1 Chương 1 – Sinh nhật của Gái giàMột đêm nào đó. Một góc nào đó, ở Hà Nội, có cô gái vào ngày 28 tuổi đã đập tay cái rầm xuống bàn, khiến cốc nước ngô nước bay tung tóe.
2 Chương 2: Nắng vàng, biển xanh, và … không anhDương khoác ba lô vào khu lễ tân của Resort Rainbow check phòng. Cô có 4 ngày hưởng thụ ở khu resort đẹp nhất nhì miền Trung này, và viết loạt bài PR nơi đây.
3 Chương 3. 1 : Thấy người ăn khoai cũng phải vác mai đi đàoTâm trạng vẫn một trời ấm ức, Dương đi ra ban công tòa nhà, chỗ vắng lặng nhất, định bốc điện thoại, gọi về cho mẹ, xả một hơi tơi bời.
4 Chương 4. 1 : Con nhái bén và quả dưa hấuDương dong chiếc Atila béo ịch đời cổ lỗ sĩ xuống đường một cách đầy phấn chấn, sau khi chào bác Tâm bác Thụ.
5 Chương 5. 1: Chó thấy bắp cải(hình hơi có tính minh họa, ^. ^)Dương cố hết sức mới ngậm miệng lại, nở nụ cười gượng gạo nhìn hắn. Định cũng nhìn lại cô với vẻ ngờ ngợ, rồi nhanh chóng mỉm cười chào lại.
6 Chương 6. 1: Éo le như cây tre trăm đốt(Bống Bang con của mẹ Hằng bố Thuận –> Hình có tí xíu minh họa vì trong chap này có vụ cãi nhau có đá đưa chút chút đến con nít, hihi )Huhu, sao cô lại khổ thế này cơ chứ.
7 Chương 7. 1: Khuôn mặt khó có thể lầm lẫn(Đường Lâm, 4. 2011. photo by Khanhha)Dương bước vào quán bi – a. Là ban ngày, quán tương đối vắng vẻ. Nhưng việc một đứa con gái như Dương bước vào quán cũng khiến cho vài anh chàng thanh niên hiếu kì ngước lên nhìn.
8 Chương 8. 1 Chiếc lưng đang sát gần mình nhất…(V. Resort, 2011, photo by HaiAnh)Định nhận thấy mình đang lao bổ về phía cô gái đang cúi đầu đi xuống cầu thang thì vội vàng lách sang một bên.
9 Chương 9. 1: Mặt trời rực rỡ trên đầu…(Hai trái trứng cá đỏ mọng, rơi trên bậc thềm một ngôi nhà rất xinh ở Luang Pra Bang trong một buổi sớm, thành phố vừa thức dậy sau cơn mưa)Định nghĩ mình cần một ly café.
10 Chương 10. 1: Cô chỉ chứng tỏ mình là một đứa “ngu tình” không chịu nổi. (Guest House ở LuangPraBang. Trông bạn Bi thiệt là ngầu, he he ^^)Tối vào viện với tôi không? Tối vào viện với tôi không? Tối vào viện với tôi không? Tối…Cái âm điệu dịu dàng và ánh mắt đó của Định lẩn quẩn theo Dương suốt cả ngày, khiến Dương ngơ ngơ ngẩn ngẩn, tâm hồn treo ngược cành cây, mà cây này chắc phải là cây… cổ thụ.
11 Chương 11. 1: Ồ, một người đi vắng mà cuộc sống trở nên im ắng đến vậy sao???(Chiếc ghế ở LuangPraBang)Suốt quãng đường về, Định im lặng. Sự im lặng đáng sợ khiến Dương ngần ngại mấy lần định mở lời định hỏi lại thôi.
12 Chương 12. 1: Cái này có tính là quấy rối tình dục công cộng không đấy????(Bông lộc vừng trên sân thiếu nhi, gần hồ Hoàn Kiếm 25/9/11)Điện thoại trong phòng khách sạn chợt reo.
13 Chương 13. 1: Lần đầu tiên, Dương không nhìn Quân như nhìn một tên oắt con miệng còn hôi sữa ^^Này, thử tưởng tượng mà xem, còn gì tuyệt hơn một đêm nhiều gió được đi trên con đường ven biển? Và còn gì tuyệt hơn khi trong đêm nhiều gió và trên con đường ven biển ấy, được ngồi trên con xe mui trần bên cạnh một người mình thích? Bác Thụ rất tâm lí khi thấy Dương và Định đòi rút quân, đã sắp xếp một chiếc xe để đưa họ đi.
14 Chương 14. 1. Từ lúc nào Định đã thành “của cô” vậy hả giời?^. ^(Ảnh chôm đại trên mạng ^. ^, hix, máy ở cty nên chẳng có ảnh ẻo gì của tớ cả. Mà nhìn toàn chữ là chữ chán chết, nên tớ đành mượn tạm trên mạng vậy, he he)Hà Nội đang chớm vào thu.
15 Chương 15. 1: Không phải cứ cười có nghĩa là vui…(cái mẹt em này phởn quá đi, muốn đấm) =))Khi Dương mở mắt ra, đã là ánh sáng của một ngày khác. Dương nhận ra mình đờ đẫn nằm trên giường, đến thở cũng mệt, như không còn hơi sức.
16 Chương 16. 1. Dương cảm nhận một vật thể lạ “xâm nhập” cơ thể mình…(ảnh bạn Bi chôm trên mạng)Suốt cả quãng đường, thái độ lạ kì của Quân khiến Dương thấp thỏm.
17 Chương 17. 1: Anh cũng sợ mất cô…Có dùng bao nhiêu tưởng tượng đi nữa, Dương cũng không nghĩ rằng nơi Định đưa mình tới để gặp gỡ một số người nào đó, lại là nơi này.
18 Chương 18. 1 Có lúc anh từng nghĩ, Dương chỉ cần biết đến anh là đủ…Buổi tối. Dương hí hoáy trong bếp đúng kiểu một bà nội trợ đảm đang xếp các loại thức ăn trên bàn.
19 Chương 19. 1: Có một tí tình, mà đôi khi thấy rối như mớ bong bong…Dương đến cơ quan làm, nhưng cảm giác chống chếnh vẫn khiến cô chưa kịp cân bằng lại.
20 Chương 20. 1: Thế gian lại có kiểu hôn mà như chạy marathon thế này sao???Đôi khi, nghĩ về dòng máu vẫn chảy rần rật trong người mình, Định thường chán nản nghĩ nếu như thay máu mà phủ nhận được huyết thống của mình với ông ta, anh cũng làm.