1 Đồng Đồng đi ra khỏi quán bar, sinh nhật 24 tuổi rất quan trọng nên cô uống có phần khá nhiều.
Từng bước chân đều đã lảo đảo không vững, đám bạn bè xấu kia luôn miệng nói muốn đưa cô về, nhưng cô vẫn đang từ chối.
2 Thật đói bụng.
Đó là cảm giác đầu tiên Đồng Đồng cảm nhận được, lúc đó cô mơ mơ màng màng, trong khoảng thời gian ngắn không hề nhớ ra mình đã chết, chỉ cảm thấy đói bụng.
3 Quên đi, nếu cô không nhớ thì chắc chắn vì nó không quan trọng. Tóm lại là cô không muốn họ Khổng!
Đồng Đồng tiếp tục hưởng thụ bằng cách đem khuôn mặt nhỏ nhắn chôn trong lòng mẹ, sung sướng ợ một tiếng nhỏ.
4 Lần đầu tiên Úy Ương ôm em bé nho nhỏ mềm mại, chân tay đều luống cuống, không biết nên làm thế nào. Quá mềm mại, em bé quá mềm, mềm đến mức cậu không biết làm sao để ôm!
Đồng phu nhân thấy Úy Ương băn khoăn, dịu dàng nở nụ cười, tay xoa đầu cậu, "Không sao đâu, tuy rằng em bé rất mềm nhưng cũng có xương cốt, con bế như thế này.
5 Thời gian trôi qua rất nhanh, Đồng Đồng cuối cùng cũng vinh dự từ đứa trẻ ba tháng tuổi chỉ có thể nằm hoặc bị người ta ôm chẳng khác gì búp bê biến thành một đứa trẻ có thể bò, đôi khi có thể chập chững bước đi được vài bước, ngay cả việc bú sữa cũng đã ngừng.
6 Sắc mặt mọi người đều trở nên rất khó nhìn, ngay cả anh Úy Ương cũng vậy! Đồng Đồng nhìn xung quanh, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.
Đồng gia gia cuối cùng cũng lên tiếng, để cho người hầu đi thu dọn những đồ vật đoán tương lai, dù sao bé cũng đã chọn xong.
7 Ông Đồng không nhịn được nữa, khoát khoát tay: "Chuyện nhà các người tôi không xen vào, tôi đã nói rất rõ ràng rồi. Từ trước đến nay tôi và Tu Trúc đã giúp các người không ít, đây là nhà vợ tôi, không phải của tôi.
8 "Khắc Cường, chú không thể như vậy được, cưới vợ xong liền quên cội nguồn! Bố rất nhớ chú, mẹ cũng vì chú mà ngã bệnh! Nếu như chú không quay về thì thật bất hiếu, sẽ bị khai trừ ra khỏi gia phả.
9 Hình như mọi người đều giống nhau, lúc phải đi học thì không thích đến trường, lúc rảnh rỗi thì lại không muốn ở nhà.
Đồng Đồng cũng vậy, hiện tại rất muốn đến trường, nếu như có thể học cùng hai anh thì tốt quá, tiếc rằng hai người bọn họ nhảy lớp quá nhiều, cô làm sao đuổi kịp được?
Đồng Đồng ngoan ngoãn ngồi trong lòng nhìn Úy Ương viết chữ, rõ ràng chỉ mới mười tuổi nhưng nét bút lại chẳng khác gì người lớn, vừa sắc bén vừa đẹp.
10 Ông Đồng dàn xếp tốt cho Đồng Đồng, sau đó lại dặn dò cẩn thận mới cam lòng rời đi, trước khi đi hình như Đồng Đồng còn thấy đáy mắt ông có nước mắt -_-|||
Cô bĩu môi, đem cặp sách màu hồng mở ra, bên trong ngoài trừ đồ ăn vặt cũng chỉ có đồ ăn vặt =.
11 Úy Ương ôm Đồng Đồng vào xe, Đồng Đồng rất đúng lúc mà ngáp một cái, yên lòng giao cặp cho Úy Ương rồi vùi vào trong ngực cậu ngủ.
Đồng phu nhân nói ngày đầu tiên đi nhà trẻ không thể trễ nên phải dậy sớm, bây giờ cô rất buồn ngủ: "Anh Úy Ương, đến giờ thì nhớ gọi em dậy nha.
12 "Chim bồ câu? Bé muốn nuôi sao?"
Đồng Đồng sửng sốt một chút, cô không thể tự mình nuôi được. . . mang về nhà căn bản phải nhờ đến mẹ. . . Khuôn mặt nhỏ nhắn trong nháy mắt trở nên ảm đạm: "Không nuôi được.
13 Đồng phu nhân bị con gái phản bác liền nghẹn họng nói không ra lời, cả nhà ai cũng đồng ý, bà đâu thể nói gì được nữa.
Dù sao. . . bé đúng là thông minh hơn so với những đứa trẻ khác một chút, còn khá yếu ớt, không chừng đi học sẽ bị bắt nạt.
14 Đồng Đồng sau khi thuận lợi vào lớp một vài ngày thì bắt đầu không an phận, cô không muốn mỗi ngày đều phải cùng một đám trẻ con học lại mấy thứ aoe12345*! Chẳng khác nào sỉ nhục tấm bằng tiến sĩ của cô.
15 A a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a a!!!!!!!!!!!!!!!!
Thực sự là không đến không biết, vừa đến liền cảm thấy lồng ngực như muốn nổ tung!!
Đồng Đồng thấy mình sắp điên rồi.
16 "Gia gia?" Sao vẻ mặt gia gia đột nhiên trở nên thương tâm như thế?
Úy gia gia lấy lại tinh thần, nhìn thấy Đồng Đồng lo lắng cho mình, vội vàng trấn an: "Gia gia không có việc gì.
17 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Úy Ương lười để ý đến cô ta, nếu biết điều nói xin lỗi thì anh còn có thể nể tình bỏ qua, đáng tiếc là cô ta không biết tốt xấu, anh cũng không cần khách khí.
18
Ngày Úy Ương nhập ngũ, Đồng Đồng không đi tiễn, hiển nhiên là vì Úy Ương không cho phép.
Cả nhà nghe theo lời của anh, chẳng một ai thông báo cho Đồng Đồng, mặc dù cô cũng biết ngày nữa anh đi, nhưng cụ thể ngày nào thì không nhớ được.
19 Đồng gia gia nghĩ đi nghĩ lại thấy đề nghị này đúng là không chê vào đâu được: "Tốt, Bắc Kinh có nhà dưới danh nghĩa Đồng Đống nhưng ở cùng với ông tại quân khu cũng được.
20
Khi tỉnh lại Đồng Đồng đã thấy mình đang ở trên máy bay, cô nằm trong lòng Úy Ương, ông bà Úy ngồi ở phía trước. Cô dụi mắt, ưm một tiếng, Úy Ương lập tức cúi đầu nhìn: "Bé?"
"Anh Úy Ương.
Thể loại: Khoa Huyễn, Huyền Huyễn, Trọng Sinh, Dị Giới, Xuyên Không
Số chương: 50