Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Không Người Gặp Lại

Thể loại: Đam Mỹ, Trọng Sinh
Số chương: 50
Chương mới nhất: Chương 49
Cập nhật cuối: 6 năm trước
Thể loại: Đam mỹ, hiện đại, trọng sinh, cán bộ cao cấp thâm tình công x trọng sinh nguỵ đóng thế thụ, trước ngược thụ sau ngược công, tưởng cặn bã thực ra là trung khuyển công, HE.

Danh sách chương Không Người Gặp Lại


Chương 1: Phiên Ngoại Lý Trạch Khôn (trong Mười Năm Yêu Anh Nhất)

1 Lần đầu tiên gã gặp Trình Hạ là chớm thu. Tuy nói đã vào thu, nhưng nhiệt độ ở Bắc Kinh không hề giảm đi xíu nào, nóng đến mức Lý Trạch Khôn chỉ muốn ở nhà không bước ra ngoài.


Loading...

Chương 1-2

2 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lúc Lý Trạch Khôn từ nước Anh về nước là trung tuần tháng 8, đương lúc Bắc Kinh nóng nhất.


Chương 2

3 Cơm nước xong xuôi đã hơn bảy giờ tối, tuy rằng vẫn còn sớm, nhưng vẫn có thể ra ngoài chơi một tí.

Địa điểm đến là Ngu Nhạc Quán mới mở nửa năm trước của Đàm Sĩ Kiệt, gã lấy cái tên này là số 1 của thủ đô, những trò người trẻ tuổi thích chơi cơ bản là đầy đủ hết, bắn cung điện, bowling, KTV đủ cả, đến trò gắp thú bông ở đại sảnh cũng là thỏ bông hiệu Dior.


Chương 3

4 Đàm Sĩ Kiệt cũng thấy Lý Trạch Khôn không đúng lắm, bèn sai người phục vụ trước hết kéo dài thời gian để vỗ về người đàn ông bị đánh, còn mình thì lôi Lý Trạch Khôn đi: “Khôn Tử, chú cứ bình tĩnh cái đã.


Chương 4

5 Đào Nhiên ôm Lý Trạch Khôn vào ngực, khung xương cậu thiếu niên vẫn đang nhỏ, nên cứ giống như nhóc mèo con đang cậy mạnh ôm con hổ.

Lúc hơn nửa đêm Đào Nhiên mơ màng ngủ, trong lúc mơ hồ hình như thấy trước mắt loé lên ánh sáng, có người gọi: “Tiểu Hạ… Tiểu Hạ…” Là đang gọi cậu ư?

Sáng ra khi cậu tỉnh lại thì trong ngực đã trống rỗng, bên người không dư chút ấm áp.


Chương 5

6 Lý Trạch Khôn nghe thấy cửa chống trộm vang lên một tiếng cạch nhỏ mới quay về phòng ngủ. Hắn nhìn tiền mặt để trên giường, hơi thất thần. Kỳ thật Lý Trạch Khôn lại không ghét cậu bé vừa đi, nhưng không hiểu sao vừa nhìn thấy cậu ta hắn sẽ cảm thấy cả người cậu đều là bóng hình của Trình Hạ, không có cách nào dời mắt, như vậy quá mệt mỏi.


Chương 6

7 Trên người Lý Trạch Khôn còn khoác áo vest lúc còn ở công ty. Hắn tiện tay cởi ra rồi ném vào giỏ đựng quần áo trong nhà tắm chờ mai đi giặt khô. Vốn hắn muốn trực tiếp đi tắm, nhưng nghĩ thế nào lại lấy khăn mặt lau lau tóc.


Chương 7

8 Lý Trạch Khôn cũng không phải là người ưa bạo lực. Hắn không thích vì phát tiết mà đơn phương mang đến thống khổ cho kẻ yếu hơn mình.


Chương 8

9 Đào Nhiên vẫn gắng gượng xuống lầu, lúc vừa lên xe phải dựa vào cửa xe, rồi mê man thiếp đi. Lý Trạch Khôn liếc nhìn qua gương chiếu hậu rồi tắt điều hoà.


