1 Edit: Khuynh Khuynh
_____________________________
Một năm sau, ở trước nhà gỗ đặt một cái thùng gỗ nho nhỏ, bên trong chứa đầy hắc thuỷ, toả ra một cỗ vị thuốc gay mũi.
2 Edit: Khuynh Khuynh
______________________________
Nói là muốn chuẩn bị, kỳ thật cũng không có gì phải chuẩn bị.
Bộ Mạch Nhiên nhìn bọc y phục nhỏ trên bàn, lại nhìn nhìn chính mình một thân bố y, thiển nâu, mặt trên khâu đầy vụn vá xiêu xiêu vẹo vẹo, khó khăn che khuất thân thể gầy nhỏ, thản nhiên còn ngửi thấy một cỗ vị thuốc dày đặc.
3 Edit: Khuynh Khuynh
___________________________
Sau khi thông báo, rất nhanh một người một nam nhân mặc y phục xanh thẫm bước ra, người nọ ước chừng bốn mươi tuổi, tướng mạo bình thường, dáng người trung đẳng, khí chất trầm ổn, trong mắt loé tinh quang.
4 Edit: Khuynh Khuynh
______________________________
"Nương tử? Ngươi có ý gì?"
Bộ Mạch Nhiên lắp bắp kinh hãi, cũng không để ý tới mình đang ở trong lòng hắn, trực tiếp nhìn tiểu quỷ trước mặt.
5 Edit: Khuynh Khuynh
_________________________________
Giống như lúc đến, lúc đi Bộ Mạch Nhiên cũng không khiến người ta chú ý. Nàng cúi đầu bước đi, nghiêng ngả lảo đảo, bất tri bất giác, nàng đã đi tới trước cánh cửa nhỏ, người trông coi đang ngủ gật, Bộ Mạch Nhiên bước đi ra ngoài.
6 Edit: Khuynh Khuynh
________________________________
Thời điểm cùng Nhiếp Kinh Vận trở về, nam tử trung niên còn đang hùng hùng hổ hổ, Bộ Mạch Nhiên cũng không để ý, trực tiếp trở về trong xe ngựa, nàng cảm thấy khế ước của mình nhất định không ở trong tay nam tử này, bởi vì không ai biết tên nàng, ngay cả người áo trắng cũng chưa bao giờ kêu tên nàng, cho nên cái gọi là khế ước bán mình nàng căn bản không ngại.
7 Edit: Khuynh Khuynh
_______________________________________
Bộ Mạch Nhiên không vội vã đi tìm xa phu, trước tiên nàng tìm một thư sinh hỏi rõ ràng phương vị.
8 Edit: Khuynh Khuynh
___________________________________
Thật sự là người định không bằng trời định! Bộ Mạch Nhiên âm thầm thở dài, bởi bị bệnh nên phải nằm trên giường mười ngày, do đó cũng đem toàn bộ số tiền lấy từ trên người nam tử kia xài sạch.
9 Edit: Khuynh Khuynh
_________________________________
Đối với chuyện Bộ Mạch Nhiên bị lừa bán, người áo trắng chỉ hỏi đại khái vài câu.
10 Edit: Khuynh Khuynh
_____________________________________
Kiếp trước bởi vì có nhiều thời gian dư giả, Bộ Mạch Nhiên thường xuyên lên mạng tìm hiểu một số tư liệu, cho nên nàng đối với trung y cảm thấy rất hứng thú, nhưng do mẫu thân không đồng ý nên đã từ bỏ, bất quá qua vài năm cũng đã có trụ cột nhất định.
11 Edit: Khuynh Khuynh
____________________________________
Không hề nghi ngờ, ba năm thực tiễn đã giúp Bộ Mạch Nhiên tiến bộ rất nhiều. Nàng dành một năm thời gian để xem hết toàn bộ sách thuốc trong thư phòng của người áo trắng.
12 Edit: Khuynh Khuynh
______________________________________
Thời điểm Bộ Mạch Nhiên khôi phục ý thức đã là buổi tối. Trong phòng mấy viên dạ minh châu cực lớn phát ra ánh sáng dịu nhẹ, chiếu sáng toàn bộ phòng ngủ.
13 Edit: Khuynh Khuynh
____________________________________
Dọc theo đường núi mà đi, ven đường đầy các loại cây cối, hoặc cao hoặc thấp, tuỳ ý sinh trưởng, gió nhẹ phất qua, mùi hương cỏ cây cũng theo đó mà chui vào khoang mũi, làm người ta thoải mái vui vẻ.
14 Edit: Khuynh Khuynh
________________________________
Thấy thế, Bộ Mạch Nhiên không khỏi bật cười, lập tức nghiêm mặt lại, trầm giọng nói: “Các người muốn lấy một con ngựa uy hiếp ta sao, các người không biết chuyện này rất buồn cười à?”
“Cô nương, thần y, ngài giúp chúng ta đi, tiểu nhân chỉ là phận tôi đòi, tất cả đều nghe theo chủ nhân sai khiến.
15 Edit: Khuynh Khuynh
_______________________________________
Bộ Mạch Nhiên đang muốn đi ra khỏi phòng, tiểu Hầu gia liền vội vàng nói: "Thần y, thân thể ta thực không thoải mái, rất khó chịu.
16 Edit: Khuynh Khuynh
__________________________________
Nàng nhìn bọn họ, đột nhiên cảm thấy thực vớ vẩn. Mọi chuyện phát triển đến cuối cùng lại là cái dạng này.
17 Edit: Khuynh Khuynh
______________________________
Diêm Liệt Dương thấy thế, vừa lòng gật nhẹ đầu, nhìn Bộ Mạch Nhiên, nói: "Vậy ngươi, theo ta trở về đi.
18 Edit: Khuynh Khuynh
______________________________
Đi vào Diêm phủ, Bộ Mạch Nhiên tỉnh táo lại, nàng nhìn Diêm Liệt Dương phía trước, cất tiếng nói: “Ngươi muốn làm gì ta?”
Nàng cũng không quên lời hắn mới vừa nói, hắn nói muốn giúp Mộ Dung Trại giáo huấn nàng.
19 Edit: Khuynh Khuynh
_________________________________
Diêm Liệt Dương chấn động, kinh ngạc hỏi: “Chẳng lẽ nàng không nhìn thấy gương mặt người nào?”
Bộ Mạch Nhiên không nói.
20 Edit: Khuynh Khuynh
________________________________
Bộ Mạch Nhiên ngã xuống như vậy ngược lại doạ đến Diêm Liệt Dương, may mắn hắn phản ứng nhanh nhẹn, kịp thời đỡ được cơ thể đang ngã xuống đất của Bộ Mạch Nhiên, thương tiếc đem nàng ôm vào trong ngực.