1 Đại Sở , đầu năm nay tân hoàng đăng cơ, đại xá thiên hạ, duy độc, dư nghiệt Kiến Minh tội ác tày trời, tội không thể tha , lệnh cho kéo đến Bắc Khẩu xử chém !
Hôm nay chợ Bắc Khẩu ở kinh thành , hết sức náo nhiệt.
2 Đại Sở XX năm, Thanh Dương Huyền , phố Long Tĩnh.
Nơi này ở có chưởng quỹ tiểu lâu , lão bản trà điểm , tiểu nhị thư phòng, cũng có bộ khoái huyện nha.
3 Đại sở năm XX , Thanh Dương Huyền , Ngọc Hoa tự.
Ngọc Hoa tự ở trên đỉnh Đại Ngọc sơn của Thanh Dương Huyền.
Ngày hôm đó, chân trời vừa mới tờ mờ sáng, tiểu nam hài tầm mười tuổi, lưng đeo một cái sọt trúc , ở giữa rừng núi chạy nhảy.
4 Lúc Hứa Vị về đến nhà , trời đã tối mịt.
Nhưng trên đường Long Tĩnh vẫn còn có hàng xóm của Hứa Vị đang vội vã về nhà , nhìn thấy Hứa Vị, có ha hả cười, sờ sờ hắn, hỏi hắn sao về muộn như thế ? Có người cười tủm tỉm đưa cho hắn một khối bánh nướng, có người dặn dò lần sau không được về muộn như thế , nếu gặp người xấu thì làm sao ……
Hứa Vị cười ha hả nhận bánh nướng, mặt mày loan loan, một bên gọi Đỗ gia gia , Trương đại thúc, Tống ca ca, Liễu tẩu tẩu……
Cho đến khi Hứa Vị về tới nhà , Hứa Vị miệng cắn bánh nướng, trong tay ôm một bình dưa muối.
5 Trong dược điền Ngọc Hoa tự, Hứa Vị còn đang chăm chú hái dược thảo.
Hòa thượng đầu bóng lưỡng vội vàng chạy đến, thấy Hứa Vị hái dược thảo, liền la lớn “Tiểu Vị, sư phó có việc tìm ngươi!”
Hứa Vị ngẩng đầu, nhìn về phía Hòa thượng đầu bóng lưỡng, vội đứng dậy trả lời “Nhị sư huynh, ta đã biết.
6 Mỗi ngày, trời chưa sáng hẳn , Hứa Vị đã lên núi , ở chân núi, có một tiểu hài tử đang chờ hắn.
Bình thường đều là Hứa Vị vừa đến , tiểu hài tử kia liền sưu một tiếng xuất hiện.
7 Đêm thất tịch.
Thanh Dương Huyền năm rồi cũng mở hội hoa đăng , mở các loại chợ chùa. Nhưng năm nay , một tiên sinh nào đó ở Thanh Dương thư viện mạnh mẽ đề nghị, đêm thất tịch năm nay của Thanh Dương Huyền sẽ thêm một v vài điều thú vị:
Tỷ như nói: Đoán câu đố có phần thưởng
Vài đại tài chủ ở Thanh Dương Huyền xuất tiền , ai có thể vượt mọi đối thủ đoán đến câu đố cuối cùng sẽ được thưởng một phần thưởng phi thường phong phú.
8 Nhìn pháo hoa chậm rãi nở rộ từng đóa , Hứa Vị mỉm cười.
Quay đầu nhìn về phía Mặc Tam diện vô biểu tình nhìn pháo hoa, Hứa Vị cười hỏi “Đẹp không ?”
Mặc Tam cúi đầu, nghĩ nghĩ, nói ra nói “Cũng được.
9 Hứa Vị nhìn Mặc Tam ăn xong cơm, một bên thu thập, một bên tò mò hỏi “Tiểu Mặc, dấu hiệu trên lưng ngươi sao lại giống quả trứng luộc trong nước trà a ?”
Mặc Tam bị kiềm hãm, lập tức ngẩng đầu “Đó là một vòng tròn, mặt trên có con rồng.
