1 Ở một góc của nhà hàng Hoàng ĐìnhMột nơi tối tăm nhưng ánh sáng vẫn lọt đến, trên mặt bàn đặt những ngọn nến hình trái tim , ánh nến theo thời gian trôi qua run lên nhè nhẹ, thức ăn tinh tế, ở dưới ánh đèn tỏa ra sự mê ly, Vinh Ninh cùng một cô gái ngồi mặt đối mặt.
2 Cục cưng ngược lại cười tà ác, ngồi ngay ngắn trên ghế của Vinh Ninh, hết sức tự nhiên cầm lấy dao nĩa, chậm rãi cắt thịt trong mâm. Vinh Ninh há mồm âm thầm thở dài, sau khi ổn định được tâm tình, ngồi ở vị trí đối diện cục cưng.
3 Đứa bé này nói năng thật lộn xộn, tuổi còn nhỏ mà đã không ngừng nói mình là xử nữ, thật không biết cha mẹ bé đã dạy những gì cho con mình nữa. “Cha thật xấu!” Bé dùng cặp mắt sưng đỏ trừng hắn, bàn tay nhỏ bé vung một cái, cánh cửa bị bé đóng cái rầm.
4 Hít sâu một hơi, sau khi Vinh Ninh khôi phục lại ánh mắt bình thường của mình, tổng quản của Vinh gia là bà Trần đến bên cạnh hắn: “Cậu chủ”. Biết rõ cha phái người theo dõi bên cạnh hắn cũng bởi vì chuyện kia , gương mặt Vinh Ninh nghiêm túc, “Đi xuống lầu.
5 Thím Trần ho nhẹ vài tiếng, một giọng điệu đầy nghiêm túc nói, "Đại thiếu gia, xin ngài nâng cao tinh thần trong 20 phút này, không nên ngủ gật. "Vinh Ninh chỉ cảm thấy vô cùng phiền muộn.
6 "Cha, đừng đùa nữa, người chỉ là muốn ép buộc con kết hôn thôi mà lại đem hôn nhân đại sự của chú út ra làm trò đùa sao? Nếu chú út biết , chú ấy sẽ rất tức giận.
7 Nói về chuyện xưa gì đó, hắn đúng là chưa bao giờ kể chuyện cho bé nghe. Nhìn ánh mắt bé cầu xin, hắn không nỡ từ chối. Đứa bé đáng thương, cha mẹ đều không ở bên cạnh, ngay cả chuyện xưa cũng không được nghe.
8 Editor : Nhan Như SongMột đêm không mộng, lại ngửi hương vị ngọt ngào, khiến Vinh Ninh lần đầu tiên dậy trễ. Nói là dậy trễ chứ thật ra là có người nắm lấy tay hắn kéo xuống giường…Vinh Ninh bị người khác kéo xuống giường, thiếu chút nữa cái eo già của hắn đã gãy.
9 Vinh Viễn hò hét tắt điện thoại di động, tâm tình phiền muộn ở phòng khách đi tới đi lui. Hắn nghĩ thế nào cũng không nghĩ đến, mình chẳng qua chỉ tham gia một nghi thức tiếp đón khách quý ở Mỹ thôi, tại sao vừa về đã đụng phải sự tình này?Anh hai từ nhỏ đến lớn, đối với mình tốt nhất, Anh hai luôn ẩn nhẫn của mình thế nhưng có thể trong một tuần mình đi, có thể phát sinh ra hành vi biến thái đó?Khiến hắn làm sao mà chịu nổi!"Vinh Viễn.
10 Hắn sâu sắc hiểu, khiến Vinh Ninh vứt bỏ vẻ bề ngoài đáng yêu thay bằng vẻ mặt âm u kia chứng tỏ hắn đang rất tức giận. Vinh Ninh một khi tức giận thì chỉ bằng thế thôi cũng đủ giết người chứ đừng nói là phản bác lời hắn.
11 Vinh Viễn tò mò nhìn thoáng qua, chứng kiến trên mặt bức vẽ một mớ hỗn độn của các nhân vật , tình nguyện trở về ngoan ngoãn nhìn trứng xào cà chua ngẩn người, nghĩ tới làm như thế nào ăn hết tất cả.
12 Cục cưng khẽ mỉm cười, trong lòng Vinh Ninh lại cảm thấy mình như một người bơ vơ không ai nương tựa. Nếu không phải thật hận, nếu không phải do đoạn quá khứ bị hắn lãng quên kia, hắn đã làm quá nhiều chuyện sai, hắn cũng không muốn bị cục cưng ghét bỏ, ngay cả tên của mẹ con mình, lại không có tư cách hỏi đến.
13 "Cha. . . " Vinh Ninh đột nhiên xuất hiện ôm chằm lấy, hai tay tăng thêm lực, ôm chặt lấy thân thể cục cưng, làm cho bé hơi có chút hô hấp không thông.
14 Vinh Ninh cùng cục cưng đều le lưỡi một cái, cũng không dám phản bác lời thím Trần nói, người kia còn đang tức giận hắn cùng với cục cưng nói xấu sau lưng.
15 Vừa nghĩ tới khi con gái của mình trong tương lai mỉm cười ngọt ngào với một người đàn ông xa lạ, vươn hai tay ra gọi hắn : “Cha, ôm ôm…”Mặc kệ là chuyện gì, cứ nghĩ tới con gái mình gọi một người đàn ông khác là cha giống như gọi mình làm cho hắn không cách nào tiếp nhận được.
16 Đã từng… lúc hắn còn là một đứa trẻ, hắn còn lấy những sợi tóc đen đem ra làm trò chơi. Nhưng vì sao khi nhìn thấy tóc của bé, hắn lại không muốn trêu chọc ?Vinh Ninh nhìn dây buộc tóc trên đầu cục cưng quấn lấy những sợi tóc trông thật rối mắt.
17 Rõ ràng ngủ rất lâu, nhưng trên mặt Ninh Vinh hết sức mệt mỏi, cả khuôn mặt mang theo một tia tang thương. Khiến người khác không dám hỏi, cứ nhìn chằm chằm gương mặt người đàn ông này, thật sự bọn họ rất muốn hỏi tại sao chỉ trong một đêm mà gương mặt hắn lại tang thương như vậy.
18 Từ tập đoàn Đế Không đi về bên trái một trăm mét chỗ nhà hàng, trong căn phòng lịch sự. Lê Á Văn đã sớm ngồi trên ghế chờ, lấy gương ra trang điểm thỉnh thoảng còn nhìn ra phía cửa.
19 Câu giải thích này, giấu đầu hở đuôi ý tứ hàm xúc quá nặng, Vinh Ninh lộ ra vẻ mặt buồn cười, Lê Á Văn mặt đỏ càng thêm lợi hại, chỉ là lần này không phải là thẹn thùng mà là bị cục cưng làm lộ bí mật, từ đó mất mặt.
20 "Không cần. " Nếu biết rõ bé cầm di động của Lê Á Văn, còn cho Lê Á Văn biết, bé sẽ rất khó làm. "Nhưng mà. . . ""Cục cưng đã trưởng thành. " Cục cưng nhún vai, chuẩn bị chuồn đi nói, "Cục cưng muốn toilet , dì ở lại cùng cha ăn cơm đi.