1 Edit: SallyỞ trong mắt người khác nàng luôn là một vị đại mỹ nữ cao không thể leo tới, mà trên thực tế thì? Hoàng Tố Yên tự giễu tự cười, cái để gia tộc cho người khác vô cùng hâm mộ, lại là nơi nàng nóng lòng muốn thoát đi, thế nhưng trốn sao? Hoàng Tố Yên lạnh lùng nhìn bàn hội nghị, những trưởng lão gia tộc một bộ dáng ưu nhã cao quý, bọn họ chính là những người muốn nàng làm việc túi bụi mang lại tư lợi cho họ.
2 “Hoàng hậu nương nương, nỗ lực thêm thiếu chút nữa, mau, mau, hoàng hậu nương nương, ngài cố thêm sức lực, a, a, thấy đầu, thấy đầu, hoàng hậu nương nương, nỗ lực a, lập tức sẽ ra…”.
3 Kể từ ngày đó bị mẫu hoàng báo cho biết sẽ phong nàng làm thái tử (tiểu hoàng nữ), trong cung liền dấy lên dậy song, mọi người đều nhìn chằm chằm tiểu hoàng nữ.
4 “Tiểu chủ tử, tiểu chủ tử, ngài xem hôm nay nô tỳ dẫn đến cho ngài cái gì?““Nga!” Nàng bất đắc dĩ để quyển sách trên tay xuống, nhìn về phía Ngọc nhi chạy đến mặt đỏ ửng lên.
5 Thật vất vả mới làm phụ hậu bớt lo lắng, nàng rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm. Đối với những người khác nàng có thể lãnh đạm mà chống đỡ, nhưng đối với với phụ hậu, nàng lại không thể tránh được.
6 Sau sự kiện nàng bị hạ độc cũng đã qua một tuần lễ, mẫu hoàng bên kia tựa hồ chỉ tra được tên 1 người, chỉ biết là tiểu thị đưa điểm tâm cho Ngọc nhi trước đây từng là thị hầu cho Văn phi, nhưng tân ngự trù này lại là Đổng hiền quân giới thiệu vào, mà trợ thủ của tân ngự trù kia lại là cung thị hầu trước đây của Dương phi.
7 “Tốt, hiện tại mọi người đều đã viết xong chưa?” Tống đại nhân nhìn xung quanh. “Như vậy, thỉnh giao lại cho các cung tỳ!“Nàng đem thơ vừa mới viết xong đưa cho người chờ bên cạnh.
8 Từ sau khi hội thơ kết thúc, phủ Hoàng Tố Yên thế nhưng đột nhiên trở nên rất náo nhiệt, cơ hồ mỗi ngày đều có hoàng tỷ, hoàng huynh đến liên kết cảm tình, thuận tiện tham thảo một chút thơ.
9 Đi một ngày đường, hai người rốt cuộc cũng tới một thành trấn khi trời tối. “Hôm nay chúng ta ở nơi này nghỉ ngơi một đêm đi! Ngày mai lại xuất phát đi cam thành!”“Cam thành?”“Nga! Ta chưa từng nói sao? Cam thành chính là địa phương của Nam Cung thế gia”Không nói gì! Hoàng Tố Yên chỉ biết trợn mắt nhìn trời, ngươi nói qua cái gì!Theo sư phó vào một khách điếm.
10 t nhanh tới ngày hôm sau, sư phó nhàn nhã kéo nàng đến cửa Nam Cung gia. Không hổ là đại gia tộc, nhìn đường môn cao to là có thể nhìn ra Nam Cung gia rất có tiền tài quyền thế.
11 Ngày hôm sau, Hoàng Tố Yên liền thu thập hành lý, lúc chuẩn bị ra cửa, liền nghe thấy thanh âm Nam Cung Hạo Nhiên. “Yên nhi, ta đã thu thập xong, a! Ngươi cũng xong rồi?” Nam Cung Hạo Nhiên vừa vào cửa liền nhìn thấy Hoàng Tố Yên đeo bao quần áo, mặt không thay đổi đứng ở nơi đó, “Nga, đúng rồi, tổ mẫu ta gọi ngươi đi một chuyến, người nói có một số việc muốn hỏi ngươi.
