phủ này đủ lớn, ta vẫn chưa đi hết.


Chương 17: Viên Phòng (1)

17 Editor: AM

Đang ngủ ngon lành, đột nhiên Tân Nguyệt lo lắng kêu ta, ta mơ mơ màng màng hỏi: "Tân Nguyệt, sao tỷ ở đây? Ta còn chưa ngủ xong. "

"Hoàng thái hậu tới, đang ở tiền thính, vương gia kêu ta gọi ngài đến tiền thính, công tử nhanh tỉnh táo một chút đi.


Chương 18: Viên Phòng (2)

18 Editor: AM

Ta nhìn sâu vào đôi mắt vương gia, ý muốn nhận câu trả lời khẳng định.

Nhưng vương gia chỉ cười ôn nhu nói: "Nam và nam cũng có thể làm chuyện này, ta dạy ngươi.


Chương 19: Ước Định

19 Editor: AM

Nói thật, hôm nay, khi tỉnh dậy, điều đầu tiên mà ta cảm nhận được đó là đau, mặt sau rất đau, ta mơ mơ màng màng nhớ lại chuyện trước khi ngất, trời, chẳng lẽ nam nhân và nam nhân viên phòng là như vậy sao, nhưng mà cũng quá đau đi, hơn nữa nơi đó dùng để, ừm, cái kia đó, sao có thể, dù sao thì chuyện này cũng vượt qua năng lực lý giải và thừa nhận của ta, Trần thúc không có dạy ta cái cách mà nam nhân và nam nhân viên phòng đâu!

Ta phiền não nắm tóc, không cẩn thận động đến vết thương ở mặt sau, ta kêu lên "đau", ta nằm vật vã trên giường thở gấp.


Chương 20: Bôi Thuốc

20 Editor: AM

Tuy ngọc thế nằm trong thân thể, nhưng vẫn có thể tiếp nhận được, có điều là ta không dám làm động tác nào quá lớn, ta vẫn nằm ở trên giường, cũng không cần phải làm việc gì, ngủ hơn nữa ngày, đến khi toàn phủ lên đèn mới tỉnh dậy, cánh tay gian nan chống thân ngồi dậy, động tác này làm ta ra đầy mồ hôi, hô hấp nặng nề.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Sự Quyến Rũ Của Sói

Thể loại: Dị Năng, Đam Mỹ

Số chương: 50


[Đam Mỹ] Thầm Mến

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 51


Viện Trợ - Giao Dịch

Thể loại: Đam Mỹ, Đô Thị

Số chương: 17


Chuyện Thầm Mến Của Thiếu Niên

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 4


Chinh Phục - Lạc Dạ

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 50


Âm Phu

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 44


Phượng Tần

Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ

Số chương: 72


Ốc Mượn Hồn

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 39



Lạc Hoa Hữu Ý

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 20