Chương 9

10 Đào Nhiên chỉ cảm thấy trong lòng nóng lên. Bắt đầu từ ngày cậu mở mắt ra và phát hiện mình biến thành một người khác, không giây phút nào là không hoảng sợ và mờ mịt.


Chương 10

11 Đào Nhiên lại không nghĩ nhiều, cậu đoán rất chính xác, nghiêng đầu nghi hoặc nhìn Lý Trạch Khôn: “Em cái gì cũng không có, làm sao để đi học ạ?” Lúc Lý Trạch Khôn gọi điện thoại cậu có nghe được một ít, cái gì mà lớp B hiệu trưởng thầy tâm lý, cậu còn tưởng Lý Trạch Khôn đang giúp ai làm việc, không ngờ rằng đang thu xếp cho mình.


Chương 11

12 Bầu không khí yên tĩnh lại trong nháy mắt, tiếng nấc nhỏ nghẹn ngào trong cổ họng Đào Nhiên biến mất. Tấm thảm trải sàn màu nâu đất vừa dày vừa mềm trong phòng khách sạn dường như đã hút hết toàn bộ âm thanh, chỉ dư lại tiếng hít thở có hơi bất ổn của Lý Trạch Khôn.


Chương 12

13 Dương Ngạn Học lắc đầu một cái, mấy người họ làm bạn bè rất ít khi hỏi chuyện công tác của nhau, huống hồ dù y có biết thì Lý Trạch Khôn còn chưa nói cho cậu bé này, nên cũng không đến lượt y nhiều chuyện.


Chương 13

14 Đào Nhiên ngây ngẩn nhìn Kiều Dã chăm chú, cây bút trong tay bỗng vạch ra một đường rất đậm.

Đôi mắt Đào Nhiên trong veo, bên trên có phủ một lớp màng lệ nhìn có vẻ cực kỳ vô tội, lúc nhìn người khác cứ như một mũi khoan chọc vào lòng.


Chương 14

15 Hình như Lý Trạch Khôn vừa từ sân bay đến đây. Hắn vẫn chưa thay tây trang trên người, vẫn đang nhắm mắt dưỡng thần, khi nghe được tiếng mở cửa xe mới mở mắt.


Chương 15

16 Đào Nhiên không để ý đến hắn, dùng mu bàn tay chùi mắt, sau đó vừa đẩy Lý Trạch Khôn ra vừa cầm vở lại.

“Nhóc con…” Lý Trạch Khôn bật cười: “Cậu sợ hay không sợ tôi vậy? Sao còn không chịu thương lượng hả?”

Đào Nhiên cũng sững sờ.


Chương 16

17 Đào Nhiên không nói gì, cậu vừa thất thần nhìn ra ngoài cửa sổ vừa uống sữa. Cổ họng của cậu hơi khó chịu, có mùi máu tanh mơ hồ. Lý Trạch Khôn nhìn cậu một cái nhưng cũng không nói gì khác: “Mang cả bánh bao đi nữa, đói bụng thì ăn trong lớp.


Chương 17

18 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Đào Nhiên cúi đầu nhanh chóng viết vài chữ lên giấy rồi đưa cho Kiều Dã xem.


Chương 18

19 Đào Nhiên cười, đôi mắt cong cong như ánh trăng non, bên trong lấp lánh tia sáng, đó là sự vui vẻ rất chân thực và thuần tuý.

Kiều Dã sửng sốt một chút, lúc cậu ta còn chưa lấy lại tinh thần đã đè đầu Đào Nhiên.


Chương 19

20 Họ vẫn quay về ngôi nhà tối qua, đi chưa đầy 20 phút đã đến.

Đào Nhiên tự mình đi vào. Cậu đứng ngoài nhấn chuông cửa, có người nhanh chóng mở ra.


Loading...

Truyện cùng thể loại


Hoàn Khố

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 13


Sa Chi Hoa

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 31


Thành Phố Vô Tận

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 69


Muốn Thượng Liền Thượng

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 24



Tiền Thế Đích Ái

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 14




[Thất Ngũ] Bao Thanh Thiên Hệ Liệt

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 37