12 Chúng ta cứ như vậy bị tiên tử sư công một đường mang bay lên Thương Sơn. Đến trên đỉnh Thương Sơn, Hoàng Tố Yên kinh ngạc phát hiện, ở đây… Dĩ nhiên là một mảnh xuân sắc, Hoàng Tố Yên vô pháp đè nén kích động trong lòng xuống, ngơ ngác nhìn tình cảnh trước mắt.
13 Sau khi nghĩ thông suốt, Hoàng Tố Yên lập tức chạy đến phòng sư công, tìm được Nhiên nhi còn đang thương tâm, cùng hắn nói rõ suy nghĩ trong lòng nàng, cũng hi vọng nói sẽ được hắn tha thứ.
14 Hoàng Tố Yên nhìn cỗ xe ngựa vô cùng hoa lệ trước mắt này, trên trán nổi đầy hắc tuyến. “Mẫu hoàng là chê chúng ta không đủ chói mắt sao? Còn muốn cho chúng ta dọc theo đường thuận tiện thanh lý sơn tặc?” Hoàng Tố Yên trong thanh âm mang theo tức giận nhìn chằm chằm Hạ Vân đứng ở một bên ngây ngô cười.
15 Nhìn bên ngoài sơn thanh thủy tú như trước, trong lòng Hoàng Tố Yên dần dần có cảm xúc không kiên nhẫn mọc lên. “Vân nhi, còn bao lâu đến kinh thành?”“Hồi tiểu thư, đại khái còn nửa canh giờ là có thể vào kinh thành.
16 Ngày hôm sau, Hoàng Tố Yên vốn phải đi chỗ phụ hậu thỉnh an, phụ hậu đáng yêu vừa nghe nói Hoàng Tố Yên đã trở về, liền không thể chờ đợi được chạy đến tẩm cung của nàng, làm cho Hoàng Tố Yên lấy làm kinh hãi một phen.
17 Hoàng Tố Yên đi tới trước mặt mẫu hoàng hành lễ, “Nhi thần tham kiến mẫu hoàng. ”“Ừ. ” Mẫu hoàng nhẹ nhàng gật gật đầu, “Trẫm đang cùng các ái phi thương lượng chuyện lễ thành niên của ngươi (Hoàng Nguyệt quốc, lễ thành niên hoàng nữ rất quan trọng, đặc biệt “Dự tuyển” thái nữ trong lễ thành niên, trên cơ bản có thể nói là toàn dân tham dự), nghe nói ngươi đến chỗ Văn phi, còn muốn trì hoãn xuất cung, đây rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?““Ta chỉ là vô tình đi đến nơi đây, nhìn thấy đám ác nô lừa chủ, mới khiển trách bọn họ, sau đó lại phát hiện trên người Tam Hoàng tỷ có một vài thứ, muốn làm rõ ràng, mới gọi người đi bẩm báo mẫu hoàng một tiếng” Lúc Hoàng Tố Yên nói trên người Tam Hoàng tỷ phát hiện gì đó, tận lực thả chậm tốc độ nói chuyện, quả nhiên nàng nhận thấy được ở đây có một người tim đập đột nhiên nhanh hơn, tinh thần cũng khẩn trương lên.
18 Cuối cùng đã tới lễ thành niên, Hoàng Tố Yên mặc dù biểu hiện trầm tĩnh, nhưng trong lòng cũng cực kỳ phiền muộn. Từ sau lần ám sát đó, không động tác nữa.
19 Hốt hoảng trở lại tẩm cung, không nhìn thấy lo lắng của Hạ Vân cùng Lãnh Nhan, ánh mắt bất đắc dĩ, nhìn không thấy bộ dáng Trúc nhi, Ngọc nhi rơi lệ không ngừng, trước mắt Hoàng Tố Yên chỉ có bộ dáng mẫu hoàng lúc lâm chung.
20 Ngày đăng cơ…Trúc nhi lấy tới triều phục nữ hoàng chính thống, bao gồm Ngọc nhi cùng ba gã tiểu thị trợ giúp, giúp Hoàng Tố Yên mặc y phục. Hoàng Tố Yên chỉ có thể để cho bọn họ bài bố.