10 Ngày hôm nay là mười bốn tháng bảy.
Thanh Dương Huyền vào ngày mười bốn tháng bảy có một phong tục : tiểu hài tử không thể ra đường phố, vào đêm phải đóng cửa, còn phải tế bái tổ tiên, ven đường hóa vàng mã.
11 Lúc Hứa Vị tỉnh lại chỉ thấy Mặc Tam đang dùng khuôn mặt diện vô biểu tình nhìn mình , đầu tiên là ngẩn ra, lập tức Hứa Vị kinh hỉ “Tiểu Mặc, ngươi không có việc gì chứ ?”
“Ân.
12 Tuy rằng buổi sáng đã ăn, nhưng Hứa Vị vẫn cầm lấy bánh nướng ăn ngon lành như cũ.
Mặc Tam đi ở bên người Hứa Vị, nhìn Hứa Vị từng ngụm từng ngụm cắn bánh nướng, trong mắt hiện lên tiếu ý.
13 “Vậy ngươi tên là……” Hứa Chính Nhất hí mắt hỏi.
“Mặc. ” Mặc Tam thản nhiên nói “Tên của ta là Mặc. ”
Hứa Chính Nhất nhìn chằm chằm Mặc Tam, sau một lúc lâu, đột ngột ha ha cười “Ha ha.
14 Hứa Vị vẫn đều cảm thấy mình là người có tính cách tốt , cha cùng nương, còn có đại ca, sư phó vẫn đều nói hắn là một bé ngoan.
Cho nên, giận dữ hay tương tự, Hứa Vị vẫn cảm thấy mình sẽ không bao giờ như thế.
15 Tiểu Bạch cũng vẫn chưa dám ăn món gà quay thơm ngào ngạt kia , đầu tiên là sợ hãi nhìn Mặc Tam đã xoay người đi , sau một hồi , đột nhiên mạnh mẽ cắn lấy con gà trong tay Hứa Vị , quay người lại rồi liền nhanh chóng chạy đi, lưu lại một đường toàn bụi là bụi……
Hứa Vị ngơ ngác nhìn thân ảnh Tiểu Bạch đã biến mất ở trong rừng cây, trong lòng vô ngữ , sao …… Tiểu Bạch sợ Mặc Tam như vậy ?
Quay đầu nhìn về phía Mặc Tam đã xoay người lại , Mặc Tam đang dùng ánh mắt lạnh lẽo nhìn chằm chằm phương hướng mà Tiểu Bạch vừa chạy đi.
16 Ban đêm, hậu viện ở huyện nha Thanh Dương Huyền.
Phương Tung cùng Cảnh Vũ vương gia ngồi ở trên ghế đá trong nội viện , nhìn bầu trời đêm đầy sao.
“Thanh Dương Huyền này tuy có chút hẻo lánh, nhưng nơi này lại làm cho người ta cảm thấy rất thoải mái yên bình.
17 Nghe hài đồng nằm trên mặt đất dùng ngữ khí bình tĩnh như vậy nói câu “Để cho ta ở trong này, chờ dã thú tới giết ta là được. ”. Hứa Hạo Nhiên ngẩn ra, lập tức nghiêm túc lên.
18 Mặc Tam nắm lấy tay Hứa Vị đi vào trong rừng cây đầy sương mù chưa tan.
Nghĩ tới ánh mắt hoài nghi cùng dò xét khi nãy của Cảnh Vũ vương gia , Mặc Tam liền dâng lên ý cười trào phúng trong lòng.
19 Thanh Dương thư viện tọa lạc ở trên núi Ngọc Phong tại vùng ngoại ô phía nam Thanh Dương Huyền.
Ngọc Phong sơn tuy không hiểm trở đồ sộ như Đại Ngọc sơn , nhưng lại có phong cảnh động lòng người.
20 Lúc Hứa Hạo Nhiên trở về nhà thì sắc trời đã hôn ám. Vào nhà rồi lại thấy nhà chính vẫn thắp đèn , tò mò đi qua , liền thấy lão cha hắn vẻ mặt ngưng trọng ở trong nhà chính đi qua đi lại.